Phong Mang

Chương 34 : Vừa kinh dị vừa ngu ngốc

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ



* * *



Xe chạy chưa tới 5km, phía trước kẹt xe.



Vương Trung Đỉnh mở máy nghe nhạc trong xe, chọn một bài nhạc không lời, giúp tâm tình đang xao động của mình bình tĩnh xuống.



Hệ thống sưởi hơi trong xe mở rất lớn, Hàn Đông đem mình vây thành một cục giống như con nhộng không nhúc nhích. Bây giờ ấm lên được một chút, bắt đầu vô thức gỡ thảm trên người.



Mặc dù nhạc trong xe rất lớn, Vương Trung Đỉnh vẫn có cảm giác động tĩnh dị thường.



Khi hắn cẩn thận lắng tai nghe, động tĩnh lại biến mất.



Chắc là có đồ gì bị lăn trong xe, hoặc có cái gì đó bị nghiêng đi… Nghĩ như vậy, Vương Trung Đỉnh cũng không để ý nữa, tiếp tục tập trung tinh thần lái xe.



Đài đổi bài nhạc khác, so với bài trước thì tiết tấu nhanh và sôi động hơn nhiều, càng dễ kích thích đại não hơn. Hơn nữa, Hàn Đông là sinh vật đã ngủ là rất sinh động, quả thật chính là liều thuốc kích thích nhất.



Rất nhanh Hàn Đông liền lầm bầm theo tiết tấu.



Vương Trung Đỉnh lại nghe âm thanh kỳ lạ, trực tiếp tắt nhạc, kết quả hắn vừa tắt, Hàn Đông cũng im lặng. Chờ Vương Trung Đỉnh mở lại nhạc, quái âm lại xuất hiện, đổi bài khác vẫn vậy.



Sao lại có tạp âm nhỉ? Chẳng lẽ bộ phận thu âm thanh bị hư?



Đang nghĩ ngợi, đột nhiên người nào đó bắt đầu hát theo nhạc.



Mặt Vương Trung Đỉnh tái rồi.



Bởi vì hắn nghe được lời nhạc…



—- bài này là nhạc không lời aaa!!!



Cứ thế mà đêm lời ca bài hát của Phoenix Legend (*) chắp nối với khúc dương cầm của Richchard Clayderman, mẹ nó vậy mà lại hợp nhịp!



Vương Trung Đỉnh mạnh mẽ một cước phanh lại.



Còn chưa kịp mở đèn xe, một cánh tay trắng nõn từ phía sau vươn tới.




Càng buộc càng khóc, càng khóc càng cột chặt.



Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Vương Trung Đỉnh khó mà tin được đây là việc của con người có thể làm.



Ban đầu còn đang tính xem tìm thông tin trong phòng này, để biết thêm một chút, giờ thì tốt rồi. Huống hồ trong nhà còn có việc gấp, Vương Trung Đỉnh thật sự không rảnh ở lại hầu hắn, thầm nghĩ phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này.



Không ngờ, vừa lúc Vương Trung Đỉnh xoay người, lại bị giật mình lùi lại một bước dài.



Hắn vậy mà thấy được ‘di ảnh’ của mình!







Vương Trung Đỉnh còn chưa hết khiếp sợ, Hàn Đông đã từ trên giường đứng dậy.



Dây thừng trên người rớt xuống, mắt nửa khép nửa mở, vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc. Loại nghiêm túc này không phải cố ý giả vờ hù người khác, mà trong đó còn tản ra chút ý vị thần bí.



Đáng thương Hàn đại thẳng nam, ngay tới hoàn cảnh thương tâm như vậy vẫn không quên được mình uống rượu phạm vào giới rồi, nhất định phải lập trận pháp làm lại lần nữa. Hơn nữa lần thuật tu này là bí mật, nếu có người khác biết sẽ tự động mất hiệu lực.



Có điều, trong mắt Hàn Đông sớm đã say bí tỉ, Vương Trung Đỉnh không phải người.



Hắn không để Vương Trung Đỉnh đi ra ngoài, quay mặt nhìn Vương Trung Đỉnh, một bộ không giận mà uy, như thể đã biết trước mọi chuyện nói một câu: “Ngươi rốt cuộc cũng hiện nguyên hình!”



Vương Trung Đỉnh mặt cương lại như cục sắt.



Hàn Đông sờ soạng trong tủ lấy ra giấy vàng và bút mực, ngay trước mặt Vương Trung Đỉnh chuẩn xác viết ra ngày sinh tháng để của hai người, sau lại giống như hôm qua, xé tờ giấy viết ngày sinh thành hai nửa. Vò thành một cục, bên ta ném phía bắc, của hắn ném phương nam. Lại từ trong tủ lấy ra một con Long Quy, treo ở phương Vương Trung Đỉnh hắc bạch nhìn xuống. Cái gọi là Long Quy, ý là có con rùa đi đầu, có rùa trên lưng chuyên dùng để trừ tai họa.



Toàn bộ chuẩn bị xong, Hàn Đông lại đứng trong phòng niệm đoạn chú kia.



“Kiền khôn nhất tuyến, âm dương lưỡng khiên, đương kim dĩ đoạn, vạn sự vô đoan......”



Cuối cùng, Hàn Đông trước mặt Vương Trung Đỉnh chính chủ, vái một cái thật sâu với Vương Trung Đỉnh ‘di ảnh’, tất cung tất kính nói: “Đi đường mạnh giỏi!”



Mặt Vương Trung Đỉnh lúc này, đặc biệt giống hệt ảnh chụp trắng đen treo trên tường…



Nếu Hàn Đông mặc một thân trường bào, tay cầm phất trần, cũng xem như không có gì khó chấp nhật. Vấn đề là Hàn Đông còn đang mặc một cái quần sịp, khoe dáng người siêu cấp đẹp, lại là chuyện khác! Giống như một siêu mẫu quốc tế mặc bikini đi phun thuốc trừ sâu vậy, có thể nói là loại chuyện vừa kinh dị vừa ngu ngốc.