Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 7 : Đỏ mặt
Ngày đăng: 14:23 30/04/20
Trái tim Từ Xán Xán lại bắt đầu đập thình thịch, nàng lấy tay che ngực, cố
gắng làm lòng mình nhanh chóng bình tĩnh. Tiểu Hương đang sửa sang lại
hành lý của Từ Xán Xán. Nàng cẩn thận từng li từng tí lấy ba cái hộp
chứa trang sức từ trong rương hành lý ra, tỉ mỉ kiểm tra một lần.
Từ Xán Xán đứng bên trong cửa sổ nhìn người thanh niên áo đen càng đi
càng gần, nhìn khuôn mặt không có cảm xúc của hắn, nhìn hắn cởi áo
choàng ném cho binh lính hầu hạ bên cạnh. Dường như cảm nhận được ánh
mắt chăm chú của nàng, mỹ thiếu niên mắt phượng giương mắt nhìn lại Từ
Xán Xán, cách cửa sổ, hắn đương nhiên không thấy nàng. Từ Xán Xán dõi
theo hắn biến mất trong tầm mắt. Có thể đi chung đường với mỹ nam tử
cũng không tệ! Nàng vui tươi hớn hở thầm nghĩ.
- Cô nương, vì sao ba bộ trâm cài này đều mang theo vậy?
Giọng Tiểu Hương phá vỡ không gian yên tĩnh trong phòng. Từ Xán Xán suy nghĩ một chút mới mở miệng đáp:
- Người người nhà đại bá đều sống trong phú quý, nếu như giản dị quá sẽ bị người ta chê cười.
Nàng nhớ tới đại ca Từ Nghi Bằng và tam muội Từ Nghi Liên nhà đại bá, trong lòng hơi phiền não.
Từ Xán Xán đang ngủ say thì bị Từ Sâm đánh thức.Từ Sâm đứng ngoài cửa sổ kính cẩn nói:
- Nhị cô nương, nên thức dậy rồi.
Từ Xán Xán và Tiểu Hương dùng cơm trong phòng mình, Từ Sâm mang theo bốn gia nhân ăn bên ngoài phòng khách. Sau khi bảo gia nhân thu thập lễ vật xong xuôi, Từ Sâm đứng ngoài cửa phòng chờ Từ Xán Xán. Tiểu Hương theo
Từ Xán Xán đi ra.
Từ Sâm lặng lẽ dò xét Từ Xán Xán, trong lòng không khỏi lệch nhịp một
cái, vội vàng rũ mi mắt xuống không dám nhìn nữa: Vị cô nương nhà nhị
lão gia này, quả nhiên yêu kiều mỹ lệ không thể tả, làm tim người ta đập rộn ràng, chả trách lão gia tình nguyện chuyển lão thái thái ra, cũng
phải đón Nhị cô nương đi... Mình nhất định phải cẩn thận hầu hạ, không
thể có chút sai lầm nào.
Từ Xán Xán bước đi nhẹ nhàng, cố gắng trì hoãn thời gian, tuy ánh mắt
cũng quy củ nhưng dỏng tai lên nghe bốn phương tám hướng. Lúc này là
sáng sớm, tuy rằng trời không mưa, nhưng sương mù mông lung, không khí
đặc biệt ẩm ướt, thoạt nhìn giống như có bụi mưa. Nhưng dù có sương mù,
Từ Xán Xán vẫn thấy hắn đang từ đối diện đi tới. Nàng dừng bước, ngẩng
đầu nhìn hắn.
Bà chủ quán bưng nước trà ra, đặt trên bàn, trước mặt mỹ thiếu niên. Một thiếu niên gầy gò mặc giáp trụ đứng nghiêm một bên hầu hạ xem xét, cằm
giương về phía bà chủ quán:
- Đổi nước trà giống bọn họ.
Bà chủ quán sợ hãi nói:
- Thưa quân gia, nước trà của những vị khách kia là bọn họ tự pha ạ.
Từ Xán Xán thấp giọng bảo Tiểu Hương:
- Đi rửa bộ ấm trà Sơn Thủy bằng sứ trắng rồi pha trà Dã Cúc cho vị kia đi.
Tiểu Hương cười hì hì gật đầu, đứng dậy đi rửa chén. Tiểu Hương dùng
khay nâng ấm trà và cái chén đưa đến chỗ mỹ thiếu niên mắt phượng. Binh
sĩ đen gầy nhìn công tử. Công tử khẽ gật đầu, lúc này hắn mới tiếp nhận
khay, cám ơn Tiểu Hương rồi hầu hạ công tử uống trà.
Từ Xán Xán không dám nhìn nữa, yên lặng thầm nghĩ: Nếu bị đại nương biết ta cho mỹ thiếu niên mắt phượng dùng bộ ấm trà của mình uống nước, ta
và mỹ thiếu niên mắt phượng sẽ bị cho là vụng trộm trao nhận, nhất định
sẽ nghiêm phạt ta, nói không chừng còn có thể đưa ta đến quý phủ của hắn đấy! Nghĩ tới đây, Từ Xán Xán lặng lẽ nở nụ cười - đại nương cổ hủ vẫn
rất có tác dụng nha!
Từ đại gia Từ Đình Hòa lúc còn trẻ cũng là mỹ thiếu niên nhất đẳng, sau
khi đậu Tiến sĩ, cưới ấu nữ của Tế Tửu Quốc Tử Giám[2], Hàn Khánh Trung. Từ Hàn thị xuất thân danh môn, xưa nay cực kỳ coi trọng quy củ, người
Từ gia đều rất sợ nàng. Thời gian trước đây, Từ gia lão thái thái ở trấn Lạo Hà, Từ Hàn thị theo trượng phu trở về nhà vài chuyến, Từ Xán Xán bị nàng dạy dỗ mấy lần. Đương nhiên, lễ nghi của Từ Xán Xán chính là thời
điểm nàng dạy dỗ con gái Từ Nghi Liên thuận tiện dạy luôn. Từ Xán Xán
không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi đại bá nương của mình. Nghĩ tới
đây, Từ Xán Xán ngước mắt nhìn vị mỹ thiếu niên mắt phượng kia, lại phát hiện đối phương đang nhìn nàng. Hai người bốn mắt nhìn nhau, mỹ thiếu
niên mắt phượng lập tức rũ mi xuống, lông mi thật dài che khuất ánh mắt.
Khoảng cách giữa hai người không xa, Từ Xán Xán phát hiện, tuy rằng mỹ
thiếu niên không nhìn mình nữa, nhưng lúc bị mình nhìn chăm chú, lỗ tai
hắn từ từ đỏ lên, càng ngày càng đỏ, cuối cùng đỏ như sắp rỉ máu.Từ Xán
Xán cảm thấy vui vẻ, rất muốn cười, ánh mắt nàng nhìn sang bên cạnh, mím môi im lặng nở nụ cười.
[1] Dã cúc hoa: hoa cúc phơi hay sấy khô của hoa cúc vàng.
[2] Tế Tử: một chức quan quản lý Quốc Tử Giám, tương đương với chức hiệu phó, mặt khác, hiệu trưởng là Tư Nghiệp.