Phượng Hoàng Đồ Đằng
Chương 14 : Diễm sắc thù chúng [sắc đẹp hơn hẳn chúng nhân]
Ngày đăng: 22:04 21/04/20
Nghi trượng vàng chói khẩn trương dừng trước cửa Xuân Mãn Cung của Đinh Chiêu dung. Thủ lĩnh thái giám vốn không dám chắc Hoàng đế muốn bãi giá nơi nao, nhưng được tin đêm nay đến phiên Đinh Chiêu dung thị tẩm, Hoàng đế cũng chẳng buồn mở mồm cải chính, nên cả bọn cứ nhất nhất đưa xa giá đến chỗ của nàng ta.
Kiền Vạn Đế đang thịnh nộ ngập tràn nên càng không thèm chú ý, một bước nhảy khỏi xe, lôi tuồn tuột Thượng Quan Minh Đức vào nội thất cung điện.
Đinh Chiêu dung nãy giờ vẫn lếch thếch bám theo, có ngờ đâu Kiền Vạn Đế vừa vào phòng đã thẳng tay sập mạnh cửa, suýt chút nữa làm nàng ta tiêu luôn cái mũi.
Đinh Chiêu dung khuỵu xuống trước cửa, tuyệt vọng kêu khẽ: “Bệ hạ, mở cửa đi mà!”
Kiền Vạn Đế vờ như mắt điếc tai ngơ, thản nhiên quẳng Minh Đức lên chiếc giường cực lớn lòa xòa màn che trướng phủ màu thiên thanh ở giữa phòng.
Minh Đức ngã sấp lên giường, một mực yên lặng.
“Ngươi định giáo dục Đinh Chiêu dung rằng ai là chính chủ hậu cung này chứ gì?” Kiền Vạn Đế thì thầm vào tai y bằng ngữ điệu ám muội, “ —— Để trẫm giáo dục nàng ta hộ ngươi!”
Minh Đức giãy giụa cật lực hòng thoát khỏi, nhưng vẫn bị hắn ghìm chặt xuống, một tay bóp cổ một tay xé toạc vạt áo trước của y. Lần tiết y cũ kỹ cũng chịu chung số phận, khiến một khoảng ngực trần của thiếu niên bị cam chịu phơi ra. Làn da mềm mịn ấm áp, thân thể khêu ngợi gầy yếu, càng khiến người muốn chạm vào…
Y vẫn chẳng nói chẳng rằng, bất thần tung một chưởng vào ngực kẻ đối diện. Thiếu niên luyện võ, lực tay không nhỏ, nhưng hắn vẫn chả suy suyển mảy may, còn thuận đà tát trả một cú cực mạnh.
Y chưa kịp kêu lên tiếng nào đã lần thứ hai đập mặt xuống chiếc gối lông ngỗng mềm mại trên giường. Liền đó, đã thấy bàn tay hắn bất thần tấn công, tha hồ vuốt ve từ thắt lưng y trở xuống, mang theo ý đồ xâm phạm quá ư rõ rệt.
“Bệ hạ!”
Kiền Vạn Đế nhéo mông y một cái thật đau như để trả đũa: “Gì?”
“Buông ta ra!”
Kiền Vạn Đế nghe vậy bèn vật ngửa y ra, một tay giữ lấy cái eo mảnh khảnh của y, tay kia sỗ sàng tùy tiện sờ mó nắn vuốt dọc theo chiếc cổ xinh đẹp, để lại biết bao vết tích phũ phàng hoặc xanh bầm hoặc đỏ tấy. Khoái cảm làm người ta phải cuồng bạo sôi sục trong ký ức của hắn từng chút từng chút một dần dà hiển hiện, đói khát đã lâu ngày chưa được thỏa mãn khiến cho vị đế vương đang lúc sung sức khẩn cấp tựa như đứa bé tới cơn thèm muốn món đồ chơi thân thiết của nó.
Kiền Vạn Đế cắn mạnh vào tai Minh Đức, trả lời bằng giọng trầm đục: “Mơ đi.”
Minh Đức vẫn gắng gượng tránh né gã đàn ông chết tiệt đang áp sát vào mình: “…Ngày mai xuân vi sẽ khai khảo! Buông ta ra! Buông ra! Cút! Cút ngay…!”
Thanh âm của y vì quá hoảng loạn mà trở nên run rẩy pha lẫn khàn khàn giọng nói của thiếu niên vẫn chưa biến thanh xong, sắc nhọn có, khản đặc có, cổ họng đã bắt đầu tươm máu, nhưng chỉ gợi lên trong óc nam nhân đang phấn khích đến tột độ duy nhất ý niệm… phá hủy.
“Nhưng thưa bệ hạ —— ”
“Nếu ả có hỏi, cứ bảo trẫm không biết.”
Kiền Vạn Đế vẫn đứng đó, lặng ngắm chiếc nhuyễn kiệu chậm rãi biến khỏi tầm mắt của mình. Trước đó, đã có người ba chân bốn cẳng chạy đến chỗ Hoàng hậu, cầu xin nàng đứng dậy.
Thay mặt tổ tiên, quỳ mãi không dậy…
Khóe môi hắn khẽ nhếch, vẽ nên ý cười băng lãnh.
Đã trót đóng vai ác nhân, sao còn định giả làm người vô tội?
CHÚ THÍCH:
[1] nguyên văn “đầu đính tổ huấn”, tạm hiểu là “bái lạy trước miếu thờ tổ tiên”
[2] nguyên văn “quốc tương bất quốc” [nước không ra nước], thành ngữ Trung Quốc, ý chỉ cục diện quốc gia rất xấu, thậm chí có thể mất nước…
[3] tạm dịch “chiều theo nụ cười như hoa của giai nhân, từ đấy quân vương bỏ lâm triều”
(Câu thứ hai trích từ bài “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị tiên sinh, chi tiết xin mời các bạn vào link sau đây để tìm hiểu:
http://vnthuquan.net/truyen/truyentext.aspx?tid=2qtqv3m3237nmnvnvnmn31n343tq83a3q3m3237n2nvn)
[4] “thanh quân trắc” xin được tạm dịch là “thanh trừng những kẻ xấu bên cạnh quân vương”
[5] “nghị sự đại điện” là cung điện lớn, dùng để bàn bạc, thảo luận các vấn đề mang tính quốc gia của vua và triều thần
[6] tạm dịch: “Kẻ làm vua thì phải biết gánh vác đảm đương việc nối dõi giống rồng, còn phải biết xa lánh tiết chế sắc dục các loại…”
[7] ngân thử là loài động vật khá giống con “khôi thử”, có điều lông khôi thử màu vàng sáng, còn lông ngân thử màu trắng bạc
[8] nhuyễn kiệu là loại kiệu nhỏ & nhẹ, thông dụng, ít người khiêng (tầm 2-5 người)