Phượng Ẩn Thiên Hạ

Chương 152 :

Ngày đăng: 14:30 18/04/20


Mấy khóm trúc đứng lặng ngoài cửa sổ hồi lâu, một cơn gió lướt qua kéo theo âm thanh xào xạc, hòa với tiếng nước chảy khiến bên trong gian nhà càng thêm yên tĩnh, thanh nhã.



Trong thư phòng ở Đào Nguyên Cư bày rất nhiều loại sách, tất cả đều do Cơ

Phượng Ly sai người chuẩn bị cho Hoa Trứ Vũ. Trong lúc Hoa Trứ Vũ đang

đọc sách thì nghe thấy tiếng Lộng Ngọc bên ngoài:



"Cô nương, Tam công chúa tới chơi."



Hoàng Phủ Yên? Hoa Trứ Vũ thấy hơi bất ngờ, nàng biết Hoàng Phủ Yên không

thích nàng, nhưng nàng lại rất quý Hoàng Phủ Yên, liền bảo Lộng Ngọc mời Hoàng Phủ Yên vào.



Thị nữ vén rèm sang hai bên, Hoàng Phủ Yên chậm rãi bước vào, vừa thấy Hoa Trứ Vũ liền thi lễ: "Yên Nhi xin chào hoàng tẩu."



Hoa Trứ Vũ ngây người, lối xưng hô hoàng tẩu này khiến nàng cảm thấy lúng túng.



"Trước đây Yên Nhi luôn hiểu lầm hoàng tẩu. Hôm nay tới đây mong hoàng tẩu thứ lỗi." Hoàng Phủ Yên cúi đầu nói.



Hoa Trứ Vũ rất kinh ngạc. Nàng vẫn còn nhớ rất rõ. Hôm bắt gặp Hoàng Phủ

Yên và Ôn Uyển trong ngự hoa viên, trong mắt Hoàng Phủ Yên còn tràn ngập địch ý. Nhưng nàng chỉ có thể đi tới cầm tay Hoàng Phủ Yên, mỉm cười

nói: "Công chúa, công chúa gọi như vậy ta thật không dám nhận."



Hoàng Phủ Yên vội vàng nói: "Vũ tỷ sớm muộn gì cũng trở thành hoàng tẩu của

Yên Nhi. Có phải Vũ tỷ vẫn chưa tha thứ cho Yên Nhi, vẫn còn nghi ngờ

Yên Nhi sao?"



Hoa Trứ Vũ khẽ cười: "Sao ta có thể nghi ngờ công chúa được?"



Lúc này Hoàng Phủ Yên mới thấy an lòng đưa mắt quan sát căn phòng, sau đó

cười tủm tỉm nói: "Nơi của Vũ tỷ đúng là nơi đẹp nhất hoàng cung, ở đây

hoàn toàn không giống như đang ở trong cung, mà giống như một nơi thế

ngoại đào nguyên vậy! Vũ tỷ, sau này muội có thể đến chỗ tỷ chơi không?"



"Lúc nào cũng được, ta rất hoan nghênh!" Hoa Trứ Vũ thản nhiên nói.



"Cám ơn Vũ tỷ!" Hoàng Phủ Yên vui mừng nói. " Yên nhi muốn dạo chơi, Vũ tỷ có muốn đi cùng Yên nhi không?"



Hoa Trứ Vũ lắc đầu nói: "Sức khỏe của ta không được tốt. E là không thể đi

cùng công chúa rồi!" Hoàng Phủ Yên khẽ lướt mắt nhìn qua bụng của Hoa

Trứ Vũ, che miệng cười nói: "Đúng là quên mất, Vũ tỷ không tiện đi lại,

vậy muội đi một mình vậy." Sau đó, Hoàng Phủ Yên dẫn cung nữ vào trong

rừng dạo chơi, Hoa Trứ Vũ khẽ chau mày. Nàng cũng hiểu được một chút về

tính cách của Hoàng Phủ Yên, trước giờ Hoàng Phủ Yên vẫn luôn có định

kiến với nàng, hôm nay lại tới lấy lòng nàng khiến nàng cảm thấy nghi

ngờ.



Hoàng Phủ Yên cầm cần câu ngồi ven bờ hồ, thong thả câu cá.
nhiều.



"Không cần, muội có chuyện muốn nói với hoàng huynh!" Hoàng Phủ Yên cúi đầu nói.



Cơ Phượng Ly ra hiệu cho thái giám, cung nữ lui hết ra ngoài, hắn đứng dậy đi tới trước mặt Hoàng Phủ Yên, khẽ hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện

gì?" Sao hắn lại linh cảm có chuyện gì đó rất tồi tệ.



Hoàng Phủ Yên giật mình ngước mắt nhìn hắn. Trong đôi mắt lanh lợi hoạt bát có phần mờ mịt.



"Huynh thật sự muốn thành thân với...... nữ nhân kia?" Gom hết dũng khí, cô cất tiếng hỏi.



Cơ Phượng Ly thở dài. Sau đó nhếch môi khẽ cười: "Đúng vậy! Ta muốn thành thân với nàng!"



Hai mắt Hoàng Phủ Yên lập tức đỏ hoe, gượng gạo cười, cô môi mím chặt môi,

gương mặt càng thêm tái nhợt: "Thứ cho Yên Nhi cả gan nói một câu, cô ta không xứng, đừng thành thân với cô ta!"



Hoàng Phủ Yên vốn là kiểu người yếu đuối khiến người ta vừa nhìn đã muốn che

chở. Nhưng vì câu nói này, đôi mắt Cơ Phượng Ly tối sầm lại, trầm giọng

nói: "Yên Nhi! Ta còn tưởng muội không giống những người khác...... Yên Nhi, muội không hiểu, trong lòng ta, không có ai sánh được với nàng ấy!"



Hoàng Phủ Yên cắn răng nói: "Người không hiểu cô ta không phải muội, chắc

hoàng huynh cũng biết khi còn làm thái giám, cô ta với Vô Song có...... quan hệ mập mờ. Nhưng nhất định huynh không biết,...... cô

ta...... Hoàng Phủ Yên run rẩy mãi không nói hết câu, Cơ Phượng Ly

khẽ nhắm mắt lại, nhanh chóng che đi sự u ám trong lòng. Nhưng chỉ một

lát sau hắn đã thản nhiên nói: "Yên Nhi, muội mau về đi, dù nàng đã làm

những chuyện gì, cả đời này hoàng huynh chỉ yêu một mình nàng, cũng chỉ

thành thân với một người là nàng!" Nói xong, hắn quay lại long án, bưng

chén trà lên uống.



Hiển nhiên những lời này của Cơ Phượng Ly đã kích động tới Hoàng Phủ Yên, cô hét lên: "Cô ta..... cô ta từng mang thai!"



Bàn tay Cơ Phượng Ly khẽ run lên, nước trà trong chén sánh cả ra ngoài.



Sắc trời bắt đầu tối dần, những ánh đèn mờ nhạt hắt qua cửa sổ. Trên gương

mặt tuấn mỹ của hắn như bao phủ thêm một tầng sương lạnh. Ánh mắt cũng

trở nên sắc bén, lạnh giá.



Hắn nhướng mày nói: "Yên Nhi, vì sao muội lại biết những chuyện này? Không

phải ngày thường luôn giữ mình ở trong cung sao. Nếu để hoàng huynh biết ai nói loạn trước mặt muội, hoàng huynh tuyệt đối không tha cho người

đó, muội đi đi, tới Hoàng am chăm sóc mẫu hậu một thời gian!"



"Hoàng...... huynh!" Hoàng Phủ Yên kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn hắn, quả

thật không dám tin, hoàng huynh cứ như vậy mà cấm túc nàng. Mẫu hậu nàng là Nhiếp hoàng hậu, kể từ hắn quay về cung chấp chính vẫn bị cấm túc

trong Hoàng am, vậy mà hôm nay hắn cũng đẩy nàng tới đó.