Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 48 :
Ngày đăng: 14:24 30/04/20
Tiểu nhị Yến lâu và hai bà tử đã đưa bàn tiệc tới, Tiểu Hương và Đinh ma ma
bày trong nhà chính xong, Từ Vương thị cho các nàng xuống phía dưới
thưởng thức bàn tiệc đặt riêng cho các nàng. Trong lòng Từ Xán Xán đã
quyết định, cũng trở nên bình tĩnh hơn, nàng rửa sạch tay sau đó ngồi
xuống phía Đông bàn vuông, cười hì hì nhìn bàn tiệc trên bàn. Món nóng
có sáu, theo thứ tự là dạ dày hầm Quảng Đông, thịt Đông Pha, vịt nướng
biện kinh, rau cải xào tỏi, thịt dê hầm hành tây và canh bào ngư; thức
ăn lạnh có thịt bò kho Uyển Châu, thịt muối trộn mầm liễu, mật ong pha
thiên ma và rau trộn lá bạc hà; món canh là cá quả nấu chua cay.
Rau trộn lá bạc hà xanh ngắt oánh nhuận trông rất ngon. Từ Xán Xán gắp
một miếng nếm thử. Lúc ăn xong một miếng đầu tiên, thấy ăn thật ngon vì
thế lại ăn tiếp miếng thứ hai, nàng cảm thấy như có một mùi thơm ngát
bay vào mũi, rất nhẹ nhàng khoan khoái. Từ khi Từ Từ Xán Xán tới biện
kinh, cũng lâu rồi không được ăn thịt bò Uyển Châu, vừa nghĩ như thế
nàng lại hoảng hốt, vội vàng gắp một miếng nếm thử. Nàng không thích ăn
thịt lắm, nhưng cũng cảm thấy món thịt bò kho này được chế biến tỉ mỉ
vừa thơm vừa mềm hương vị đậm đà. Nàng lại ăn thêm mấy miếng mới chuyển
sang món thịt Đông Pha, món thịt Đông Pha này cũng ăn thật ngon, thơm
mềm mà không ngấy! Từ Xán Xán vừa gắp một miếng thịt muối trộn mầm liễu, thì thấy Yến lâu phái hai bà tử bưng hai chiếc khay đi đến, một khay để một bát thuốc viên nho nhỏ, một khay để một chén canh còn bốc hơi nóng. Bà tử bưng khay đựng bát canh thuốc viên đi vào, theo âm thanh “thử
thử” vang lên, viên thuốc trong bát cũng di động theo. Bà tử phúc thân,
nói:
- Đây là món “Tiêu tạc hoàn thử” ạ.
Nói xong thì lui xuống. Từ Xán Xán dùng muôi múc một muỗng nếm nếm, nước canh đủ cả chua, cay, mặn, thơm mát, thuốc viên cũng vừa mềm vừa thơm,
quả nhiên là mỹ vị mà! Thấy Từ Xán Xán ăn ngon như vậy, Từ Nghi Xuân chế giễu nàng:
- Tỷ tỷ, tỷ mà ăn nữa sẽ thành béo phì đấy!
Nếu như là trước đây, Từ Xán Xán kiểu gì cũng phải đuổi đánh hắn một
phen, nhưng lần này lại không để ý tới hắn mà tự mình múc một muỗng canh Tiêu tạc hoàn tử. Từ Nghi Xuân cảm thấy đêm nay tỷ tỷ có hơi kỳ quái.
Nghe công tử hỏi, Phó Liễu vội vàng hồi bẩm:
- Theo như mọi lần, nô tài bảo Phó Dương đi. Phó Dương đã quay về, nói là đã giao đồ vật kia cho Phó Bích rồi ạ!
Phó Dư Sâm khẽ vuốt cằm, tuy chuyện này liên quan đến Từ Xán Xán, vô
cùng quan trọng, nhưng chàng cũng không nhắc lại nữa. Dùng người thì
không nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng người là nguyên tắc của chàng,
- Cậu!
Phó Vân Chương còn chưa lên tiếng, Phó Hồng Anh ngồi dưới đất đã vỗ bắp đùi khóc lên:
- Tiểu súc sinh có nương sinh không có cha dạy, ngươi lại dám hứa gả cô nãi nãi ngươi cho kẻ ngu si kia ở phủ An Dương Hầu...
Vốn là Phó Vân Chương còn không định nói, nhưng nghe được câu “ngươi lại dám hứa gả cô nãi nãi ngươi cho kẻ ngu si kia ở phủ An Dương Hầu” thì
mặt mũi trắng bệch. Chu Anh nghe vậy, cười lạnh nói:
- Ồ, ý chỉ tứ hôn là do Thánh thượng hạ, lẽ nào Thánh thượng là ——
- Chu Anh!
Phó Vân Chương quát bảo hắn ngưng lại
- Quay về chỗ đại ca ngươi đi ngủ đi!
Phó Hồng Anh cũng không phải là quá ngu ngốc, nghe Chu Anh nói xong,
nàng ta sợ đến mức nói không ra lời. Nàng ta chỉ biết được Thánh thượng
muốn phủ Định Quốc Công và phủ An Dương Hầu làm đám hỏi, An Dương Hầu
không có con gái, nàng ta nghĩ mình lớn tuổi hơn so với Thất muội nên
người được chọn chắc chắn là mình. Nàng ta nghĩ chắc là Phó Dư Sâm
khuyến khích Vĩnh Yên đế, bởi vì từ nhỏ đến lớn có thói quen ức hiếp Phó Dư Sâm, lúc này mới muốn tới chỗ Phó Dư Sâm làm ồn ào, không nghĩ tới
bị Chu Anh bắt được nhược điểm! Nhìn con gái sợ hãi, Phó phu nhân có
chút yêu thương bèn lệnh đại nha hoàn đỡ Phó Hồng Anh rời khỏi, còn mình cười cười nói với Chu Anh:
- A Anh, Lục tỷ cháu hấp tấp, cháu đừng tính toán với nó!
Lại nói:
- Bát ca cháu người yếu, ta đã chuẩn bị cho ca ca cháu một số người hầu hạ, thuận tiện cháu đưa đến đó nhé!
Chu Anh ngoài cười nhưng trong không cười:
- Dạ, cháu nghe mợ, giờ cháu mang đến cho đại ca ạ!
Nghe thấy hắn gọi Phó Dư Sâm là đại ca, khóe miệng Phó phu nhân cố cười cười.