Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 132 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán vừa trở lại nhà chính, mới ngồi xuống, Phó Dương chạy vào bẩm báo nói bảy vị cô nãi nãi cầu kiến.



Từ Xán Xán nghe vậy, lập tức nhìn Phó Dư Sâm.



trên mặt Phó Dư Sâm thản nhiên, nói: "Cho các nàng chờ một chút đi!"



Phó Dương đáp "Vâng" rồi lui xuống.



Chu Nhan, Bích Vân và bốn vị ma ma đứng ở ngoài hầu hạ, cảm thấy không khí khẩn trương, không dám thở mạnh.



Trong phòng Từ Xán Xán thấy Phó Dư Sâm trấn tĩnh như thế, thì cũng bình tĩnh lại.



Phó đại cô nương dẫn theo sáu vị muội muội đứng bên ngoài, nghe Phó Dương nói xong, lúc này nàng giận tím mặt, khuôn mặt gầy yếu đỏ bừng, lạnh lùng nói: "Phó Dư Sâm con tiểu thiếp này, lại dám tự cao tự đại trước mặt ta!"



Phó Dương nghe vậy trên mặt vẫn không biểu hiện gì, tay phải lại "Xuy " một tiếng, đao ở thắt lưng rút ra một đoạn.



hắn không nói lời nào, ánh mắt dài nhỏ âm u nhìn chằm chằm Phó đại cô nương.



Tám thị vệ đứng ngoài cửa Trúc Thanh viện thấy thế, theo Phó Dương rút ra một đoạn đao, âm thanh "Xuy " tụ tập cùng mộtchỗ, thật là khó nghe.



Phó đại cô nương thấy trận chiến như vậy, trong lòng cả kinh, lại cố gắng duy trì khí thế, lớn tiếng nói: "Chẳng lẽ các ngươi muốn phạm thượng làm loạn?"



Phó tứ cô nương cũng đến bên người đại tỷ, lạnh lùng nói: "Ta thấy các ngươi chán sống rồi!"



Nàng xoay người gọi ma ma của mình: "Diệp ma ma, ngươi đi chính viện mời phụ thân ta đến đây!"



Phó nhị cô nương thấy tình thế chuyển biến xấu, đôi mắt nhỏ chớp chớp, lập tức bước lên từng bước thấp giọng nói: "Đại tỷ, ngươi quên thân phận bây giờ của Phó Dư Sâm rồi sao?"



Lời này vừa nói ra, đám người nhất thời yên tĩnh lại, Phó gia thất tỷ muội đầu tiên là hai mặt nhìn nhau, sau đó sáu vị muội muội đều nhìn Phó đại cô nương —— đúng vậy, từ ngày hôm qua, Phó Dư Sâm đã không phải là thứ đệ của các nàng, mà là Thanh thân vương, là con nối dõi của Vĩnh An đế!



Khuôn mặt khô gầy của Phó đại cô nương run rẩy vài cái, môi mỏng run lên, nhưng không nói gì.



Vẻ mặt Phó tam cô nương hờ hững mở miệng nói: "Chẳng lẽ các tỷ tỷ muốn chịu nhục nhã này sao?" Nàng thành thân nhiều năm trước sau vẫn chưa có con, trong nhà phong đầy đều là con vợ kế thứ nữ, nàng lẻ loi một mình, mới không sợ Phó Dư Sâm, bởi vậy mới dám đổ thêm dầu vào lửa.



Phó nhị cô nương và Phó thất cô nương nhìn nhau, hai bên đều có chung nhận thức.




Từ Hàn thị phát hiện Phó phu nhân đã hoàn toàn biến thành một cái hoạt tử nhân, trong lòng không khỏi chíp bông, nói vài câu rồi cáo từ.



Từ Xán Xán dẫn các nàng đi ra ngoài.



Lúc đến bức tường phù điêu, một người mặc trang phục nha hoàn áo lam quần trắng đột nhiên từ bức tường chạy ra, trực tiếp va về phía tay phải Thôi thị.



Từ Xán Xán nhận ra là Hồ Hi Châu, trong lòng lộp bộp một tiếng.



Lúc này đi theo phía sau Chu Nhan và Bích Vân lập tức vọt tới.



Nhưng Hồ Hi Châu đi ra quá đột ngột, căn bản không có cách nào khác ngăn cản ngay.



Ánh mắt Hồ Hi Châu nhận ra Từ Xán Xán đi ở giữa, nàng lập tức chuyển hướng, dùng sức va vào người Từ Xán Xán.



Từ Xán Xán bị va mạnh lui về phía sau, lập tức ngã xuống.



Chu Nhan nhanh như tia chớp chạy xéo qua, kiên cường làm đệm cho Từ Xán Xán.



Bích Vân theo phía sau vọt lên, chỉ kịp kéo búi tóc của Hồ Hi Châu.



Từ Xán Xán giãy dụa muốn đứng dậy, bụng lại khó chịu, nàng đưa tay sờ sờ, bụng lại ẩn ẩn đau đớn.



Bích Vân bỏ Hồ Hi châu ra chạy tới nâng Từ Xán Xán dậy.



Nàng phát hiện sắc mặt Từ Xán Xán trắng dọa người, mồ hôi che kín cái trán, thế này mới cảm thấy không đúng, vội vàng kêu một tiếng "Thiếu phu nhân", một phen ôm lấy Từ Xán Xán: "Thiếu phu nhân bị thương!"



Tay nàng ở phía sau Từ Xán Xán cảm thấy một chỗ ẩm ướt, đưa tay ra nhìn—— thấy ngón tay nàng có vết máu nhạt!



Từ Hàn thị đi tới đưa tay sờ sờ phía sau Từ Xán Xán, trên ngón tay cũng có máu.



Mặt bà lập tức trắng bệch: "Mau mời đại phu! Xán Xán sợ là ——" Xán Xán sợ là sẩy thai!



Lúc này Từ Xán Xán đã hôn mê bất tỉnh.