Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 182 : Ngang ngược cùng đố kỵ

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Edit : Sóc Là Ta - diễn đàn Lê Quý Đôn



     Anh nhìn cô bé đang ngồi kiểu quỳ một chân trước mặt mình, đối lập với vóc dáng nhỏ nhắn hiện giờ của cô là ly nước quá to trong lòng bàn tay cô, khóe mắt ngập nước long lanh mang theo vài phần oan ức còn có kinh hãi nhìn anh...



     Trong nháy mắt, Phó Thần Thương lại từ hiện thực ngã vào trong giấc mộng. Trong giấc mộng đêm nào như hiện về, anh đã từng vô số lần tưởng tượng qua nếu đứa nhỏ kia có duyên đi đến bên anh thì khuôn mặt của nó sẽ như thế nào, nếu là nữ thì sẽ ra sao mà nam thì như thế nào? 



     Mà đứa trẻ trước mắt anh đây tựa như từ giấc mộng ấy đi ra. Qua nhiều năm như vậy, trong đầu anh cứ mơ mơ hồ hồ không cách nào thoát ra được thì nay bóng dáng ấy lập tức trở nên rõ ràng trong sáng lên.



     Anh nghĩ, nếu như anh cùng An Cửu một đứa con gái thì đứa bé ấy nhất định cao như vậy, đẹp như vậy thậm chí là hoàn hảo như vậy.



     Phó Thần Thương cứ như vậy duy trì tư thế nghiêng đầu ngưỡng mộ nhìn chằm chằm cô bé kia, ánh mắt đến cả nửa ngày cũng không chớp. Nếu như đây đúng là giấc mộng thì tại sao anh thậm chí có thể nghe thấy được mùi hương của kẹo? Nơi này rõ ràng là bệnh viện, vậy nên thứ anh nên ngửi thấy chỉ là mùi hương khử trùng thôi sao?



     "Cháu là con ai..." Phó Thần Thương lại dùng hết sức bình sinh hít thở cho mình tỉnh táo lại, lại phát hiện hiệu quả không lớn bởi vì ngay lúc anh mở miệng giọng nói anh rõ ràng có phần run rẩy.



     Phạn Phạn nhìn chiếc ly trống trơn cùng với việc nhìn thấy chiếc gối kê đầu của Phó Thần Thương bị ướt đẫm thì cô bé cũng tự nhận thấy mình đã gây ra đại họa. Đang trong thời điểm không biết phải làm sao thì lại nghe được giọng nói của Phó Thần Thương, cô bé liền tỉnh tỉnh mê mê trả lời: "Con là con của ba đây mà."



     Vẻ mặt của Phó Thần Thương quả thực còn ngây ngốc hơn so với Phạn Phạn "Con của chú sao?"



     Một ý nghĩ đột nhiên từ đầu óc nơi sâu xa nổi lên khiến cho cả người anh đều căng thẳng. Anh lại dùng giọng lạnh băng ngột ngạt hỏi: "Tống An Cửu là ai?"



     Vẻ mặt của Phó Thần Thương lúc này lại khiến cho Phạn Phạn cảm thấy có chút sợ sệt, cô bé hơi rụt cổ lại trả lời: "Là mẹ con..."



     Phó Thần Thương đột nhiên xiết chặt song quyền, bởi vì quá kích động mà vặn vẹo. Anh lập tức gắng gượng đứng dậy, không thể chờ đợi được nữa lại muốn đi tìm người phụ nữ khó ưa kia hỏi cho rõ ràng, dù bất kể là ai cũng xin hãy nói cho anh biết đây rốt cuộc là có chuyện gì nhưng bởi vì thân thể quá mức suy yếu nên anh vừa mới ngồi dậy liền cảm thấy một trận choáng váng.



     Phạn Phạn lại cuống lên: "Ba à, ba đừng nên lộn xộn, con đi tìm chị y tá."


     "An Cửu, đừng kêu bác sĩ, cũng đừng gọi bất cứ ai đến đây làm gì. Anh chỉ muốn có thời gian riêng tư với em và hai bảo bối một lúc được không?"



     "Không được, em còn có việc." An Cửu cũng tàn nhẫn phun ra lời nói ác độc.



     Nhất thời Phó Thần Thương thay đổi sắc mặt, trong con ngươi tràn đầy tự giễu cùng thất vọng. Thì ra còn có chuyện quan trọng hơn chuyện của anh sao?



     Thì ra đối với cô, anh sớm đã không còn là người quá quan trọng rồi. 



     Hiện tại anh cũng đã tỉnh rồi mà cô không còn áy náy hay áp lực, cũng tự nhiên không cần tự bảo vệ anh nữa có thể tùy tiện ném anh ra xa cho những người khác.



     Anh cũng quá hiểu cá tính của An Cửu, thế nên anh chưa từng hy vọng xa vời. Chỉ là qua chuyện lần này, anh nhất định tự đổi mới mình khiến cô cũng thay đổi thái độ với anh nhưng thái độ lạnh lùng của cô lúc này vẫn khiến anh quá thất vọng.



     Nếu như ngay cả sinh mệnh không thể cứu vãn, vậy anh còn có gì có thể cho cô đây, làm cách gì có thể khiến cô hồi tâm chuyển ý?



     Mọi yêu cầu của anh đều bị cô lần lượt từ chối, thế nhưng điều đó cũng không khiến anh lùi bước hay từ bỏ. Vào giờ phút này, anh thật sự cảm thấy vô lực.



     Phó Thần Thương buông tay cô ra, lành lạnh nói: "Em đi đi."



     An Cửu nhìn ánh mắt tỏ vẻ cực kỳ oan ức lại như ai oán thì cũng cất điện thoại trở về nói: "Phó Thần Thương, anh đừng tùy hứng, Đoàn Đoàn bị sốt vẫn còn đang vào nước biển, em muốn đi chăm sóc cho nó."



     Lông mày Phó Thần Thương nhíu chặt "Đoàn Đoàn là ai?"



     "Con trai của anh."



     "..."