Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 31 : Mưa gió
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Buổi tối tắm rửa xong đi ra, Hàn Anh ngồi trước bàn trang điểm trịnh
trọng dặn dò Từ ma ma cùng với bốn đại nha hoàn Tẩy Xuân: “Phụ thân
nhiều năm trấn thủ Nam Hải, mười lăm năm không quay về Biện Kinh, Hầu
phủ hôm nay không phải là Hầu phủ chi trưởng của chúng ta nữa rồi. Năm
người các ngươi là người thân cận nhất với ta, nếu có chuyện gì ta chắc
chắn sẽ che chở cho các ngươi; có điều trong phủ các ngươi phải cẩn
thận, ngàn vạn lần không được bị Nhị thẩm tóm được nhược điểm!” Nàng
cũng không phải quả hồng mềm, nếu là có người dám động đến người của
nàng, nàng nhất định bảo vệ đến cùng, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút.
Đám người Từ ma ma vội vàng đáp “Vâng”.
Nhuận Thu vuốt ve tóc dài Hàn Anh, phát hiện đã không sai biệt lắm có
thể đi ngủ, liền cầm bình thủy tinh đựng nước hoa hồng tới: “Cô nương,
dưỡng da thôi!”
Hàn Anh chấm vài giọt nước hoa hồng thoa trên mặt, sau đó nói với Sấu Đông: “Chuẩn bị giấy và bút mực, ta muốn viết văn!”
Mọi người đều kinh sợ: “Cô nương, đã rất trễ rồi!” Cô nương ngoại trừ
thỉnh thoảng xem sách, đã thật lâu không có viết chữ, tối nay như thế
nào đột nhiên muốn viết rồi hả?
Hàn Anh vẻ mặt buồn bã: “Phó gia ca ca bắt từ nay trở đi nộp bài tập mà...”
Từ ma ma nghe vậy lập tức hành động như đánh máu gà, xoa tay chỉ huy mọi người chuẩn bị hầu hạ để cô nương cần cù học tập, miễn cho cô nương lại kiếm cớ trốn tránh việc học.
Đầu tiên bà dặn dò Sấu Đông: “Chuẩn bị giấy và bút mực tốt nhất, để cô
nương nghiêm túc làm bài tập; đốt nến lên, tránh cho cô nương hư mắt!”
Lại dặn dò Hoán Hạ: “Chuẩn bị thức ăn khuya, đề phòng nửa đêm đang viết bài cô nương bị đói!”.
Thấy Sấu Đông và Hoán Hạ vội vàng đi làm, bà lại dặn dò Tẩy Xuân: “Chuẩn bị nệm gấm thêu hoa vừa dày vừa mềm đặt trên mặt ghế, tránh cho cấn
mông cô nương!”
Cuối cùng lại nhìn thấy Nhuận Thu ngơ ngác cầm bình thủy tinh đựng nước
hoa hồng đứng ở một bên, bà vội vàng vỗ tay một cái: “Nhuận Thu, thoa
một lần nữa cho cô nương, cho cô nương đỡ phải luống cuống!”
Mọi người sau một phen bận rộn, rốt cuộc tạo ra được một môi trường học tập thoải mái dễ chịu.
Hàn Anh đoan đoan chánh chánh ngồi trước thư án gỗ hoa lê, đề bút chuẩn
bị viết đề mục trên giấy, lại đột nhiên quên mất đề mục sách luận Phó Tạ sắp xếp, vội hỏi Sấu Đông: “Sấu Đông, là “tam cương bát mục luận”, hay
là “tam cương ngũ thường luận”?” Nàng thật sự không nhớ được.
Sấu Đông lập tức tìm ra thiếp mời Phó Bình đưa tới nói: “Cô nương, đề mục là “tam cương ngũ thường luận”!”
Hàn Anh suy nghĩ một chút, đề bút viết xuống đề mục, cắn cán bút suy
nghĩ trọn vẹn một phút đồng hồ, lúc này mới bắt đầu ghi câu đầu tiên
“lịch sử truyền? Lễ vĩ? Hàm Quang văn gia” nói: tam cương, quân thần
cương, phụ tử cương, phu thê cương[1].”
[1] nói gọn là đạo quân thần, phụ tử, phu thê. Theo tam tự kinh thì
mối quan hệ vua tôi cốt ở cái nghĩa, mối quan hệ cha con cốt ở cái tình, mối quan hệ phu thê cốt ở sự đồng thuận. Tuy nhiên trong xã hội phong
kiến chính là Quân xử thần tử thần bất tử bất trung-vua khiến bầy tôi
chết, không chết không trung, phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu – cha khiến con chết, con không chết không hiếu, phu xướng phụ tùy-chồng nói
ra vợ phải theo…
tức giận, đúng vậy, Trần Hi biết rõ, Phó Tạ cùng một dạng với hắn, trong mắt bọn họ không phải những thứ công danh lợi lộc trước mắt này, mà là
quyền thống trị thiên hạ, là lê dân bá tánh của thiên hạ này!
Phó Tạ nén xuống lo lắng trong lòng, thản nhiên nói: “Vậy ý huynh như thế nào?”
Trần Hi không vòng vo với hắn, nói thẳng: “Phí Sổ Độ hiện nay là danh
gia trị thủy, rất được bệ hạ tín nhiệm, nhất định sẽ được bổ nhiệm làm
tổng quản kênh đào đường sông, nếu như sau khi hắn nhận nhiệm vụ lại bị
bạo bệnh mà chết... Chuyện còn lại còn cần làm phiền hiền đệ khuyên bảo
Triều Thượng Thư. Trần mỗ nếu có thể nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, nhất
định chầm chậm mưu toan.” Công bộ thượng thư Triều Lâm Ngọc là cậu ruột
Phó Tạ.
Phó Tạ rũ mắt xuống nói: “Bộ tộc Tháp Khắc Khắc xâm phạm Lương châu
thẳng vào Túc Châu, lệnh huynh Trần đại nhân chắc hẳn đã nhận được tin
tức. Đệ nghĩ muốn đi thử tài nghệ một lần.” trưởng quan đứng đầu quân sự Đại Chu chính là Xu Mật Sứ, mà Xu Mật Sứ hiện nay là đại ca ruột thịt
Trần Ân của Trần Hi. Mà Trần Hi luôn luôn có bản lĩnh khống chế đại ca
Trần Ân và nhị ca Trần Nghĩa của hắn.
Trần Hi nghe vậy vui vẻ vung tay lên: “Thành giao!”
Phó Tạ cười nhạt một tiếng.”BA~” một tiếng, hai người vỗ tay liên minh.
Khi rời khỏi, Trần Hi để lại một tin tức: “Trần mỗ vừa mới nhận được tin báo, ngày mai phủ hoài ân hầu tổ chức tiệc ngắm hoa, tiệc phân chia nam nữ, Thôi ngũ công tử là khách chủ!”
Vừa dứt lời, hắn nở nụ cười rời đi.
Sau khi Thôi Tể tướng sinh được bốn nữ nhi mới có được một đứa con trai
độc nhất là Thôi Ngũ công tử, cho nên luôn luôn cưng chiều.
Thôi Ngũ công tử chính là Hoa Hoa công tử nổi danh Biện Kinh, cô vợ nhỏ
của Phó Tạ hôm nay đang ở phủ hoài ân hầu, lần này không lo Phó Tạ
không lo lắng!
Khuôn mặt Phó Tạ không biểu tình nhìn Phó Trữ.
Phó Trữ biết hắn đang cố gắng kiềm chế lửa giận, liền nói ngay: “Nô tài
đi thăm dò ngay!” Lời còn chưa dứt, người đã vội vàng chạy mất.
Tiểu kịch trường, Chúa sáng thế Mạc Mạc tạo ra giấc mơ thế giới
Chúa sáng thế Mạc Mạc: a Anh, con thích nam tử như thế nào?
Hàn Anh vừa nghĩ vừa nói: à, ngũ quan phải đẹp, khí chất tốt, vóc dáng cao cao, nhân phẩm cũng phải tốt...
Chúa sáng thế mạc mạc: tiểu Phó, còn con thích thiếu nữ như thế nào?
Phó Tạ không cần suy nghĩ: như A Anh là được.
Chúa sáng thế: như A Anh là sao?
Phó Tạ nghĩ đi nghĩ lại khuôn mặt liền đỏ lên: mắt to cười cười híp híp, dáng người mềm mại, ngực lớn lớn, eo nhỏ nhỏ, hai chân thon dài, cả
người vừa mềm vừa thơm nữa...
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: canh ba vượt qua một vạn chữ, xin ủng hộ ơ