Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 18 : Gặp mặt trong đêm
Ngày đăng: 19:56 19/04/20
Một đêm này Hàn Anh ngủ cũng không yên,
ngày hôm qua còn chưa nói được lời nào với Phó Tạ, hắn đã chạy trối chết rồi, cho nên nàng còn nhiều vấn đề liên quan đến cha mẹ chưa kịp hỏi,
để ở trong lòng thật là khó chịu mà.
Nàng dự định hôm nay phải tìm một cơ hội hỏi thăm Phó Tạ mới được.
Dùng điểm tâm xong, Hàn Anh đang súc miệng, Phó Bình mang theo người nhỏ tuổi nhất bên cạnh Phó Tạ là Phó Trữ tới gặp nàng: “Công tử dặn nô tài
mang theo Phó Trữ tới gặp cô nương, cô nương có gì không rõ, xin cứ hỏi
Phó Trữ.”
Nghe vậy nước súc miệng trong miệng Hàn Anh thiếu chút nữa phun ra ngoài: Bộ bậy giờ Phó Tạ không dám gặp nàng sao?
Bất quá nàng cũng không thất thố ở trước mặt người ngoài, một bên vừa
súc miệng một bên vừa suy nghĩ, đợi trong đầu đã chuẩn bị đầy đủ mới
nhìn tiểu hài tử Phó Trữ: “Phó Trữ, cha mẹ ta có khỏe không?” hôm qua
Phó Tạ chỉ nói cha mẹ nàng an toàn, nhưng không có nói rõ.
Phó Trữ không dám nhìn nàng, cúi đầu bẩm báo: “Bẩm cô nương, Hầu Gia cùng phu thân vẫn khỏe.
Hàn Anh bắt đầu hỏi vấn đề thứ hai: “Tại sao bọn họ đi Liêu châu? Ai đi
theo hầu hạ? Người hộ tống là ai?” hôm qua Phó Tạ chỉ nói là phụ thân
nhận được chỉ thị của bộ binh, nói là đi Liêu Châu cống hiến sức lực.
Phó Trữ đoan đoan chánh chánh hành lễ: “Bẩm cô nương, Hoài Ân hầu cưỡi
ngựa, Hầu phu nhân mang theo nữ quyến đi xe; đi theo hầu hạ Hoài Ân hầu
là đại quản gia Hàn Phú, đi theo hầu hạ phu nhân là Kim Châu, Ngân Châu
cùng bốn vị tỷ tỷ; công tử chỉ thị Thiên phu trưởng Mục Viễn Dương dưới
trướng dẫn đầu đội hộ tống.”
Hàn Anh nghe vậy sau nửa ngày không nói gì, tay phải vuốt ve viên hồng ngọc trên chiếc nhẫn ở ngón tay trái, im lặng suy nghĩ
Người cận thân hầu hạ bên người cha mẹ là Hàn Phú, Kim Châu, bọn người
này vẫn còn sống, điều này nói rõ trong nhà cũng không có gặp tổn thất
lớn, bên trong túi vẫn còn tiền, nàng tạm thời không cần lo lắng vấn đề
tiền bạc, đợi sau khi bình an đến Kinh Thành lại phái một phòng người
nhà đi Liêu Châu hầu hạ.
Phó Tạ phái Thiên phu trưởng Mục Viễn Dương hộ tống Cha mẹ đi Liêu Châu, điều này chứng tỏ thủ hạ cùng binh quyền của phụ thân đã hoàn toàn bị
triều đình thu hồi, ngay cả đội hộ vệ cũng không có. Phụ thân vì Đại Chu đóng giữ Hải cương hơn mười năm, đánh lui vô số lần xâm lược của Việt
Quốc, chỉ bởi vì không chịu phụ thuộc vào Thôi đảng, Trần đảng, ngay cả
một chút binh quyền dưới trướng bị cướp đi, chút tài sản cuối cùng cũng
không còn...
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Anh đau xót, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.
Những chuyện này không thể truyền lời được, nàng phải cùng Phó Tạ bàn bạc trực tiếp.
Chạng vạng tối nôm nay sẽ nghỉ ở trạm dịch ở thị trấn Úy thị.
Trạm dịch huyện Úy thị rất chật hẹp, tổng cộng chỉ có một cái viện cùng
một loạt phòng ốc đơn sơ, cho nên Phó Tạ sắp xếp cho Hàn Anh ở trong
viện, hắn thì theo Tưởng Vân Xuyên cùng Chu Thanh ở trong quân doanh.
Buổi tối Hàn Anh thấy Phó Tạ vẫn không có nhìn tới nàng, không khỏi nóng vội, liền bắt đầu vận dụng đầu óc.
Nàng đã thử qua hai lần, nếu để cho người đi mời Phó Tạ, Phó Tạ nhất
định lại kêu Phó Bình tới đây truyền lời, nàng nhất định phải nghĩ ra
một biện pháp để có thể gặp Phó Tạ..
Mang theo Tô Tương Chi, Tưởng Vân Xuyên cùng Chu Thanh tuần tra quân doanh, Phó Tạ trở về lều lớn, bỗng thấy một người quen.
Bên ngoài binh sĩ cầm canh gõ mõ vừa báo giờ Hợi, Phó Tĩnh mặc áo choàng xanh đen dẫn mấy người đi tới.
Đến trước lều lớn, Phó Tĩnh xốc mành trướng lên, mời người nọ đi vào: “Tam công tử, mời!”
Đợi người nọ đi vào, Phó Tĩnh hạ mành vải xuống, đứng đợi ở bên ngoài.
Hàn Anh tắm rửa xong bắt đầu trang điểm, chải đầu tóc còn ẩm ướt, thuận
tiện búi một búi tóc hơi lỏng, dùng một cây trâm vàng khảm ngọc thạch để cố định lại búi tóc, sau đó đeo một đôi hoa tai bằng ngọc thạch nạm
vàng hình giọt nước.
Thay quần áo xong, Hàn Anh nhớ đến Phó Tạ ghét nhất nàng mặc những bộ
quần áo hở hang, liền chọn một bộ rất kín đáo gồm áo lụa trắng cùng váy
dài xanh ngọc có họa tiết.
Sau khi thay y phục xong, vì không muốn lộ ra mình thấp bé, Hàn Anh liền cởi đôi giày thêu đế mềm, đổi thành một đôi giày thêu cao gót.
Sửa soạn xong xuôi, Hàn Anh còn khoác thêm một cái áo choàng xanh đen, sau đó mang theo Tẩy Xuân ra cửa.
Phó Bình mang theo một gã sai vặt canh giữ ở bên ngoài, thấy Tẩy Xuân đi theo Hàn Anh ăn mặc kín mít đi ra, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Hàn Anh vẻ mặt nghiêm nghị, giọng nói có chút bi thương: “Ta có việc gấp cần gặp công tử các ngươi.”
Thấy Phó Bình vừa muốn đi thông báo, nàng liền nói ngay: “Việc này rât gấp, không thể trì hoãn!”
Phó Bình: “... Vâng, cô nương.”
Phó Bình Không tình nguyện dẫn Hàn Anh đi.