Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Đường về nhà (5)

Ngày đăng: 14:56 30/04/20


Từng đám mây đen chậm rãi trôi trên bầu trời, từng mảng từng mảng tụ lại phía trước.



Lộ trình từ Hàng Châu đến Hồ Châu chỉ có một con đường đào vong. Nếu

như tính từ ngày hôm đó tới hôm nay cho thấy đã là bốn ngày từ khi thành Hàng Châu bị phá, mọi người lo sợ không yên không còn cách nào khác

phải bỏ thành mà đi. Từ đó về sau rất nhiều người đều lựa chọn trực tiếp đi đến Gia Hưng, khi đó quân đội Phương Lạp cũng tổ chức đủ các loại

bao vây chặn đánh, giữ lại không ít người. Càng về sau này, số lượng lớn người bị giết đuổi tiếp tục tụ tập trên đường, trật tự được khôi phục

thì đã là sáu, bảy ngày.



Lúc này nghĩa quân của Phương Lạp tụ tập từ phía Tây Hàng Châu tới gần như bão hòa lại bắt đầu khuếch trương tứ phía, nhóm kẻ chạy nạn lại lần nữa khốn khổ tự lựa chọn phương hướng đi, sơn lĩnh chung quanh Hàng Châu tuy rằng không sâu nhưng thủy lộ

ngang dọc tụ cả mộ vùng đất rồi lại phân tán, có những người bị nghĩa

quân đuổi theo sau vây giết, cũng có những người bị bắt làm tù binh, bị

cướp bị bắt đưa về Hàng Châu.



Mấy tháng tới nay, sau khi

Phương Lạp hưng binh thì thanh thế trở nên hưng thịnh nhất, Phương Bách

Hoa ở tây bắc kháng cự Võ Sậu Soanh của Khang Phương Đình, phía nam Võ

Uy Quân của Trần Sĩ Thắng bị Đăng Nguyên Giác, Ti Hành Phương giáp công

giữa đường. Đám người Phương Lạp và Phương Thất Phật đánh hạ Hàng Châu,

từ đó về sau khắp nơi đều hưởng ứng khởi nghĩa, hướng về Hàng Châu, làm

những người chạy trốn tỉnh tỉnh mê mê này mới phản ứng thì đã phát hiện, bắt đầu từ Hàng Châu, bất kể hướng nào gần như đều trở hành khu vực

trải rộng nguy hiểm.



Ngoại trừ những người xé chẵn xé lẻ đi

đường vùng núi, tránh né ở trong thôn trang cuối cùng tránh được một

kiếp ra, đại bộ phận đội ngũ cuối cùng mới chính thức an toàn rời khỏi

địa giới Hàng Châu không nhiều lắm, những người này từ trong thành Hàng

Châu bị đuổi ra ngoài, trôi giạt khắp nơi, cuối cùng phần lớn đã trở

thành tế phẩm hoặc là thần dân ban đầu của “Vĩnh Lạc triều” sau này

Phương Lạp thành lập. Dưới lực ảnh hưởng của Vũ triều, trên vùng đất

Giang Nam, trong lúc nhất thời bị chèn ép tới mức thấp nhất, đương

nhiên, nếu muốn từ giữa tìm kiếm điểm sáng thật nhỏ, đương nhiên cũng là có đấy.


vài lời đồn đại bắt đầu lan truyền giữa quan quân hoặc dân chúng bình

thường, trong những lời đồn này, đương nhiên có những tin tức tiêu cực,

bao gồm cả việc truy binh đằng sau đã đuổi tới gần, bao gồm cả đường đi

phía trước đã bị ngăn trở...cũng đã âm thầm lan truyền tới, bị phơi bày

trong tai mọi người. Rồi sau đó, cũng có một tin tức khác được truyền ra trong lúc mọi người đang xì xào.



- Đám người Thang tiên sinh đã có biện pháp rồi...



- Nghe nói có người Thang gia có giao tình với phản tặc Thanh Phong

trại, hiện tại chúng ta có hơn ba nghìn Võ Đức Doanh qua đó, Thanh Phong trại sẽ mở đường...



- Không phải, nghe nói là mưu kế của một người tên là Ninh Lập Hằng đấy, tất cả đều tính toán hết rồi, Trần

tướng quân bọn họ như nhặt được chí bảo ấy. Biểu đệ của ta ở trong đại

doanh bên kia, tối hôm qua thấy...



- Ninh Lập Hằng là ai?



- Hắc, các ngươi không biết là ai hả, người này hình như là một thư

sinh, nhưng có danh hiệu “Thập bộ nhất toán”, hơn nữa võ nghệ cực cao,

ban đầu ở Hàng Châu, khi đám người Phương Lạp tác loạn trong thành, hắn

đã trợ giúp bày mưu tính kế, sau đó, đám người Thạch Bảo, Phương Thất

Phật gì đó đích thân đến giết hắn, bị mắc bẫy của hắn, sau khi giết xong vài kẻ thì hiên ngang rời đi, khiến đám người Thạch Bảo, Phương Thất

Phật mặt xám như tro tàn. Ôi, đáng tiếc lúc ấy thành bị phá quá sớm, nếu có thể tiếp tục duy trì vài ngày, hẳn là Phương Thất Phật sẽ bị hắn

giết chết...



- Ta nghe nói hắn cũng có danh hiệu trên giang

hồ đấy, không phải là “Thập bộ nhất toán”, mà là “Huyết thủ nhân đồ”

đấy, lần này khẳng định có thể đi qua rồi...



C.239.1