Phi Hồ Ngoại Truyện

Chương 25 : Chọn chưởng môn phái vi đà

Ngày đăng: 16:22 18/04/20


Hồ Phỉ bụng bảo dạ:



- Nơi đây quần hào tụ hội rất đông. Ta thử chú ý nghe ngóng không chừng lượm được tin tức về cha con Phụng Thiên Nam ở Ngũ Hổ môn.



Trong khoảnh khắc, trên nhà đại sảnh phía đông và phía tây dọn cơm chay cộng đến bảy chục bàn.



Hồ Phỉ ngồi một bàn chú ý dò la động tĩnh các điếu khách. Chàng thấy số đông người già lộ vẻ lo âu thương xót. Còn bọn trẻ lại cao đàm hùng biện, ý khí hiên ngang, chắc là không có mối giao tình tha thiết với vạn lão quyền sư nên họ không lộ vẻ bi thương.



Bỗng thấy ba người hiếu tử kính cẩn đưa hai vị võ quan mời vào thủ tịch. Chỗ ngồi trông ra ngoài.



Hai vị võ quan mặc sắc phục Ngự tiền thị vệ.



Hồ Phỉ sửng sốt vì nhận được hai người này chính là Hà Tư Hào và đông bọn của y.



Ngoài thủ tịch còn ba vị võ sư tuổi già cũng ngồi hướng ra ngoài. Hồ Phỉ chắc đây là những bậc tiền bối võ lâm.



Ba người hiếu tử ngồi ở phía dưới bồi tiếp.



Tân khách an tọa rồi, hiếu tử bé nhỏ thấp lùn đứng dậy nâng chung tạ khách đến điếu tang. Sau y, tiếp đến người hiếu tử thứ hai rồi người thứ ba lần lượt tạ khách.



Ngôn ngữ cùng cử động của hiếu tử giống hệt nhau. Tân khách cùng ba người lần đứng lên đáp lễ thật là phiền phức.



Hồ Phỉ đang lấy làm kỳ thì nghe một kẻ hậu sinh ngồi cũng bàn khẽ hỏi:



- Ba vị hiếu tử tạ cùng một lúc là đủ rồi. Giả tỷ Vạn lão quyền sư sinh hạ mười cậu con mà làm thế này thì phải tạ đến mười lần hay sao.



Một võ sư trung niên lạnh lùng đáp:



- Vạn Hạc Thành có một con cũng đủ hay rồi còn nói chi đến chuyện mười con?



Gã hậu sinh lấy làm kỳ hỏi:



- Chẳng lẽ ba vị hiếu tử kia không phải con Vạn lão gia?



Võ sư trung niên đáp:



- Té ra tiểu ca không phải là thân nhân trình cố hữu với Vạn lão quyền sư mà cũng đến điếu tang. Mối nhiệt tình này thật là hiếm có.



Gã hậu sinh mặt đỏ lên cúi đầu xuống không nói nữa.



Hồ Phỉ cười thầm nghĩ bụng:



- Té ra gã này cũng như mình đánh hơi đến kiếm ăn.



Võ sư trung niên lại nói tiếp:



- Tại hạ có nói cho tiểu ca nghe cũng không sao. Cái đó còn phòng khi có người hỏi đến tiểu ca biét đường mà trả lời cho khỏi trơ trẽn. Vạn lão quyền sư công thành danh toại, đáng tiếc là không con dưới gối. Lão nhân gia thu ba tên đồ đệ, chú nhỏ người thấp lùn là Tôn Phục Hổ, Đại đệ tử của Vạn lão gia. Hán tử mặt trắng tên gọi là Uất Trì Liên là Nhị đệ tử. Người mặt đỏ tên là Dương Tân là Tam đệ tử. cả ba người đều được lão quyền sư truyền nghệ, võ công khá lắm. Nhưng người thô hào không hiểu lễ tiết, Vì thế mà Đại sư huynh tạ rồi, Nhị sư huynh cũng ra theo, Tam sư đệ sợ thất lễ lại tạ một lần nữa.



Gã hậu sinh đỏ mặt gật đầu lãnh giáo.



Thực ra ba vị sư huynh đệ đều tạ Ơn, mỗi người một lần nguyên nhân chân chính không phải vì họ không hiểu lễ tiết.



Hồ Phỉ tuy không ngồi gần thủ tịch nhưng chàng chú ý lắng tai nghe đến câu chuyện giữa hai vị Ngự tiền thị vệ nên cũng nghe thấy họ nhắc tới Ngũ Hổ Môn ở Phật Sơn và tiết lộ hành tung của cha con Phụng Thiên Nam. Lại nghe Hà Tư Hào dõng dạc lên tiếng:



- Huynh đệ vâng lệnh Phúc công tử đến mời Vạn lão quyền sư uy danh lững lẫy cõi Tương Nam đến kinh sư tham dự cuộc đại hội các chưởng môn trong thiên hạ đễ võ công của Vi Đà phái Thiếu Lâm ra mắt trước mặt các võ sự Không ngờ Vạn lão sư mắc bệnh mà thác. Thật là đáng tiếc!



Mọi người cũng thở dài.



Hà Tư Hào lại hỏi:



- Vạn lão quyền sư qua đời nhưng Vi Đà môn ở phái Thiếu Lâm là một tôn giáo phái nổi danh trong võ lâm, chưởng môn chẳng thể không tới được. Vậy chưởng môn quý phái sẽ do vị nào kế nhiệm?



Bọn Tôn Phục Hổ ba người đưa mắt nhìn nhau. Sau một lúc Tam sư đệ là Dương Tân lên tiếng:



- Gia sư mắc chứng trúng phong. Bệnh phát tác rồi lão nhân gia không biết gì nữa, chưa kịp di ngôn cho ai kế nhiệm.



Tên thị vệ kia nói:



- Ồ! ồ! Nếu thế thì các vị tôn trưởng trong quý phái phải một phen thương nghị.
Uất Trì Liên chắp tay hỏi:



- Cô nương đã vâng lệnh vị tiền bối nào tới đây? Đối với tệ môn có điều chi chỉ giáo?



Gã vần nói bằng một giọng lịch sự hòa nhã.



Tôn Phục Hổ và Dương Tân không nhẫn nại được nữa nhưng nghe thấy nữ lang đưa ra luận điệu ghê người, chúng tạm thời nhẫn nại và chưa phát tác.



Nữ lang đáp:



- Ta muốn đến là đến, hà tất phải vâng lệnh ai? Giữa ta và Vi Đà môn có mối quan hệ mà thấy các vị làm chẳng ra trò gì nên phải nói mấy câu.



Bây giờ Dương Tân không nhẫn nại được nữa lớn tiếng hỏi:



- Cô có mối quan hệ gì với Vi Đà môn mà sao chẳng một ai nhận rả Bọn ta đương có việc khẩn yếu. Cô nên tránh ra đứng ngồi đó cho bận chân tay bọn ta.



Hắn quay lại nhìn Tôn Phục Hổ nói:



- Đại sư huynh! Anh em mình chưa phân thắng bại. Bây giờ chúng ta lại tái đấu.



Gã bước chân trái ra. Thanh đơn đao đặt ở sau lưng toan phóng chiêu.



Nữ lang nói:



- Chiêu này là Hoành Thân Lạn Yêu Trảm, hư bộ bước thành thực, ngưng bộ lại không vững. Mục quang chẳng nhìn đối phương mà lại ngó chênh chếch về phía thế là hỏng bét.



Tôn Phục Hổ. Uất Trì Liên, Dương Tân cả ba người đều sửng sốt nghĩ bụng:



- Mấy câu này thị nói rất đúng, chẳng khác lời giáo huấn của sư phó truyền đạt ngày trước. Chẳng lẽ thị hiểu Lục Hợp Đao Pháp thật sự?



Hà Hư Hào từ lúc nghe nữ lang đối đáp vưói Uất Trì Liên vẫn ngồi yên lặng bây giờ mới lên tiếng:



- Đúng thế!



Nữ lang lại hỏi:



- Chỉ cần là người bản môn, hễ ai võ công cao thâm nhất là đứng lên làm chưởng môn, người ngoài không được dị nghị. Có đúng thế không?



Hà Tư Hào đáp:



- Đúng thế!



Nữ lang nói:



- Hay lắm! Vậy bữa nay ta tranh đoạt chức chưởng môn phái Vi Đà.



Mọi người thấy nàng vẻ mặt trịnh trọng, lời nói nghiêm nghị, không khỏi kinh ngạc nhìn nhau.



Hà Tư Hào thấy nữ lang xinh đẹp liền nổi lòng tiếc ngọc thương hương cười đáp:



- Nếu cô nương đã luyện võ nghệ thì xin chờ lát nữa biểu diễn mấy đường quyền cước để quần hào mở rộng tầm mắt. Bây giờ hãy nhường ba vị sư huynh đệ phân cao thấp được chăng?



Nữ lang hắng đặng một tiếng đáp:



- Bọn họ bất tất phải đấu với nhau nữa. Cho từng tên một ra tỷ đấu với tiện thiếp là xong.



Nàng trỏ vào một tên đệ tử Vi Đà môn nói:



- Cho ta mượn thanh đao một lúc.



Tuy nàng nhỏ tuổi nhưng giọng nói uy nghiêm khiến người nghe khó bề kháng cự.



Tên đệ tử kia ngần ngừ một chút rồi cầm đao đưa tới nhưng không xoay chuôi đao mà lại hướng mũi đao về phía nữ lang.



Nữ lang đưa hai ngón tay nhẹ nhàng cặp lấy sống đao khẽ nhắc lên.



Nàng lại đưa ngón tay út ra ngoài tựa hồ cô gái chốn phòng khuê đang may áo.