Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 652 : Gió và nước mắt (Thượng)
Ngày đăng: 15:02 30/04/20
Dịch giả: luongsonbac1102
- Đi gặp Chu tông sư.
Bành Đại Hổ nói. Qua một lát, sợ Sử Tiến không biết, lại bổ sung một câu:
- Chu Đồng Chu tông sư.
- Chu tông sư còn ở trong thành?
Sử Tiến chần chừ một lát, hỏi.
- Đúng vậy. Vị nữ hiệp đi phía trước kia, chính là người bên cạnh Chu tông sư Tả Văn Anh.
Bành Đại Hổ nói:
- Chu tông sư triệu tập người lục lâm, mưu đồ đại sự.
Có lẽ y lo lắng Sử Tiến không muốn tham dự, nên nói năng có chút cẩn thận, nhìn ánh mắt của Sư Tiến, nói:
- Nếu việc này thành, cửu tử nhất sinh, nhưng có thể ngăn cản đại quân Nữ Chân xuôi nam. Nếu không thành, thì chính là thập tử vô sinh. Tí nữa huynh đài gặp Chu tông sư, có thể suy xét làm hay không làm.
- Ừ.
- Có thể cùng với Chu anh hùng làm đại sự. Cho dù chết, cũng không uống cuộc đời này rồi!
Thanh âm hưởng ứng không ngừng vang lên. Chu Đồng giơ hai tay ý bảo mọi người yên lặng:
- Lão phu hiểu. Chỉ là trong chúng ta còn có huynh đệ trọng thương, bọn họ đã trả giá đủ rồi. Lão phu nhất định an bài bọn họ rời đi. Trong số chư vị nếu có người ban đầu đã làm được việc này, vậy thì làm theo lời lão phu nói, nếu không, vậy để lão phu chọn người, hy vọng người được chọn sẽ không từ bỏ trọng trách này.
Chu Đồng nói xong, xoay người thương lượng với người bên cạnh. Đám người xung quanh bắt đầu thảo luận. Nhắc tới ám sát Niệm Hãn, nhiệt huyết sôi trào. Rất nhiều người cũng có thể nhìn ra được ý nghĩa trong đó. Tuy nhiên, trôi qua một lát, Sử Tiến nhìn thấy có ít người âm thầm rời đi trong bóng đêm. Đối với chuyện như vậy, muốn giấu diếm được Chu Đồng, khẳng định là không thể. Nhưng từ đầu tới cuối, Chu Đồng không nói cái gì, cũng không an bài người ngăn cản.
Có người tới thống kê số lượng người bị trọng thương. Chu Đồng đi lại trong sân, hạ giọng nói chuyện. Đại khái là an bài hộ tống người bị thương nặng rời đi. Lúc ông ta đi tới chỗ của Sử Tiến, hỏi thăm tên của y, tài học, sau đó chắp tay lại đi tiếp. Võ nghệ của Sử Tiến không hề kém đám người Phúc Lộc, Tả Văn Anh bên cạnh Chu Đồng. Ông ta chỉ cần nhìn sắc mặt, nghe hô hấp của y, là có thể đại khái xác định được y là một cao thủ. Mà ông ta an bài những người rời đi, phần lớn là người trẻ tuổi, võ nghệ thấp. Tự nhiên ông ta sẽ không bỏ Sử Tiến vào danh sách hộ tống rời đi.
Tới gần khuya, có hơn mười người được tập hợp để hộ tống hơn mười người bị trọng thương rời đi. Có một vài người tỏ vẻ không muốn rời đi, nhưng lúc này không phải là lúc lề mề, bởi vì có một đội Nữ Chân đang kiểm tra bên này. Ánh lửa sáng rực. Trong lúc hỗn loạn, mọi người rời đi theo hai hướng.
Đợi khi chuyển tới một nơi khác tránh khỏi sự lùng bắt thì đã là rạng sáng. Tiền Phi bị thương nặng đã được hộ tống rời đi. Mà tụ tập bên cạnh Chu Đồng, có chừng hơn bảy mươi người. Đây là tất cả lực lượng có thể có để ám sát Niêm Hãn rồi.
Việc xảy ra ở thành Hãn Châu này, rất nhiều năm sau, được mọi người kể lại sôi nổi. Nhưng vào lúc này, người trong cuộc không có tâm tình đó. Chém giết cả ngày, đau đớn, mệt mỏi kéo tới. Vừa nãy nói rất nhiệt huyết, nhưng vào lúc này, ai cũng lo lắng, liệu có hy vọng ám sát không. Sau khi ám sát xong sẽ như thế nào. Hết thảy đều xa vời, chỉ có chữ chết thì lại rất gần..
Trong bóng tối, tiếng chém giết trong thành thị chưa từng ngừng. Sử Tiến ngồi trong góc một tòa nhà nhắm mắt dưỡng thần. Trong bóng đêm hơi yên tĩnh, y mở to mắt, thấy Chu Đồng đang đi về hướng y. Y có chút ngoài ý muốn, đứng dậy chắp tay. Chu Đồng cũng chắp tay, chỉ vào cột nhà gỗ đã đổ sập ở bên cạnh, ý bảo Sử Tiến ngồi xuống.
- Lúc trước Tiền Phi có nói với lão phu, có một vị hiệp sĩ võ nghệ cao cường, là huynh đệ thân thiết của đệ tử lão phu. Lúc lão phu nhìn thấy ngươi, còn không nghĩ tới. Về sau Tiền Phi nói với ta, ta mới nhớ ra. Xem thân pháp và côn pháp tinh thông của ngươi, ngươi hẳn là "Cửu Văn Long" Sử Tiến, đệ tử của Vương Tiến, Vương giáo đầu?
Chu Đồng nhìn y, cười cười, sau đó ngồi xuống: +
- Ngươi là huynh đệ của Lâm Xung...