Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 21 : Vào kinh
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Lúc này Phó Bình và Phó Trữ đứng ở một
bên, hình như cũng có chút kinh ngạc, sau khi nhìn nhau liền đi lên hành lễ nói: “Bái kiến Phạm biểu cô nương.” Từ khi quốc công phu nhân qua
đời, trang viên ở trấn Chu Tiên này vẫn trên danh nghĩa của công tử. Bởi vì không có nữ quyến, công tử dứt khoát đem thôn trang này giao cho
quản sự Phó Cường trong phủ trông coi, nha hoàn bà tử đều không có, dần
dần nơi đây liền biến thành thế giới của đàn ông, nữ quyến trong phủ
cũng không tới đây, sao Phạm biểu cô nương không nói một tiếng đã tới?
Vị cô nương xinh đẹp kia mỉm cười nhìn Phó Bình, Phó Trữ, ánh mắt dò
xét: “Biểu đệ đâu? Sao các ngươi lại đi theo hầu hạ Hàn muội muội vậy?”
Phó Bình không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: “Công tử bảo nô tài đi theo chăm sóc Hàn cô nương.”
Lúc Vị Phạm biểu cô nương này nói chuyện với Phó Bình, Hàn Anh ở một bên vui vẻ quan sát. Nàng cùng Phó Bình cũng coi như hiểu biết, Phó Bình
khách khí như vậy, cho thấy Phạm biểu cô nương cũng không phải là người
thân thiết với Phó Tạ
Khi thấy vị Phạm biểu cô nương nhìn về phía mình, Hàn Anh liền mỉm cười với nàng, sau đó đứng dậy nhìn về phía Phó Bình.
Phó Bình liền nói ngay: “Nô tài đã sớm sai người thu dọn nhà chính, mời
cô nương đi nghỉ ngơi một lát ạ!” Phạm biểu cô nương xem ra là muốn ở
trước mặt Hàn cô nương đảo khách thành chủ đây mà, hắn phải ra mặt thôi.
Hàn Anh khẽ vuốt cằm, nhẹ gật đầu với Phạm biểu cô nương, mang theo Tẩy
Xuân cùng Nhuận Thu đi theo Phó Bình. Từ ma ma, Hoán Hạ và Sấu Đông theo ở phía sau.
Phó Trữ hành lễ với Phạm biểu cô nương, lui xuống, Phạm biểu cô nương
sao bỗng nhiên lại ở chỗ này, hắn phải đi hỏi quản sự Phó Cường một chút mới được.
Phạm biểu cô nương nở nụ cười nhìn Phó Bình dẫn Hàn Anh đi về phía nhà chính, trầm tư một chút cũng đi theo.
Hàn Anh vừa đi vừa quan sát đình viện, phát hiện đình viện rất rộng rãi
sáng sủa, ngoài vài cây hoa hoa quế già ở giữa vườn thì chỉ có một hàng
cây ngô đồng cao lớn ở tường xây phía đông và phía tây, cây ngô đồng
mặc dù không được xanh tốt như vào mùa hè, nhưng vẫn có thể che khuất
bầu trời, cho nên hai bên sân viện rất mát mẻ.
Thấy Hàn Anh thích thú nhìn cảnh trí trong sân, Phó Bình liền giới thiệu nói: “Bẩm cô nương, trang viên này bởi vì gần kênh đào, nên vào mùa hè
rất mát mẻ, Hoàng hậu nương nương lúc chưa tiến cung thường dẫn công tử
tới đây nghỉ hè. Sau khi Hoàng hậu nương nương tiến cung, công tử không
tới đây nữa. Lần này vì muốn cô nương nghỉ ngơi một chút trước khi vào
thành, cho nên mới chỉ thị nô tài sai người chỉnh đốn, sửa sang lại một
chút.” Phạm biểu cô nương là do mình gọi tới, không thể để Hàn cô nương
hiểu lầm được.
Phó Tạ bị nàng nhìn có chút xấu hổ, sắc mặt ửng hồng, rủ tầm mắt suy
nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn Hàn Anh: “truyện lịch sử” đọc tới đâu
rồi?”
Hàn Anh: “...” mấy ngày này nàng không có đọc.
Hàn Anh Nhìn Phó Tạ, chậm rãi nói: “Quay về hầu phủ tiếp tục đọc “truyện lịch sử”, cứ cách mười ngày phải viết một bài luận, giao cho Phó Bình,
ta sẽ kiểm tra.”
Hàn Anh mắt cá chết nhìn hắn: “...”
Phó Tạ mỉm cười, vuốt vuốt tóc Hàn Anh, khẽ cười một tiếng mới rời đi.
Khi hắn đi đến trước xe ngựa Phạm Tinh Tinh, nụ cười trên mặt đã biến
mất, vẫn là khuôn mặt không biểu tình, chắp tay với Phạm Tinh Tinh, liền nhấc chân rời đi.
Phạm Tinh Tinh cười dịu dàng, nhìn Phó Tạ đi xa. Khi ở Liêu Châu nàng đã từng gặp Phó Tạ mấy lần, Phó Tạ chính là cái đức hạnh này, nàng sớm đã
thành thói quen, nếu Phó Tạ nhiệt tình chu đáo với nàng, nàng ngược lại
mới không quen đó.
Ngựa xe lộc cộc rời đi, Hàn Anh ngồi ngay ngắn ở trong xe, nghe Từ ma ma phổ cập tình hình ở phủ An quốc công cho nàng: “Sau khi mẫu thân cô gia qua đời, An quốc công lấy muội tử Thôi Tể tướng làm kế thất, quốc công
phu nhân Thôi thị đã nhiều năm không ra ngoài. Hiện nay nam đinh trẻ
tuổi ở phủ An quốc công ngoại trừ cô gia, còn có thứ xuất Đại công tử
cùng Nhị công tử, hai vị này đều là do năm ấy lão thái thái làm chủ cho
phép thiếp thất An quốc công sinh ra, quốc công phu nhân quá cố thành
thân nhiều năm dưới gối chỉ có đương kim hoàng hậu trong cung, lão thái
thái liền làm chủ cho An quốc công nạp mấy phòng cơ thiếp, ai ngờ có
được hai thứ tử rồi, quốc công phu nhân quá cố lại có cô gia...”
Nói đến đây, Từ ma ma khóc thút thít không ngừng, lại nói đến các cô
nương ở phủ quốc công: “Ngoại trừ đại cô nương đã tiến cung, hiện nay
trong phủ còn có mấy cô nương thứ xuất...”
Hàn Anh dựa vào Từ ma ma, chuyên chú lắng nghe, trong lòng thì không ngừng suy nghĩ.
Kỳ thật những chuyện này mẫu thân đã nói cho nàng nghe rồi, bất quá Từ ma ma nói lại một lần nữa nàng cũng vui lòng lắng nghe.
Không đến nửa canh giờ, thành Biện Kinh nguy nga đã hiện ra trong tầm
mắt. Đầu tiên là quản gia Phó Quý của phủ An quốc công cưỡi ngựa chạy ra đón, tiếp theo đó là quản gia Đường Đại Quý của phủ Hoài Ân hầu cưỡi
ngựa chạy ra.
Phó Tạ sai Phó Quý hộ tống Phạm biểu cô nương về phủ quốc công, hắn thì tự mình hộ tống Hàn Anh quay về phủ Hoài Ân hầu