Phong Mang
Chương 222 : Một cái hiểu lầm xinh đẹp
Ngày đăng: 14:27 18/04/20
Đáng tiếc đã chậm.
Hoàng thủ trưởng quyền cao chức trọng của chúng ta, bị văng lên một mặt sữa tắm. Hơn nữa còn là màu thuần trắng, bắt trên mặt thật không nhịn nổi suy nghĩ bậy bạ.
Vương Trung Đỉnh vội rút giấy đưa tới.
"Đây là cái gì a?" Hoàng Thác hơi có vẻ tức giận.
Vương Trung Đỉnh vì chừa cho thủ trưởng chút mặt mũi, không nói cho gã biết đây là phát minh "máy bắn nhan" của Hàn Đông. Chỉ nói là cái bình nén, liền bâng quơ bỏ qua.
(bắn nhan lên gg tra là bắn tinh lên mặt. Douma làm cái bộ này tâm hồn mình bị tổn thương nghiêm trọng >.<)
Không đầy một lát, Hoàng Thác lại nhìn trúng một cái lồng châu chấu.
"Đây cũng là cậu ta tự phát minh ra sao?"
"Ân, chính là dùng chút gỗ vụn cùng que nướng bằng trúc đan thành."
Nói xong, Vương Trung Đỉnh chỉ dẫn cho Hoàng Thác phương pháp sử dụng lồng châu chấu.
"Anh xem, lồng này có một cái cửa nhỏ. Muốn lấy con châu chấu ra, có thể nâng cửa lồng lên từ nơi này. Sau đó lấy que trúc xua ở đầu này, không đầy một lát, nó liền nhảy ra rồi."
"Thật thú vị ~ "
Hoàng Thác đùa nghịch một trận xong, cuối cùng nói với Vương Trung Đỉnh: "Nếu cứ để không trong này như vậy, không bằng tặng cho tôi đi, quân khu bên kia rất nhiều châu chấu."
Vương Trung Đỉnh hơi có vẻ khó xử, "Cái này phải hỏi Hàn Đông a, tôi thực không có quyền quyết định."
"Được, trước cứ để đây, lát nữa ăn cơm hỏi cậu ấy một câu."
Vương Trung Đỉnh nói: "Ta ăn cơm thôi, cơm nước xong lại xem."
"Hảo hảo hảo." Hoàng Thác gật đầu đáp.
Hai người vừa cười vừa nói đi đến nhà ăn.
So sánh, cảm xúc Hàn Đông thì không được lạc quan như vậy a.
Lúc ăn cơm, không chỉ có toàn bộ quá trình này xị mặt, hơn nữa lúc Hoàng Thác bắt chuyện cùng hắn cũng là lạnh lùng.
"Tiểu Dương quỷ ngày hôm nay như thế nào không vui a ~" Hoàng Thác cố ý trêu chọc.
Hàn Đông nhấc lên bộ mặt so với đậu phụ thối còn bốc mùi hơn, cứng rắn nói: "Có sao? Tâm tình tôi rất tốt a ~ "
Vương Trung Đỉnh quay sang Hoàng Thác nói: "Cậu ấy là quay phim mệt, mỗi khi mệt liền ủ rũ. Chúng ta tiếp tục tán gẫu, không cần phải để ý."
Vương Trung Đỉnh đột nhiên mở miệng nói: "Đừng lấy."
"Làm sao vậy?" Hoàng Thác khó hiểu.
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Hắn không muốn cho anh nữa."
"Ai nha! Tôi rõ ràng nhớ rõ sau đó cậu ta đáp ứng rồi, tại sao lại lật lọng?"
"Hắn chính là cái loại người này." Lời nói Vương Trung Đỉnh xoay chuyển, "Nói chuyện không bao giờ đáng tin."
Hoàng Thác lại không cho là như vậy, cho là ngày hôm qua mình "cự tuyệt" Hàn Đông, Hàn Đông cáu kỉnh cũng là bình thường.
Vì thế Hoàng Thác tùy tiện tìm lý do hoà giải, "Có lẽ là cậu ấy rất thích đi."
"Hắn không thích, chính là keo kiệt." Vương Trung Đỉnh ngữ quyết đoán.
Lông mi Hoàng Thác nhíu lại, "Cậu không phải mới ngày hôm qua còn nói cậu ta không keo kiệt sao?"
"Đó là chừa lại cho hắn chút mặt mũi, tránh nói ra mà thôi. Trên thực tế hắn chính là keo kiệt, đặc biệt tính kế."
Hoàng Thác loáng thoáng nhớ ngày hôm qua Hàn Đông có nhắc tới một cái khuyết điểm.
Vương Trung Đỉnh ngày hôm nay lại nhấn mạnh, chẳng lẽ là muốn làm mối hai chúng ta?
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mà Hoàng Thác không giáp mặt nói ra. Sợ Vương Trung Đỉnh vạn nhất không có ý tứ kia, liền làm trò cười rồi.
"Nếu cậu ta không muốn, vậy quên đi."
Vương Trung Đỉnh đột nhiên lại nói: "Bất quá, hắn muốn tặng cho ánh cái này." Nói xong liền đưa lên trước mặt Hoàng Thác.
Hoàng Thác tập trung nhìn vào, là bình đựng sữa tắm tối hôm qua văng lên mặt mình.
Vừa định nói không cần, chợt nghe thấy Vương Trung Đỉnh giải thích nói: "Máy bắn nhan này nhìn qua rất..."
"Cậu nói đây là cái gì?" Hoàng Thác lập tức ngắt lời.
Vương Trung Đỉnh nói: "Công cụ mô phỏng bắn nhan, dùng để nghịch a."
"Cậu ngày hôm qua không phải nói đây là bình nén sao?"
"Là sợ anh tức giận, liền không nói thật. Như thế nào lại nghĩ tới tiểu tử này quá đáng như vậy, phun mặt anh coi như xong, còn muốn tặng cho anh."
Nếu Vương Trung Đỉnh khôngnói, Hoàng Thác không biết là cái gì. Kết quả sau màn "Làm mối"này của y, Hoàng Thác ngược lại có một loại cảm giác kì lạ đối với Hàn Đông.