Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 41 : Nguy cơ

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Editor: Buingan1209



Người đi trên đường thấy tình hình này đều nhanh chóng rời đi. Từ Xán

Xán nhất thời nhức đầu. Nàng cũng không phải sợ Thư tứ này, dù sao đại

bá đã sớm thay nàng báo danh tham tuyển ở hộ bộ, mặc dù Thư tứ là cháu

nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu, nhưng tên nàng đã thông qua đại thái giám Tôn

Hoài Vũ trình diện trong cung, hơn nữa hiện tại người đến người đi trên

đường, Thư tứ có thể làm gì nàng?



- Bích Vân, cuốn mành trúc lên đi!



Từ Xán Xán hít sâu một hơi, kềm chế tâm tình hốt hoảng, cố gắng làm mình tỉnh táo lại.



- Từ cô nương!



Thư tứ đứng trước cửa sổ, quy củ chào Từ Xán Xán một cái, nói ngay vào điểm chính:



- Tại hạ mến mộ cô nương đã lâu, luôn luôn mong ngóng cô nương…!



Nói xong, mắt hắn sáng quắc nhìn Từ Xán Xán, ánh mắt giống như đầu lưỡi

liếm trên mặt nhỏ nhắn của Từ Xán Xán. Từ Xán Xán bị hắn nhìn như thế

muốn buồn nôn, hai tay trong ống tay áo nắm thật chặt với nhau, rốt cục

bình tĩnh lại. Nàng cũng không nhìn Thư tứ, cụp mắt nói:



- Tộc trưởng Từ thị Uyển Châu Từ Đình Hòa là bá phụ dân nữ, mọi việc của dân nữ đều do bá phụ làm chủ.



Dứt lời, nàng nhìn Bích Vân bên cạnh:



- Bích Vân, kéo mành xuống đi!



Bích Vân vươn tay kéo mành xuống. Thư tứ cách màn trúc nhìn Từ Xán Xán, trong lòng một trận ngứa ngáy, nói:



- Từ cô nương yên tâm, Thư mỗ sẽ lập tức đi bẩm báo tổ mẫu, cầu tổ mẫu chu toàn việc này!



Cha mẹ nghiêm khắc của hắn đều tiến cung rồi, tổ mẫu luôn luôn cưng chiều hắn là nghe lời hắn nhất!



Tay Từ Xán Xán vỗ vỗ trên tay Bích Vân, Bích Vân hiểu ý, lớn tiếng nói:



- Mời xe ngựa của công tử nhường đường!



Thư tứ nghĩ tâm Từ Xán Xán đã nghiêng về mình, tâm tình tốt cực kỳ, lập

tức nhảy lên xe ngựa, tự mình nhường đường cho xe ngựa Từ gia. Đợi xe

ngựa từ từ đi xa, Bích Vân lặng lẽ nhìn lại phía sau một cái, quay đầu
của mình. Tỷ muội tụ chung một chỗ không khỏi nói chuyện phiếm. Mắt Từ

Nghi Liên quét một vòng, xác định trong phòng không có nha hoàn bà tử,

lúc này mới lên tiếng cười nói:



- Nhị tỷ tỷ, khi tỷ đi học, đại thái thái Thư phủ phái người làm mối tới bái phỏng tổ mẫu đấy!



Mặt Từ Xán Xán không đổi sắc, nhìn Từ Nghi Đồng một cái, phát hiện mặt

Từ Nghi Đồng đỏ dần, lúc này mới nhìn về phía Từ Nghi Liên, chờ nàng nói tiếp. Từ Nghi Liên liếc nhìn Từ Nghi Đồng, che miệng cười nói:



- Nghe nói là muốn cưới Tứ muội muội cho Thư tứ công tử!



Đầu tiên Từ Xán Xán sửng sốt, sau đó lập tức cười với Từ Nghi Đồng:



- Chúc mừng Tứ muội muội nhé!



Sắc đỏ ửng trên mặt Từ Nghi Đồng thoáng giảm bớt, vẻ đắc ý không che giấu được:



- Tỷ tỷ sao lại trêu muội muội thế!



Từ Xán Xán không biết Thư phủ đang làm gì, nhưng trong lòng lại có cảm

giác “A, rốt cục ta cũng được giải thoát rồi“. Từ Nghi Liên đố kỵ Từ

Nghi Đồng, muốn liên hợp với Từ Xán Xán chống lại Từ Nghi Đồng, lại phát hiện Từ Xán Xán căn bản không lưu ý, không khỏi có chút thất vọng.



Biết Phó Dư Sâm còn đang bệnh, thân thể suy yếu nên Vĩnh Yên đế lệnh cho đại thái giám Hoàng Lang dẫn người hộ tống Phó Dư Sâm trở lại nghỉ tạm. Phó Dư Sâm tiến cung thì ngồi lương kiệu, khi hồi phủ thì mặc dù không

có nghi trượng của Thái tử, nhưng cũng đã ngồi xe kim lộ của Thái tử.

Sau khi Phó Dư Sâm tỉnh lại đã là buổi trưa. Chàng chỉ rửa mặt xong liền bảo Phó Liễu bưng chén thuốc tới. Nhìn công tử uống một hơi cạn sạch

chén thuốc, Phó Liễu mới bẩm báo:



- Bẩm công tử, buổi sáng Thư phủ tặng bốn người thị nữ tuyệt sắc, chắc là chuẩn bị cho Quốc công gia ạ!



Phó Dư Sâm hơi xoa trán:



- Lệnh cho Tiết Anh tra xét kỹ càng!



- Vâng!



Phó Liễu đáp ứng một tiếng lại nói:



- Ngự Sử Lãnh Quốc Siêu và chủ sự lễ bộ từ tế ti Tần Xuân đã lên danh

sách sơ qua, nói là bệ hạ tuổi xuân đang độ, tinh thần kiên cố, thích

hợp để tuyển chọn tú nữ kéo dài hậu tự.