Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 113 :
Ngày đăng: 19:58 19/04/20
Phó Tạ phát hiện mình càng ngày càng yêu luyến Hàn Anh, quả thực có xu
thế càng lúc càng không xa rời được. Ban ngày hắn vốn ở thư phòng phía
trước gặp người, giữa trưa cũng hẹn đám người thống lĩnh cấm quân Tiêu
Phượng Thiềm cùng một chỗ dùng cơm, nhưng cuối cùng vẫn bỏ xuống khách
nhân, trực tiếp quay về nội viện cùng Hàn Anh.
Bồi Hàn Anh dùng cơm trưa xong, hắn lại cùng Hàn Anh ngủ trưa.
Ngủ trưa thức dậy Phó Tạ liền đi thư phòng phía trước.
Hắn gặp vài nhóm người, lại xử lý mấy nhiệm vụ khẩn cấp, thấy có chút nhàn rỗi, liền đi sân tập bắn luyện tập bắn tên.
Trong lúc bắn tên, Phó Tạ nhớ tới súng minh hỏa Tây Dương phụ thân gửi
theo thuyền đưa đến kinh thành, không khỏi đứng ở sân tập bắn suy tư.
Lúc này đã là chạng vạng tối, ánh trời chiều màu vàng chiếu lên người
Phó Tạ đang suy tư trong trang phục bắn tên bạch la, ánh lên tầng một
kim quang, làm hắn giống như thần linh, tuấn tú mà cao quý.
Phó An đã đi tới, thấp giọng bẩm báo nói: “Điện soái, bà tử của Phạm cô
nương kiếm cớ cớ đi ra ngoài mua chỉ, cầm một bao lụa màu đen đưa cho gã sai vặt của Thôi Kỳ, nô tài nghĩ đến người dặn dò không nên bứt dây
động rừng, cho nên không có động đến nàng.”
Phó Tạ nhẹ gật đầu, không nói gì. Lần này trước bỏ qua, lần sau nên bảo A Anh mang theo Phạm Tinh Tinh đi thư phòng của hắn chơi đùa.
Dùng xong cơm tối, Phó Tạ vốn cùng Hàn Anh tản bộ ở tiểu hoa viên phía
sau, Phó Trữ vội vàng báo lại: “Bẩm điện soái, vân sở tham nghị Tưởng
Vân Châu cầu kiến!”
Nói xong, hắn lại bổ sung một câu: “Điện soái, Tưởng đại nhân vừa vào thành liền tới!”
Phó Tạ mấy ngày nay đang đợi Tưởng Vân Châu, nghe vậy lập tức đưa Hàn
Anh tới cửa ra vào nội viện Nữ Trinh viện, mình liền mang theo Phó Trữ
đi Cầm Vận đường. Tưởng Vân Châu là thân tín của phụ thân hắn, hiện đảm nhiệm vân sở tham nghị, Từng đảm nhiệm qua Hộ Bộ Thị Lang, là người
đựơc Phó Tạ cố gắng đề cử Hộ bộ thượng thư kế nhiệm, hắn phải đi gặp
Tưởng Vân Châu dặn dò tuỳ cơ ứng biến, ngày mai tìm cơ hội sẽ mang Tưởng Vân Châu yết kiến Thừa Dận Đế.
Hàn Anh có chút luyến tiếc hắn, cố ý làm nũng nói: “Ca ca, buổi tối muội đi đón huynh nhé”
Phó Tạ vừa đáp ứng, nhưng nhớ tới thư phòng trong viện hắn chẳng những
có thống lĩnh cấm quân và cấm quân thay phiên công việc lui tới, còn có
môn khách phụ tá hắn nuôi dưỡng ở đó, mặt khác còn không ngừng có người
đợi gặp.
Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy không muốn cho người khác có cơ hội nhìn thấy A Anh của hắn, liền nói: “Không cần, ta hết bận sẽ trở lại!”
Hàn Anh: “...”
Nàng duỗi ra một ngón tay trắng nõn nhấn lên mặt tròn nhỏ nhắn trắng
hồng của mình, cười lộ hai má lúm đồng tiền: “xấu hổ xấu hổ! lọ dấm chua! xấu hổ xấu hổ!”
Phó Tạ: “...”
Mặt của hắn hơi ửng đỏ, không được tự nhiên xoay người đi. Hắn biết mình sức ghen lớn, truyền đi sẽ bị chê cười, thế nhưng A Anh nũng nịu của
hắn sao có thể nào cho nam nhân khác nhìn nhiều?
Sau khi trở lại nội viện Nữ Trinh viện, Hàn Anh trên mặt vẫn còn vui vẻ, đứng trước bàn trang điểm trong phòng ngủ soi gưong bởi vì cười to mà
Hôm nay phủ Khang Trữ trưởng công chúa tổ chức hội hoa quế, sáng sớm
trước cổng chính phủ trưởng công chúa sẽ thỉnh thoảng có nữ quyến ngồi
kiệu hoặc xe ngựa đi vào, về phần nam khách cưỡi ngựa càng là nối liền
không dứt, khiến dân chúng vây xem bốn phía đựơc một phen mở rộng tầm
mắt.
Đại viện phía trước đại sảnh nhà chính của phủ Khang Trữ trưởng công
chúa trồng vô số cây quế, trở thành một rừng quế lớn, hôm nay đúng là
mùa hoa quế đua nở, nơi nơi đều là cảnh cây rừng trùng điệp xanh mướt
bên trong điểm xuyết những đóa hoa nhỏ vàng nhạt, gió nhẹ lướt qua, mang đến mùi u hương ngây ngất thấm vào ruột gan.
Mấy vị nữ quyến y phục hoa lệ mang theo nha hoàn đứng dưới bóng cây quế
lớn bên đường cười nói, bỗng nhiên có người chỉ vào làn xe trầm hương
tinh xảo phía trước: “Hình như là xe của tam thiếu phu nhân An Quốc
Công!”
Bởi vì tam thiếu phu nhân phủ An quốc công rất ít đi ra ngoài giao tiếp, cũng đơn giản không chịu gặp người, cho nên những nữ quyến này nghe vậy cũng tò mò hướng bên kia nhìn quanh, một thiếu phụ trong y phục màu đỏ
là vợ cả Hứa thị của Xu Mật Sứ Trần Ân, nàng tò mò hỏi: “rốt cuộc chiếc
xe đó là của Phó gia tam thiếu phu nhân sao?” thấy xe tới nhiều lắm mà!
Lúc này sau lưng các nàng truyền tới một giọng nam êm tai như nứơc hồ
gợn sóng: “Tam thiếu phu nhân ngồi đúng là chiếc xe trầm hương này!”
Chúng nữ quyến nhìn lại, thấy là em chồng Trần Hi của Hứa thị, liền cũng khẽ nở nụ cười -- Trần Hi cao lớn tuấn mỹ, người lại ôn hoà, ấn tượng
của quý phụ trong kinh đối với hắn cũng rất tốt,
Trong đó có người can đảm liền trêu đùa: “Ai ôi!!!, Trần đại nhân làm sao biết đó là xa giá Phó tam thiếu phu nhân ngồi?”
Trần Hi mỉm cười, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra chút mập mờ: “Muốn biết, cho nên sai nguời hỏi thăm!”
Các nữ quyến yên tĩnh trong nháy mắt, liền có người trong đám người nói: “Nghe nói Phó điện soái tinh thông cỡi ngựa bắn cung, sức lực rất lớn,
Trần đại nhân không sợ bị đánh sao?”
Trần Hi ngẩng mặt cười cười, ánh mặt trời xuyên qua cánh hoa quế chiếu
vào sống mũi cao thẳng của hắn, lộ ra ý nghĩ có chút lạnh buốt
Trong đám người phía sau gốc cây quế, Thôi Kỳ dẫn theo Tả Ý đứng ở trong đó, trong mắt hoa đào tràn đầy phẫn hận nhìn chằm chằm vào bóng lưng
cao lớn của Trần Hi trong đám người.
Lúc này các nữ quyến có người mắt sắc, thấy Phó điện soái tuấn tú cưỡi
ngựa theo xe ngựa của thê tử đến, vội vàng nói: “Phó điện soái đã tới!”
Hung danh kiêu binh hãn tướng bên ngoài của Phó Tạ, ngay cả nữ quyến
cũng đều sợ Phó Tạ, đám người nhất thời yên tĩnh trở lại, mọi người trơ
mắt nhìn Phó Tạ cưỡi tuấn mã che chở xe ngựa đi về hướng đại sảnh.
Các nữ quyến có người vụng trộm nhìn Trần Hi, phát hiện ánh mắt của hắn
nhìn chằm chằm vào xe ngựa của Phó tam thiếu phu nhân, không khỏi đều
hiểu ý cười cười -- xem vở kịch hay hai nam tranh giành một nữ!
Lại có có người nói: “Nhìn kìa, Phó Đại công tử che chở đại kiệu của Vĩnh Thọ trưởng công chúa đến rồi!”
Chúng nữ quyến yên tĩnh chỉ chốc lát, tiếp theo cũng cười lên ha hả --
Vĩnh Thọ trưởng công chúa đau khổ đuổi theo Phó điện soái nhiều năm,
liên tục cầu mà không được -- hôm nay thật sự càng đặc sắc!