Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 3 : Vây thành (1)
Ngày đăng: 14:56 30/04/20
Bàn bạc sơ lược xong, đi ra khỏi Tiền gia, Ninh Nghị lại có hai thùng
thuốc nổ ở trên xe ngựa nữa. Thời đại này dù trong quân đội, các loại
hỏa khí thuốc nổ, ống trúc thương cũng không được sử dụng, Tiền gia cũng đương nhiên không thể cóđể phòng ngừa, hai thùng thuốc nổ này cũng là
bởi vì lần trước Ninh Nghị phái người hỏi hỏa dược, quản sự Tiền gia đã
lấy thêm ở trong quân giới giám. Ninh Nghị hỏi một chút, cũng thuận lợi
mang đi, vật liệu hỗn hợp hắn dùng để phối chế với hỏa dược vẫn còn thừa một chút, vừa đúng lúc mang vềđể phối chế.
Lúc này tuy rằng
thành Hàng Châu cũng đã có không ít người của Phương Lạp trà trộn vào,
nhưng cơ bản vẫn đang bị thủ hạ VõĐức Doanh khống chế, muốn nói là cực
kỳ nguy hiểm, cấp bách, thì chưa hẳn. Từ miệng Tiền Hi Văn nói có thể
nghe ra, mọi người vẫn còn có chút lòng tin với thế cục này, nhưng trứng thì không thểđặt ở một rổ, Ninh Nghị muốn làm không phải là mỗi thủ
hành không thôi, mà là chuẩn bị chu đáo hết thảy, phòng ngừa hết thảy,
bởi vậy lần này hắn đến chỗ Tiền Hi Văn cũng làđể tìm hiểu cách nhìn
nhận mà thôi.
Nếu nhưđể triều đình phái người đi chuẩn bị,
vạn nhất thành bị phá, nhân tâm của cư dân trong thành khó tránh khỏi
càng thêm hoảng sợ, phú hộđược thông tri đầu tiên trong thành nghĩ hẳn
cũng không chung lòng kháng địch, mà là chỉ muốn làm sao người nhà mình
may mắn thoát khỏi, nhưng nếu để Ninh Nghị làm một gã nhà giàu đi đầu
làm gương, như vậy thì có lẽ mọi người sẽ vì bản thân mà mở lòng tốt,
bao gồm cả người dân bình thường chỉ biết lo cho bản thân mà bỏ chạy sẽ
không ít, nếu như làm thành công, vẫn còn có sức mạnh hơn so với quân
đội đấy.
Lúc này loáng thoáng có tiếng quân đội chạy tới, phỉ nhân kia cả người
như tháp sắt, nửa người đỏ rực, vô cùng dữ tợn. Một gãđồng bạn vỗ vai gã kêu gãđi, gã xoay người, sau một khắc đột nhiên quay lại, cũng đã bởi
thấy xe ngựa của Ninh Nghị dừng ở bên đường quan sát cuộc chiến, đang
nhìn trái phải như tìm gìđóđể xông sang bên này, nhưng sau đó, đột nhiên phụ nữôm đứa béđang khóc cách đó không xa lao tới.
Gã loạn
phỉ này muốn đoạt đứa bé trong lòng phụ nhân kia, phụ nhân ôm chặt đứa
bé, vừa khóc la vừa lắc đầu rất mạnh, loạn phỉ kia túm vài cái, một
miếng vải trong đống tã lót bị xé rách, sau một khắc gã giơđao thép bổ
mạnh xuống, gã chém điên cuồng, máu chảy đầy đất. Một màn này, làm tiếng la tiếng khóc ở hẻm đường càng hỗn loạn, Ninh Nghịở bên đường nhìn
không chớp mắt, gã loạn phỉ kia đi tiếp vài bước, cầm lên một nửa khối
gạch dưới chân tường, ném mạnh sang bên hắn.
Chỉ cách một
nhánh thủy lộ nhỏ, rộng chưa tới mười mét, gã nọ ném rất chuẩn, tiếng xé gió phá không thẳng tới mặt Ninh Nghị. Ninh Nghị nghiêng đầu né tránh,
khối gạch cỡ nhưng chiếc bánh bao nện vào khuông cửa xe ngựa, rèm xe
ngựa rơi xuống, đao thép trong tay loạn phỉ chỉ chỉ về hướng bên này,
cười dữ tợn, sau đó hộ tống đồng bạn bỏđi.
Ninh Nghị ngồi ở
bên đó hai giây, vung roi lên muốn đánh xe ngựa chạy đi, nhưng sau một
khắc, lại buông roi ngựa xuống, tiện tay nắm viên gạch rơi trên xe, nhảy xuống xe ngựa, chạy hai bước ném mạnh trở lại. Lần này tiếng gió xé
vang, vụt lướt qua thủy đạo cực nhanh, máu tươi bắn lên, gã loạn phỉ kia ngẩn ra, mà gãđồng bạn ngay gần mình hai thước đã bị khối gạch đập
trúng vào sau đầu, ngã sấp trên mặt đất, máu tươi nhuộm lê