Phong Mang
Chương 223 : Phúc hắc
Ngày đăng: 14:27 18/04/20
Phúc hắc: Bụng dạ đen tối nham hiểm
Cuối cùng Hoàng Thác cũng không đem "máy bắn nhan" kia đi.
Hàn Đông tỉnh lại thấy mình ngủ ở trên giường Vương Trung Đỉnh, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút.
Bất quá sau khi xuống lầu, như cũ kỳ quái hỏi Vương Trung Đỉnh: "Vị Hoàng ca ca kia của anh đâu?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Bị tôi đuổi đi rồi."
Trong mắt Hàn Đông toát ra chính là vui sướng khi người gặp họa, khẩn cấp hỏi: "Vì cái gì?"
"Tôi phát hiện ra con người này không thành thật."
Hàn Đông căng thẳng trong lòng, "Có ý gì? Gã chiếm tiện nghi của anh sao?"
Vương Trung Đỉnh trâng tráo: "Muốn chiếm, nhưng bị tôi ngăn lại đúng lúc."
Hàn Đông nghiến răng nghiến lợi, "Em đã cảm thấy gã có mưu đồ quấy rối anh, quả nhiên bị em đoán trúng rồi! Bà ngoại nó, thậm chí ngay cả người của ta cũng dám động đến, không muốn sống nữa đi?"
Vương Trung Đỉnh thỏa mãn thu hoạch một phen thóa mạ này của Hàn Đông.
"Đây là cái gì?" Hàn Đông cầm lấy máy bắn nhan.
Hắn không hề có ấn tượng đối với phát minh lúc mộng du này của mình, lại giống như Hoàng Thác, tay không cẩn thận chạm vào công tắc, nháy mắt bị văng sữa tắm lên mặt.
"Ta phi, chuyện gì đây?" Hàn Đông tức giận.
Vương Trung Đỉnh giả vờ bộ dạng vừa tỉnh ngộ.
"Không ngờ là ý đồ này..."
Hàn Đông bất minh sở dĩ, vừa lau vừa hỏi: "Y đồ?"
Vương Trung Đỉnh giống như khó có thể mở miệng nói: "Đây là Hoàng Thác tặng cho tôi, ngay từ đầu tôi tưởng cái bình nén, không ngờ là mô phỏng..." (từ Du Minh đến Vương tổng, bị dạy hỏng thật rồi=)))))))))
"Mô phỏng cái gì?" Hàn Đông vội hỏi.
Vương Trung Đỉnh không nói gì, trực tiếp đưa tới một cái gương.
Hàn Đông chợt nhận ra, nghiến răng nghiến lợi.
"Kháo! Đường đường một sĩ quan quân đội, thế nhưng chơi cái loại này? Thiệt thòi em còn xem gã là một người đứng đắn! Náo loạn nửa ngày chính là ra vẻ đạo mạo nguỵ quân tử!"
Vương Trung Đỉnh cũng thở dài.
Hơn nữa gã và Vương Trung Đỉnh càng nhất trí hơn ở "Ưu điểm" là: có ý tưởng đều không nói lên, tự mình vụng trộm thích.
Bất quá, gã đối với lần "Tẩy não" này của Vương Trung Đỉnh vẫn bảo trì cảnh giác nhất định. Dù sao gã đã nói qua lý do cự tuyệt cho Hàn Đông, Vương Trung Đỉnh nói lời này cũng có thể có thể xuất phát từ nhân tình, cho nên là thật hay giả còn phải nghiên cứu thêm.
"Xem ra tôi cần phải đến studio một chuyến rồi." Hoàng Thác trước khi đi nói với Vương Trung Đỉnh.
Vương Trung Đỉnh thần kinh căng thẳng, trả lời: "Vẫn là đừng đi, tránh bị Hàn Đông gây ra một bụng tức giận."
Hoàng Thác lại nói: "Tôi đây càng muốn xem xem, tuy rằng tôi không có quyền nhúng tay vào công việc quay phim của các cậu, nhưng là người có thể phá hủy thanh danh bộ phim này, tôi nhưng không thể ngồi xem không để ý tới."
Vương Trung Đỉnh chỉ có thể cố mà làm tỏ vẻ ủng hộ.
Sau khi Hoàng Thác đi rồi, Vương Trung Đỉnh lệnh Nhị Lôi đi mua một cái long ỷ.
"Mua long ỷ làm gì?" Nhị Lôi khó lý giải, "Hàn Đông quay không phải là phim kháng chiến sao? Lúc ấy hoàng đế đã sớm bị hủy bỏ đi?"
Vương Trung Đỉnh minh xác nói, "Cho Hàn Đông ngồi."
Nhị Lôi nghẹn lời, Vương tổng càng ngày càng quá mức, còn tiếp tục đùa như vậy, tôi đây thật sự sợ ngài ngày nào đó sẽ đến cửa thành Thiên An Môn mà làm lễ cầu hôn người ta a!
"Có vấn đề sao?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Nhị Lôi thống khoái đáp: "Không thành vấn đề."
Chỉ cần là có thể xúc tiến tình cảm của Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh, đều phải ủng hộ bất chấp hết thảy đi.
Khuya về nhà, Vương Trung Đỉnh tự nhiên mà đem chuyện này nói cho Hàn Đông.
Hàn Đông kinh ngạc, "Anh không phải lặp đi lặp lại bắt em ở kịch tổ phải giản dị sao? Như thế nào còn cho em ngồi long ỷ?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Còn tiếp tục giản dị nữa thì em ngay cả chỗ để đứng cũng không có, so với tiêu tốn tâm tư lo đến ý niệm người khác, không bằng hảo hảo lo cho tình cảm của chính mình."
Hàn Đông kích động chà xát tay, rốt cục có thể danh chính ngôn thuận lợi hại một phen rồi!
Vì thế hướng Vương Trung Đỉnh các loại khen, "Em phát hiện anh càng ngày càng có mị lực, càng ngày càng cuồng bá khốc soái, em thật hạnh phúc được gặp anh."
Lòng hư vinh của Vương Trung Đỉnh bành trướng, tiếp tục nhận lấy ngưỡng mộ cùng sùng bái của vợ mình.
"Hơn nữa ngày mai Hoàng thủ trưởng có thể đến tham ban, tôi không hi vọng em phải thấp hơn gã một đầu."
Nghe nói như thế, Hàn Đông lập tức quỳ liếm cho Vương Trung Đỉnh.
...