Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 114 :
Ngày đăng: 19:58 19/04/20
Sau xe ngựa Hàn Anh còn đi theo ba cỗ xe ngựa, một cỗ Phó Du và Tương
Lan ngồi, một cỗ Phạm Tinh Tinh và Phạm gia cô phu nhân ngồi cùng với
tiểu nha hoàn, cùng ngồi chiếc xe lớn sau cùng là Lương ma ma, Tẩy Xuân
và Thiến Ngọc đi theo hầu hạ Hàn Anh
Đến đại sảnh bên ngoài phủ Khang Trữ trưởng công chúa, Phó Tạ đỡ Hàn Anh xuống xe, thấy Phạm Tinh Tinh Phó Du các nàng cũng đều xuống xe, Phó Tạ liền dẫn đám người Hàn Anh đi vào đại sảnh gặp Khang Trữ trưởng công
chúa.
Hàn Anh là lần đầu tiên thấy Khang Trữ trưởng công chúa, phát hiện nàng
nhìn qua chừng khoảng hai tư hai lăm tuổi, ngày thường rất thon gầy thon thả, đôi mắt rất đẹp, nhưng có lẽ nguyên nhân là màu da hơi tối, trên
mặt của nàng thoa phấn dày cộm, tuy có chút diễm lệ, trang sức lại có vẻ có hơi nhiều quá.
Bởi vì trong hành lang đều là nữ quyến, Phó Tạ liền lui xuống, tự có
nhân tình của Khang Trữ trưởng công chúa Xu Mật phó sứ Tống Trọng Dương
chiêu đãi hắn, hai người ra khỏi đại sảnh, trò chuyện với nhau phía về
phía rừng cây quế.
Khang Trữ trưởng công chúa rất hòa ái, đối đãi Hàn Anh rất thân mật,
sai người dẫn Phạm gia cô phu nhân đi dùng trà, tự mình mang theo Hàn
Anh, Phó Du và Phạm Tinh Tinh tản bộ bên hồ trong nội viện
Lương ma ma cũng đi theo.
Bởi vì có nha hoàn trong phủ trưởng công chúa chịu trách nhiệm hầu hạ,
cho nên Tẩy Xuân, Thiến Ngọc và Tương Lan được nha hoàn trong phủ trưởng công chúa đãi dùng trà.
Hôm nay khí trời nắng ráo ánh mặt trời rực rỡ, nhưng thật ra có hơi
nóng, nhưng gió nhẹ bên hàng cây xanh râm mát ven hồ thổi vào mặt, cũng
không tính là nóng lắm.
Dưới cây liễu bên hồ bày băng ghế và bàn gỗ màu đỏ, trên bàn bày vô số
đĩa trà bánh bằng sứ trắng viền vàng tinh xảo, Khang Trữ trưởng công
chúa cùng đám người Hàn Anh ngồi xuống, vừa nói chuyện phiếm, vừa ngắm
cảnh, vừa thưởng thức điểm tâm.
Thỉnh thoảng có vài phu nhân và quan quyến tới, gặp trưởng công chúa, lại gặp Hàn Anh.
Hàn Anh rất ít đi ra ngoài giao tiếp, những người này nàng biết không
nhiều lắm, cho nên liền do Lương ma ma đứng ở sau lưng nàng nhắc nhở,
người nào nàng phải đứng dậy đáp lễ, người nào nàng không cần.
Gặp qua vài nữ quyến, Hàn Anh liền bắt đầu tại cười thầm trong lòng: xem ra Phó Tạ hôm nay đích thật là quyền cao chức trọng, ngay cả thân phận
của nàng cũng theo nước lên thuyền lên, một hồi như vậy, nữ quyến có thể làm nàng đứng lên dường như rất ít!
Hàn Anh đang âm thầm vui vẻ, xa xa liền trông thấy một nha hoàn kiều diễm đỡ mỹ phụ trung niên dáng người lã lướt đi tới.
nhau, thấy ánh mắt hắn tĩnh mịch, không khỏi có chút bối rối, vội nói tạ ơn, có chút bối rối rời đi.
Nàng cũng biết mình không nên có chút tự luyến, cảm thấy Trần Hi đối với nàng dường như có chút là lạ, vẫn sớm tránh đi cho tốt.
Trần Hi nhìn xung quanh một cái, thấy Phó Tạ còn chưa có xuất hiện theo
ước định, liền biết lúc này không phải thời cơ tốt nhất, liền mỉm cười
nhìn Hàn Anh rời đi, nhưng không đuổi theo.
Những quý phụ đứng kia ở bên cạnh nhìn trò hay, thấy Trần Hi và Phó tam
thiếu phu nhân nam tuấn tú nữ xinh đẹp, rất là đẹp đôi, đợi Hàn Anh vừa
rời đi, liền nhao nhao nói giỡn với Trần Hi, trong đó có người chua chát nói: “Trần Tam, ngươi chẳng lẽ không sợ Phó điện soái biết ngươi tiếp
cận lão bà hắn xum xoe?”
Trần Hi mỉm cười: “Cùng một vấn đề, mỗi người có cách nhìn nhận đánh giá khác nhau, Trần mỗ chỉ cầu không thẹn với lương tâm.” Đi đi đi đi, mau
đi tìm Phó Tạ cáo trạng đi, ta chờ mà!
Hàn Anh nhất thời bối rối, rời đi một hồi mới phát hiện mình bất tri bất giác đã ra khỏi rừng cây quế, đi vào một rừng cây tùng, người hầu hạ
bên cạnh cũng không đuổi kịp.
Nàng vừa đi lên phía trước, vừa nhìn quanh, hy vọng có thể đi trở về bên hồ.
Vừa đi không bao xa, Hàn Anh chợt nghe phía trước có tiếng nói chuyện,
nghe hình như là thanh âm của Phó Tạ, nàng vừa mừng vừa sợ, vội vàng đi
về phía trước một bước, nhưng thấy Phó Tạ lập tức dừng bước.
Dưới phía trước cây tùng lớn, Phó Tạ đứng chắp tay đưa lưng về phía nàng, đang cùng một thải y mỹ nhân nói chuyện.
Vị thải y mỹ nhân kia dung nhan có chút xinh đẹp, đang ngửa đầu si ngốc
nhìn Phó Tạ, trang sức tinh xảo trên mặt nước mắt giàn giụa, hai tay
đang cầm ống tay áo Phó Tạ...
Khoảng cách của hai người rất gần.
Trước mắt Hàn Anh lập tức biến thành màu đen, tim đập như nổi trống,
nàng không biết mình nên làm cái gì bây giờ, theo bản năng xoay người
lại rời đi
Không biết đi bao lâu, nàng rốt cuộc đi tới bên hồ.
Hàn Anh ngừng lại, ngơ ngác nhìn mặt hồ xanh ngắt, tim vẫn đập thình
thịch không ngừng, âm thanh thình thình dữ dội trong mạch máu chấn động
màng nhĩ, cái gì cũng nghe không được.
Đúng lúc này, nàng bị người từ phía sau ôm lấy.