Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 66 :
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Lúc dùng điểm tâm, Hàn Anh không đói lắm, liền gắp một đũa thức ăn chậm
rãi ăn, trong lòng tính toán xem đêm qua đến phiên ai trực đêm trong
phòng nàng.
Sau khi tính ra là Nhuận Thu, Hàn Anh ngẩng đầu nhìn, thấy Tẩy Xuân và
Nhuận Thu đang đứng một bên hầu hạ, liền lấy cớ thay quần áo, để đũa
xuống đứng dậy đi ra.
Tẩy Xuân và Nhuận Thu vội vàng đi theo.
Đến tịnh phòng (phòng tắm)phía sau Tây Sương phòng, Hàn Anh để Tẩy Xuân ở bên ngoài trông coi, gọi Nhuận Thu theo đi vào.
Hàn Anh trầm ngâm một chút thấp giọng hỏi: “Đêm qua là ai đưa ta trở về phòng?” Nàng mông lung nhớ rõ là Phó Tạ ôm nàng trở về.
Nhuận Thu vội nói: “Là cô gia đưa người trở về.”
Hàn Anh nghe vậy, khuôn mặt không khỏi có chút nong nóng, rũ mắt xuống
lại hỏi thêm một câu: “Vậy... hắn... đặt ta lên giường luôn hay sao?”
Nhuận Thu rất mất tự nhiên xoa xoa tay, thấp giọng nói: “Cô nương, sau
khi cô gia đặt người lên giường, liền bảo nô tì đi ra ngoài, nô tì... nô tì không dám chống lại...”
Hàn Anh đã hiểu rõ toàn bộ rồi, Phó Tạ ôm nàng trở về, lại giúp nàng cởi quần áo, sau đó...
Nàng chậm rãi ngồi xuống giường gấm ở Tây Sương phòng, sau nửa ngày im lặng.
Nhuận Thu có chút sợ hãi, vội nói: “Cô nương...”
Hàn Anh khoát tay, nói: “Ngươi cũng đi ra ngoài đi, cùng Tẩy Xuân giữ cửa.”
Nhuận Thu đáp “Vâng”, quỳ gối hành lễ, lặng lẽ lui xuống.
Hàn Anh dựa vào đệm ngẩn ngơ.
Khuôn mặt của nàng nóng hổi, bờ môi dường như có chút nóng, có chút
sưng, trung y bằng lụa mỏng màu trắng sát người ma sát hai điểm phía
trước, có chút ngứa, có chút tê dại, lại có một chút đau đớn...
Hàn Anh cảm thấy cả người của mình tê tê...
Nàng dùng hai tay che mặt, thật lâu không lên tiếng.
Khi Hàn Anh quay về, Lâm thị nhìn nàng không giống bình thường, hỏi vội: “A Anh, con làm sao vậy? Khuôn mặt sao lại hồng như vậy?” Mắt to ngập
nước, dường như bịt kín một tầng hơi nước, khuôn mặt như phủ một lớp
phấn hồng.
Sau khi tiến vào trong nội viện, con đường hai bên đều là cây tùng bách
già xanh biếc, trên cành tuyết đọng còn chưa tan, lạnh lẽo run cả người.
Sau khi đi xuyên ba viện nhỏ, cuối cùng đã tới bên ngoài đại điện.
Hàn Anh xa xa nhìn sang, phát hiện màn gấm trong đại điện toả ra mùi nhang nhàn nhạt, không khí tràn ngập vẻ trang nghiêm.
Hàn Anh liếc thấy Phó Tùng và Phó Lịch đứng ở ngoài thanh sắt, đang muốn dừng bước lại, lại bị Phó Tạ nắm tay đi vào đại điện.
Sau khi đi vào đại điện, Hàn Anh mới phát hiện trong điện treo mấy tấm
di ảnh liệt tổ Phó thị, mà An Quốc Công Phó Viễn Trình mặc quan phục
Quốc Công đứng ở phía trước.
Hàn Anh cũng tuân theo lễ phép Đại Chu, dựa theo “Trái chiêu phải mục,
nam đông nữ tây”, nàng phải đứng ở phía tây so với Phó Tạ, vì thế lập
tức quy củ đứng ở phía tây so với Phó Tạ.
Sau khi tới giờ, nhạc công bắt đầu tấu nhạc, tế tự lúc này mới bắt đầu.
Lúc quỳ lạy Song song, Hàn Anh cảm thấy cái này rất giống phu thê bái
thiên địa, không tự chủ được nhìn Phó Tạ, lại phát hiện Phó Tạ cũng đang nhìn nàng.
Hai người bốn mắt đối lập nhau, nhưng lập tức né ra, trên mặt đều có chút đỏ…
Nghi thức tế tự quá rườm rà, đến cuối cùng, Hàn Anh chỉ máy móc làm theo động tác của người chỉ huy xướng lễ.
Nàng nhìn động tác nghiêm túc của An Quốc Công Phó Viễn Trình phía
trước, trong lòng nghĩ đến đêm qua phụ thân ở trong xe nói cho nàng biết “Bất kể là toàn bộ Lương Liêu, hay Phó thị nhất tộc, hay là Phó gia,
Hai chữ ‘Quy củ" này chẳng khác nào An Quốc Công, không có hắn, chỉ có
thể dựa vào thực lực. Phó Tạ tuy là con trai trưởng, thế nhưng nếu muốn
thừa kế nghiệp cha, phải đạt được bằng thực lực của mình, cho dù là thế
tử vị, hay quyền hành quân chính của phủ tướng quân.”
Nghĩ tới đây, sóng mắt Hàn Anh lưu chuyển, mang theo vô hạn thương tiếc
nhìn Phó Tạ, gia đình quý tộc Đại Chu, xưa nay trọng đích không nặng
thứ; nhưng Phó Tạ con trai trưởng An Quốc Công địa vị cao quý, cũng chỉ ở lúc tế tự mới cao quý hơn hai vị thứ huynh một ít...
Phó Tạ không có chú ý tới ánh mắt của Hàn Anh.
Hắn đang chăm chú nhìn di ảnh An Quốc Công đời đầu tiên ở phía trước.
Bởi vì vị tổ tiên này tắm máu sa trường, giúp thái tổ hoàng đế Đại Chu đoạt được thiên hạ, Phó thị mới được phong An Quốc Công.
Phó Tạ chỉ nguyện trăm năm sau, hắn và Hàn Anh có thể đứng ở vị trí cao quý nhất …