Phi Hồ Ngoại Truyện
Chương 55 : Giữa tiệc vui thiên nam xuất hiện
Ngày đăng: 16:23 18/04/20
Ngờ đâu Hồ Phỉ chẳng nghĩ ngợi gì đẩy cái đống tiền trước mặt ra.
Chàng cũng chẳng hỏi trong mỗi túi bạc có bao nhiêu, nói ngay:
- Đặt được rồi!
Chú Thiết Tiêu và Tăng Thiết âu đưa mắt nhìn nhau đều lộ vẻ khen thầm:
- Chàng thiếu niên này phong lưu hào sảng, khí độ không phải tầm thường.
Chu Thiết Tiêu cầm bộ xúc xắc lên gieo xuống được bẩy điểm, nhường cho Hồ Phỉ rút bài trước mặt, còn lão rút thứ ba.
Lão lật những quân bài bâng xương lên lách tách mấy tiếng.
Mọi người thộn mặt.
Bốn quân bài thành hai hàng ngập sâu xuống bàn.
Mặt bài và mặt bàn bằng nhau. Dù thợ khảm khoét lỗ đặt quân bài vào cũng không được phẳng lỳ như vậy. nước bài của lão rút bình thường Tiền ngũ hậu lục.
Hồ Phỉ đứng lên cười nói:
- Chu đại gia! Xin lỗi nhé! Tại hạ thắng rồi.
Chàng vung tay mặt lên bài rớt đánh " chát " một tiếng.
Bốn con bài từ trên không gieo xuống cũng chia thành hai hàng tiền hậu ngập sâu vào mặt bàn rất bằng phẳng.
Chu Thiểt Tiêu dùng thủ kình đập thẳng xuống.
Lão đã thi triển tuyệt kỹ Ưng Trảo Lực của bản môn.
Đó là môn ngoại công từng luyện mấy chục năm tưởng là tuyệt thế võ công không ngờ Hồ Phỉ tung bài lên không gieo xuống cũng khảm vào mặt bàn được thì công phu này còn minh hơn lão nhiều.
Huống chi Chu Thiết Tiêu phải đập hai cái còn Hồ Phỉ chỉ tung lên một lần.
Mọi người kinh hãi đến thộn mặt ra quên cả hoan hô.
Chu Thiết Tiêu vẻ mặt tự nhiên đẩy những túi bạc đến trước mặt Hồ Phỉ nói:
- Bữa nay Hồ huynh đệ đỏ quá.
Mọi người bây giờ mới trông rố nước bài Hồ Phỉ là Bát Tiên.
Tiền đạo tám điểm, hậu đạo cũng tám điểm.
Hồ Phỉ cười nói:
- Đùa giỡn chơi một chút há phải chuyện thật?
Rồi chàng đẩy những gói bạc của mình về.
Chu Thiết Tiêu chau mày nói:
- Hồ huynh đệ! Huynh đệ mà không lấy tiền giam ra thì Chu mỗ đánh bạc không sòng phẳng.
Tiếng bạc này nếu Chu Mỗ thắng khi nào còn khách khí?
Đây là giấy tờ Chu mỗ mua tòa nhà rộng chừng bốn mẫu ở cửa Tuyên Võ.
Lão vừa nói vừa lấy trong túi ra mảnh giấy vàng khè. Đó là tờ khế ước mua nhà.
Mọi người bàng quang đều giật mình hãi nghĩ bụng:
- Cuộc đánh bạc này thật ghê quá.
Một ngôi nhà lớn trong cửa Tuyên Võ ít ra đáng giá một vạn lạng.
Chu Thiết Tiêu đẩy văn khế mua nàh đến trước mặt Hồ Phỉ nói:
- Bữa nay thần tài đã đến với Hồ huynh đệ.
Đại hán mặt đen ửng đỏ lại đập tay xuống bàn.
Chu Thiết Tiêu vội chụp lấy hai cổ tay hắn.
Không ngờ Chu Thiết Tiêu con người bé nhỏ đứng chưa tới vai đại hán mà chụp được hai vai đối phương
như đóng đai sắt khiến hắn không cựa nổi.
Chu Thiết Tiêu kéo đại hán ra ngoài lương đình khẽ nói mấy câu.
Đại hán không chịu nghe theo, lải nhải nói mãi.
Chu Thiết Tiêu nổi nóng đẩy mạnh đại hán một cái.
Đại hán đứng không vững bị hất lùi mấy bước đựng vào gốc mai.
Rắc một tiếng vanh lên, hai cành mai bị gãy.
Chu Thiết Tiêu quát:
- Tên mãng phu họ Đức kia! Biết điều thì ra ngoài ngaỵ Còn lắm miệng là chết đó.
Đại hán bị đau không chịu được cúi đầu lủi thủi đi ra.
Tăng Thiết âu cười khanh khách nói:
- Tên mãng phu này quen thói làm cho người ta mất hứng.
Đại sư ca cho hắn một trận là phải.
Chu Thiết Tiêu mỉm cười đáp:
- Tiểu huynh thấy hắn lòng dạ cũng tử tế nên không muốn chấp trách.
Hồ đại ca! Vụ này chắc làm cho đại ca phải tức cười.
Hồ Phỉ đáp:
- Không dám! không dám! Toà nhà này y đã bán rẻ thì để tiểu đệ trả thêm tiền cho y là xong.
Chu Thiết Tiêu bội nói:
- Hồ đại ca nói thế không được. Vụ này để mặc tiểu đệ thu xếp, đại ca bất tất phải quan tâm.
Thằng cha lỗ mãng đó vô ý đắc tội với đại ca là hắn chưa biết Hồ đại ca là bậc anh hùng hào kiệt.
Tiểu đệ bắt hắn phải đến kính thưa đại ca để bồi tội.
Mong đại ca nể mặt các vị đây không chấp với hắn được chăng?
Hồ Phỉ cười đáp:
- Tiểu đệ không dám. Y đã là bạn với Chu đại ca thì xin cho vào đây cùng uống một chung.
Chu Thiết Tiêu khom lưng nói:
- Tiểu đệ xin có lời cảm ơn đại ca trước.
Tăng Thiết âu và Tần Nại Chi cũng đứng dậy nói:
- Bọn tại hạ đa tạ Hồ đại ca.
Hồ Phỉ vội đứng lên đáp lễ.
Chu Thiết Tiêu nói:
- Tiêu đệ đi kêu tên mãng phu thu vào bộc tộc đại ca.
Hắn nói rồi trở gót ra ngoài.