Phía Sau Nghi Can X
Chương 6 :
Ngày đăng: 01:56 19/04/20
Như mọi khi, lớp học hôm đó vắng tanh. Phòng học này có thể chứa được một trăm người nhưng hiện tại nhiều nhất cũng chỉ có chừng hai mươi sinh viên. Phần lớn những sinh viên này đều ngồi ở phía dưới để có thể về ngay sau khi điểm danh hoặc có thể tự do làm việc riêng.
Có rất ít sinh viên muốn theo ngành toán. Thậm chí có thể nói là chẳng có ai ngoài Ishigami . giờ học mà phải ngồi nghe về bối cảnh lịch sử của vật lý học ứng dụng như thế này chẳng có gì hấp dẫn sinh viên.
Ishigami cũng không mấy hứng thú với giờ học này, tuy nhiên hôm đó, theo thói quen, anh vẫn ngồi ở hàng thứ hai phía bên phải. giờ học nào anh cũng ngồi chỗ đó hoặc gần đó. Lý do anh không ngồi ở giữa là vì muốn nghe giảng cho rõ ràng. Anh biết, ngay cả những giáo sư dù giỏi đến mấy không phải bao giờ cũng nói những điều chính xác.
Thường chỉ có mình anh ngồi chỗ đó nhưng thật lạ là hôm nay lại có người ngồi ngay sau anh. Tuy nhiên anh cũng không lấy làm bận tâm. Trong khi chờ thầy giáo đến, anh còn có việc phải làm. Anh lấy vở ra và chăm chú giải toán.
- Cậu cũng là tín đồ của Erdos à?
*Paul Erdos: nhà toán học người Hungary.
Ban đầu Ishigami không nhận ra giọng nói đó hướng về mình. Nhưng sau đó, do tò mò vì có người nhắc đến tên Erdos nên anh muốn ngẩng lên xem thế nào. Anh ngoảnh đầu lại.
Một cậu sinh viên tóc dài đến vai, mặc áo khoác để phanh ngực, hai tay đang chống cằm. trên cổ cậu ta đeo sợi dây chuyền màu vàng. Thỉnh thoảng Ishigami có nhìn thấy mặt cậu ta. Anh còn biết cậu ta muốn theo ngành vật lý nữa.
Trong lúc Ishigami còn đang nghĩ có phải cậu ta gọi mình không thì anh chàng tóc dài này lên tiếng, hai tay vẫn chống cằm:”Chỉ giấy và bút chì thôi thì hạn chế lắm. à, nhưng dù sao bản thân việc thử làm cũng có ý nghĩa rồi.”
Ishigami ngạc nhiên vì vẫn là giọng nói đó.
- Cậu biết tôi đang làm gì à?
- Tôi có thoáng nhìn thấy. tôi không có ý định nhìn trộm đâu. – Anh chàng tóc dài chỉ vào bàn của Ishigami.
Ishigami quay lại nhìn vở của mình. Có rất nhiều công thức trên đó nhưng tất cả vẫn còn đang tính dở, anh mới chỉ làm được một phần. nếu chỉ nhìn qua mà đã biết Ishigami đang giải bài gì thì chứng tỏ anh ta đã từng giải loại bài này rồi.
- Cậu từng làm rồi à? – Ishigami hỏi.
Cuối cùng thì anh chàng tóc dài cũng bỏ tay khỏi cằm, mỉm cười:
- Tôi là kiểu người không làm những điều không cần thiết. vì tôi có ý định theo ngành vật lý. Tôi chỉ sử dụng các định lý mà các nhà toán học tạo ra thôi. Việc chứng minh lại là của các anh.
- Nhưng cậu lại quan tâm đến cái này? – Ishigami cầm quyển vở lên.
- Vì nó được chứng minh xong rồi. biết những thứ đã được chứng minh cũng chẳng hại gì. – Anh ta tiếp tục nhìn vào mắt Ishigami. – Bài toán bốn màu đã được chứng minh. Tất cả các loại bản đồ đều có thể vẽ được bằng bốn màu.
- Không phải tất cả.
- ừ, với điều kiện là mặt phẳng hoặc trên mặt cầu.
đây là một trong những bài toán nổi tiếng nhất của ngành toán học. Năm 1879, nhà toán học người anh A.Cayley đã nêu ra bài toán:” Liệu có thể vẽ bất kỳ bản đồ nào trên mặt phẳng hoặc mặt cầu bằng bốn màu hay không?”. Cách giải là chỉ cần chứng minh có thể vẽ được hoặc đưa ra loại bản đồ không thể vẽ chỉ bằng bốn màu, thế mà phải mất gần một trăm năm mới có người chứng minh được. hai người đó là Kenneth Appel và Wolfgang Haken thuộc trường Đại học Illinois, Mỹ. với sự trợ giúp của máy vi tính, sau khi xác nhận rằng tất cả các loại bản đồ đều có thể xếp loại thành một trăm năm mươi loại bản đồ cơ bản, hai ông đã chứng minh rằng tất cả các loại bản đồ đều có thể vẽ được bằng bốn màu. Đó là năm 1976.
- Tôi không nghĩ chứng minh đó là đầy đủ. – Ishigami nói.
- Có thể. Vậy nên cậu mới dùng giấy và bút chì thế này?
- Cách chứng minh đó quá đồ sộ, con người không thể kiểm chứng lại bằng tay. Chính vì thế, mặc dù đã sử dụng máy tính để chứng minh nhưng không có cách nào để khẳng định hoàn toàn rằng chứng minh như vậy là đúng hay sai. Nếu kiểm chứng lại cũng phải dung đến máy tính thì không còn là toán học nữa rồi.
- Đúng là tín đồ của Erdos. – Anh chàng tóc dài mỉm cười.
Paul Erdos là nhà toán học người Hungary. Ông nổi tiếng vì đã đi khắp thế giới, công tác nghiên cứu với các nhà toán học ở khắp mọi nơi. Ông tin rằng những định lý hay chắc chắn sẽ có cách chứng minh ngắn gọn, tự nhiên và đẹp. ngay cả bài toán bốn màu kia, mặc dù ông cho rằng cách chứng minh của Appeal và Haken có lẽ cũng chính xác nhưng theo ông, cách chứng minh đó chưa đẹp.
Anh chàng tóc dài đã nhận ra chính xác bản chất của Ishigami. Anh đúng là tín đồ của Erdos.
- Hôm kia tôi có đến chỗ giáo sư để thắc mắc về bài thi phân tích số trị. – Anh chàng tóc dày thay đổi đề tài. – Đề bài thì không có vấn đề gì nhưng lời giải không được tao nhã lắm. đúng như tôi nghĩ, có một lỗi nhỏ ở khâu in ấn. nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là có một sinh viên khác cũng đến thắc mắc giống hệt tôi. Nói thật là tôi hơi thất vọng. tôi cứ nghĩ chỉ mình tôi giải hoàn chỉnh được bài đó.
- Bài đó thì… - Ishigami ngừng lại.
- Đương nhiên giải được, nếu là Ishigami. Giáo sư đã nói thế. Đúng là giỏi rồi còn có người giỏi hơn. Toán học quả là quá sức đối với tôi.
- Cậu bảo là muốn theo ngành vật lý à?
- Tôi là Yugawa. Rất vui được gặp cậu. – Anh ta chìa tay ra bắt tay với Ishigami.
Ishigami đưa tay ra, thầm nghĩ:”Một anh chàng không bình thường”. nhưng ngay lập tức, anh cảm thấy điều gì đó rất lạ. anh luôn nghĩ chính mình mới là người bị cho là không bình thường.
Ishigami và Yugawa không hẳn là chơi với nhau theo kiểu bạn bè nhưng mỗi khi gặp nhau thế nào cũng nói chuyện. Yugawa là người hiểu biết rộng, ngoài vật lý và toán học, anh còn biết nhiều thứ khác. Yugawa am hiểu cả về văn học và nghệ thuật – những thứ mà trong thâm tâm Ishigami rất coi thường. Ishigami không biết Yugawa am hiểu những thứ đó đến đâu bởi bản thân anh cũng chẳng có tiêu chuẩn gì để đánh giá. Ngoài ra, không rõ có phải biết Ishigami không quan tâm đến gì khác hay không mà về sau Yugawa cũng thôi không nói đến chuyện gì khác ngoài toán học.
Nói vậy nhưng Yugawa là người bạn đầu tiên Ishigami có thể nói chuyện, đồng thời cũng là người duy nhất anh thừa nhận tài năng kể từ khi vào đại học.
Sau đó hai người ít gặp nhau hơn. Lý do là một người theo học ngành toán, còn một người theo ngành lý. Có thể chuyển đổi giữa hai ngành nếu đạt một điểm số nhất định nhưng cả hai đều không muốn thay đổi. Ishigami cho đó là lựa chọn đúng đắn đối với cả hai. Mỗi người đều chọn cho mình con đường thích hợp. anh và Yugawa đều có tham vọng xây dựng mọi thứ trên thế giới này bằng những học thuyết nhưng lại chọn cách thức hoàn toàn trái ngược nhau. Để đạt được mục đích, Ishigami dùng từng viên gạch là những công thức toán học. còn Yugawa lại bắt đầu từ việc quan sát, phát hiện ra vấn đề và giải quyết vấn đề. Ishigami thích sự mô phỏng trong khi Yugawa lại thích thử nghiệm.
Ishigami suy nghĩ trong giây lát. Xét từ giọng điệu của Yugawa thì có vẻ Yugawa không có ý gì sâu xa khi hỏi vậy. mình có thể trả lời cho qua chuyện. nhưng Ishigami chú ý tới việc Yugawa và tay điều tra viên kia có mối quan hệ mật thiết. chắc Yugawa sẽ kể cho Kusanagi về buổi gặp gỡ hôm nay. Xét đến yếu tố đó nên Ishigami nghĩ mình phải trả lời ngay tại đây.
- Quan hệ thì không nhưng thỉnh thoảng tôi có tới cửa hàng cơm hộp nơi chị Hanaoka ấy làm việc. tôi quên mất chưa nói điều này với Kusanagi.
- Quán cơm hộp à? – Yugawa gật đầu.
- Không phải tôi đến mua cơm hộp vì cô hàng xóm làm việc ở đó mà chẳng qua tình cờ cô ta lại làm ở cửa hàng mà tôi hay đến mua. Cửa hàng đó ngay gần trường tôi.
- Vậy à? Dù chỉ quen biết thế thôi nhưng biết chị ta là nghi can một vụ án thì cảm giác cũng không được hay lắm nhỉ.
- Chẳng sao cả. Vì chẳng liên quan gì tới tôi.
- À…ừ…
Yugawa không có vẻ gì là nghi ngờ.
Bảy rưỡi, hai người rời căn hộ. Yugawa không đi ra ga Morishita là ga gần nhất mà đi bộ cùng Ishigami đến gần trường cấp III nơi Ishigami dạy học. như vậy sẽ ít phải chuyển tàu hơn.
Yugawa không nhắc đến vụ án cũng như đến Hanaoka nữa. bay nãy Ishigami còn nghi ngờ Yugawa đến gặp mình là do Kusanagi nhờ dò hỏi tin tức nhưng sau đó anh nghĩ có lẽ tại mình nghĩ quá lên thôi. chắc Kusanagi chẳng có lý do gì phải dùng đến cách đó để điều tra về Ishigami.
- Thật là một con đường đi làm thú vị! – Yugawa nói như vậy trong lúc xuống dưới cầu Shin-ohashi, bắt đầu rảo bộ men theo bờ sông Sumida. Có lẽ do anh nhìn thấy chỗ ở của những người vô gia cư.
Người đàn ông với mái tóc điểm bạc buộc túm sau gáy đang phơi quần áo. Tiếp đến là người Ishigami đặt tên là “Ông vỏ hộp” đang ngồi ép vỏ hộp như mọi khi.
- Lúc nào cũng một cảnh tượng thế này. – Ishigami nói. - Suốt cả tháng nay chẳng có gì thay đổi cả. họ sống chính xác như đồng hồ ấy.
- Con người sẽ trở nên như vậy khi được giải phóng khỏi cái đồng hồ.
- Tôi cũng cảm thấy thế.
Hai người lên cầu thang chỗ cầu Kyobashi. Ngay cạnh đó là một toà nhà văn phòng. Nhìn bóng hai người in trên cánh cửa tầng một, Ishigami khẽ lắc đầu:
- Trông anh vẫn trẻ nhỉ. Khác hẳn với tôi. đầu anh vẫn còn bao nhiêu tóc.
- Không, thế này đã là rụng nhiều rồi đấy. với cả đầu óc tôi cũng chậm chạp đi nhiều.
- Anh còn mong gì hơn nữa!
Ishigami đùa, đồng thời cảm thấy hơi căng thẳng. cứ thế này có lẽ Yugawa sẽ đến tận quán Mỹ Nhân mất. anh cảm thấy hơi lo vì có thể nhà vật lý vốn luôn xuất sắc nhìn thấu bản chất sự việc này sẽ nhận ra điều gì đó trong mối quan hệ giữa anh và Hanaoka Yasuko. Ngoài ra, nhìn thấy Ishigami và một người đàn ông lạ đến quán, không chắc là Yasuko sẽ không tỏ ra bối rối.
Khi nhìn thấy tấm biển của quán cơm hộp, Ishigami nói:
- Kia là quán cơm hộp tôi kể ban nãy.
- Quán Mỹ Nhân à? Tên hay nhỉ.
- Hôm nay tôi cũng đến đó mua cơm hộp.
- vậy à? Thôi tôi đi đến đây thôi. – Yugawa dừng lại.
tuy cảm thấy hơi bất ngờ nhưng Ishigami vẫn thầm cảm ơn Yugawa.
- Xin lỗi vì không đón tiếp cậu được chu đáo.
- Tôi đã được đón tiếp chu đáo nhất rồi đấy. – Yugawa nheo mắt. - Thế cậu còn muốn quay lại trường đại học nghiên cứu không?
Ishigami lắc đầu.
- Những việc có thể làm ở trường đại học thì giờ tôi có thể làm một mình được. hơn nữa đến tuổi này rồi chắc chẳng có trường nào nhận tôi đâu.
- Làm gì có chuyện đó. Mà thôi, tôi không thúc nữa. cậu cứ tiếp tục cố gắng nhé.
- cậu cũng thế nhé.
- rất vui vì được gặp cậu.
sau khi bắt tay, Ishigami còn nhìn theo cho đến khi Yugawa đi khuất. không phải do anh quyến luyến. mà vì anh không muốn bị nhìn thấy đi vào quán Mỹ Nhân.
Sau khi Yugawa đã khuất hẳn, Ishigami quay người lại, rảo bước thật nhanh.