Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Chương 33 :

Ngày đăng: 19:57 19/04/20


Bởi vì hôm nay trong phủ có tiệc, sáng sớm Hàn Anh đã bị Từ ma ma đánh

thức, nhưng cũng không vội thức dậy mà nằm lỳ ở trên giường suy nghĩ.



Hôm nay Hàn Anh phải mặc ba bộ quần áo buổi tối hôm qua đã chuẩn bị xong, Tẩy Xuân và Sấu Đông đang sắp xếp lại.



Sấu Đông một bên bận rộn một bên tức giận nói: “Rõ ràng cô nương mới

đích tôn đích nữ của Hầu phủ, dựa vào cái gì đại cô nương muốn mặc màu

hồng?”



Hàn Anh ôm gối thêu liếc mắt đưa tình nói: “Bởi vì ta đã có hôn phu rồi!”



Sấu Đông: “Hả?”



Tẩy Xuân “Phốc” một tiếng nở nụ cười, khẽ đẩy Sấu Đông nói: “Trong

khoảng thời gian này Nhị phu nhân muốn đại cô nương thể hiện trước mặt

người khác, đại cô nương thay đổi cách ăn mặc một chút là điều đương

nhiên.”



Nàng cười nhìn cô nương nhà mình một chút, nói: “Cô nương chúng ta vốn

rất xinh đẹp rồi, chẳng lẽ còn muốn trang điểm rực rỡ tươi đẹp chói mắt

để người khác nhìn cũng không nhìn tới đại cô nương, Tam cô nương và Tứ

cô nương sao?”



Hàn Anh “Ừ” một tiếng, nói: “Tẩy Xuân nói hộ lòng ta rồi đấy.” Nàng đã

có Phó Tạ, ít xuất hiện một chút mới tốt, cần gì phải quyết tranh hơn

thua với tỷ muội nhà mình làm gì cơ chứ?



Chỉ là thái độ của Hàn Bội kiêu ngạo bá đạo khinh người đến cực điểm!



Nghĩ đến Phó Tạ, Hàn Anh liền nghĩ tới nghi vấn kia, rốt cuộc thì cơ bụng của Phó Tạ rèn luyện từ lúc nào vậy?



Tính hiếu kỳ của nàng rất lớn, ước gì có thể lập tức nhìn thấy Phó Tạ

hỏi một câu, nếu có thể trực tiếp kiểm tra thì càng tốt hơn.



Loại ý nghĩ này không ngừng khích lệ thôi thúc nàng, Hàn Anh không đợi

Tẩy Xuân thúc giục lần thứ hai đã nhanh nhẹn bò dậy, bảo Tẩy Xuân và Sấu Đông hầu hạ mặc quần áo.



Nhuận Thu đã sớm chuẩn bị nước ấm rửa mặt, muối xanh, xà bông thơm và

khăn lụa, thấy cô nương đã mặc quần áo trong xong, liền bảo hai tiểu nha đầu tiến lên hầu hạ Hàn anh rửa mặt.



Rửa mặt xong, Hàn Anh bắt đầu trang điểm.



Hôm nay nàng ăn vận rất trang nhã, bởi vậy ngoại trừ ở trên môi thoa một chút hương cao hoa đào thì không làm gì nữa.



Nhuận Thu cầm gỗ đào chải tóc dài cho Hàn Anh hỏi: “Cô nương, hôm nay chải tóc kiểu gì?”



Hàn Anh nhìn qua gương thấy bản thân hết sức thanh nhã, trong lòng vô cùng đắc ý, liền nói: “Chải đơn giản thôi, tùy vân kế đi!”



Vừa dứt lời, nàng kéo hộp đồ trang sức ra, vừa kéo vừa tìm một phen, rốt cuộc tìm được bộ trang sức lục bảo thạch mẫu thân chuẩn bị cho nàng



Tuy rằng hôm nay nàng ăn vận trang nhã, nhưng không thể bỏ xuống thân

phận đích nữ Hoài Ân hầu, cho nên bộ trang sức lục bảo thạch này coi như hợp với hoàn cảnh.



Nhuận Thu đáp ứng, bắt đầu chải tóc, chỉ một lát đã chải xong búi tóc

tùy vân kế, tiếp đó cài cây trâm vàng khảm lục bảo thạch khắc hình hoa

đào lên búi tóc cho nàng.



Hàn Anh cầm bộ khuyên tai bảo thạch hình giọt nước đeo lên, vừa đeo vừa soi gương, cảm thấy rất hài lòng.



Nhuận Thu lại lấy vòng tay vàng khảm lục bảo ra đeo trên cổ tay trái Hàn Anh.



Tẩy Xuân và Sấu Đông vẫn chờ một bên để thay y phục cho Hàn Anh.


trăm con bướm giúp Phó Du mặc vào, thấp giọng nói: “Nhị cô nương, đây là do cô nương chúng tôi chuẩn bị cho người.”



Nhất thời Phó Du có chút giật mình.



Quần áo thật ấm áp, làm cho Phó Du hơi co người lại, cái mũi của nàng cũng ê ẩm.



Di nương đi theo hầu hạ phụ thân ở Liêu Châu, để nàng ở lại với mẹ cả kiếm ăn, cho tới bây giờ cũng không dễ dàng.



Hoán Hạ nhận được thông báo liền dẫn theo mấy tiểu nha hoàn bắt đầu mang thức ăn lên.



Hàn Diễm vốn cẩn thận, thấy thức ăn có nhiều món nhiều hải sản, hơn nữa

bàn ghế chén dĩa đều tinh xảo, không phải bàn tiệc thong thường ở Lãm

Nguyệt Lâu, liền hỏi một câu: “Nhị tỷ tỷ, đây là phòng bếp nhỏ trong

viện tỷ hâm thức ăn phải không?”



Hàn Anh híp mắt cười, đắc ý cực kỳ: “Những thứ này đều là đặc sản ở Nam

Hải ngọc khê, ta đặc biệt dặn dò phòng bếp nhỏ chuẩn bị. mọi người nếm

thử xem, nếu không vừa miệng, chúng ta đổi lại bàn tiệc của Lãm Nguyệt

Lâu.”



Tống di thấy trên bàn ngoại trừ các loại hoa quả tươi bên ngoài, còn có

cá nhám xắt lát, lươn xào cầu vồng, cua hấp chanh, càng tôm tươi cắt

lát, lươn xào, cua tay cầm và sò sáu vị cực kỳ trân quý, liền cười nói:

“Nha đầu muội nha, nghĩ chúng ta lẩm cẩm sao, làm như chúng ta không

biết một bàn tiệc này cũng đủ mua mười bàn tiệc của Lãm Nguyệt Lâu sao?

bất cứ lúc nào cũng có thể ăn ở Lãm Nguyệt Lâu, còn bàn tiệc này quý

hiếm như vậy, kẻ ngu mới đòi đổi!”



Nhất thời tất cả mọi người nở nụ cười.



Hàn Anh chỉ thị Hoán Hạ rót rượu vàng đã được hâm nóng cho mọi người.



Sau khi rượu vàng này đun nóng lại bỏ thêm mật ong, đậm đà ấm nóng, thơm ngon vừa miệng, Phó Du uống xong chỉ cảm thấy cả người ấm áp, không

khỏi cảm động trước sự chu đáo của Hàn Anh, lặng lẽ nắm chặt tay Hàn Anh đang ngồi kế bên, khẽ cười.



Lúc này Hàn Anh mới phát hiện thì ra khi Phó Tạ và Phó Du cười có chút

giống nhau, nhìn Phó Du càng thêm thân thiết, liền cũng cười theo.



Hàn Diễm ngồi đối diện thấy được, cố ý nói: “Nhị tỷ tỷ bất công, chỉ

biết thương em gái của chồng, quên thân muội muội chúng ta rồi!”



Đám người Tống Di nở nụ cười, khuôn mặt Phó Du khẽ ửng đỏ.



“A diễm ghen hả!” Hàn Anh vươn hai tay, “Đến đây, tỷ tỷ ôm một cái nào!”



Mọi người cười to một trận.



Lúc đang nói giỡn, bên ngoài viện mơ hồ truyền đến tiếng ồn ào, trong đó dường như có giọng nói của nam tử, mọi người liền nhìn Hàn Anh.



Ở bên ngoài cổng Hàn Anh có sắp xếp người, bởi vậy không thấy rối loạn

chút nào, mở miệng dặn dò Tẩy Xuân: “Muội ra ngoài xem thử đi!”



Một lát sau Tẩy Xuân liền dẫn theo bà tử trông coi ở bên ngoài về.



Bà tử thở hồng hộc nói: “Bẩm Nhị cô nương, Đại công tử cùng một người

nam tử tới, nói là trưởng bối của Nhị cô nương, gặp mặt cũng không sao

cả!”



Hàn Anh nhíu mày, đứng lên nói: “Trưởng bối ở đâu ra?”



Bà tử nhìn vào bên trong, nói: “Nói là anh em biểu ca nhà cậu nhị cô gia...”