Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 88 :
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Phó Tạ sớm đã thức dậy.
Hàn Anh miễn cưỡng mở mắt, lại không chịu thức dậy, bọc chăn gấm nằm trên nệm gấm nhìn Phó Tạ rửa mặt thay y phục.
Tóc dài của Phó Tạ đã dùng dây lụa đen buộc lên,trên người mặc trung đan bạch la và giày da hươu, quần áo bạch la trơn mềm, làm nổi bật lên dáng người vai rộng eo nhỏ chân dài vô cùng tốt.
Hàn Anh tối hôm qua đã chuẩn bị đầy đủ y phục vào triều và khăn vấn đầu cho hắn, Phó Tạ chỉ cần trình tự mặc vào là xong.
Phó Tạ mặc xong y phục, buộc đai lưng ngọc, vừa cầm khăn vấn đầu muốn
đeo lên thì liếc sang Hàn Anh, thấy nàng đang hai tay chống cằm cười tủm tỉm nhìn mình, tóc đen rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn óng ánh, môi anh đào hơi sưng, mặt của hắn không khỏi đỏ lên: “Nhìn cái gì vậy? Có cái gì
đẹp mà nhìn?” Thành thân lâu rồi mà nha đầu ngốc a Anh này vẫn cả ngày
nhìn hắn mà không biết chán!
Hàn Anh cười híp cả mắt: “Muội thấy ca ca đẹp mà!”
Phó Tạ: “...” Lại bị nha đầu hư hỏng này đùa giỡn!
Hắn liếc Hàn Anh một cái, mang khăn vấn đầu xong liền nhấc chân muốn đi.
Hàn Anh vội nói: “Ca ca, huynh còn chưa soi gương mà!”
Phó Tạ không để ý tới nàng, trực tiếp rời đi —— Hàn Anh vẫn nhìn hắn, còn soi gương nữa sao? Thật là nha đầu ngốc!
Nhưng đi tới cửa phòng ngủ, hắn nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Hàn Anh vẫn còn nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, môi
anh đào hé mở...
Phó Tạ không khỏi rung động trong lòng, xoay người lại đi tới, cúi người hôn một cái trên môi đỏ của nàng, lại tham lam tiến vào ngậm lấy chiếc lưỡi thơm tho của Hàn Anh, cùng lúc đó, tay vươn vào trong chăn gấm nắm chặt nơi cực kỳ đầy đặn ra sức xoa nắn.
Hàn Anh bị hắn làm cho cả người phát run, đôi mắt lập tức trở nên ngập nước.
Phó Tạ nghe thấy mùi thơm ngát quen thuộc này, biết Hàn Anh đã động tình.
Hắn cũng có phản ứng...
Phó Tạ thấp giọng nói: “a Anh, nàng đưa lưng về phía ta, lập tức được...”
Hàn Anh: “Ca ca, không được...” Giọng nói mềm mại cực kỳ.
Phó Tạ mặc kệ nàng, trực tiếp cởi áo ngủ của nàng ra, bày ra tư thế quỳ
trên nệm gấm đưa lưng về phía hắn, lại dùng chăn gấm bọc nàng kỹ lại.
Hàn Anh đang muốn thừa dịp Phó Tạ cởi áo bò vào trong giường, lại bị Phó Tạ một tay nắm cả vòng eo ôm trở về, nàng rất nhanh liền thở dài một
hơi, giọng nói run rẩy: “Ca ca... chậm một chút... Quá... Quá lớn...”
Phó Tạ im lặng tiếp tục hoạt động.
Sau khi cô gia rời khỏi, Tẩy Xuân, Nhuận Thu và Sấu Đông thấy cô nương
còn chưa gọi người, liền đều ở trong nhà nhỏ bằng gỗ vừa thêu thùa may
vá vừa chờ cô nương gọi.
Nhị Lão Gia chính là nhị thúc Hàn Hoài của nàng, Nhị phu nhân là Nhị
thẩm Phương thị, đại cô nương là đại đường tỷ Hàn Bội, những người này
là nhị phòng; Tam lão gia là Tam thúc Hàn Ức của nàng, Tam phu nhân là
tam thẩm Trâu thị, Nhị công tử là nhị đường huynh Hàn Vũ, Tam cô nương
là tam đường muội Hàn Diễm, những người này là tam phòng.”
Sau khi Làm rõ những người này, Hàn Anh quả thực là khó chịu muốn chết,
vuốt vuốt huyệt thái dương: “Hàn Lập không đi sao?” Hàn Lập chính là đại đường huynh nhị phòng, nhân phẩm kém cỏi nhất.
Tẩy Xuân thấy vẻ mặt nàng không tốt, vội nói: “Nhà bên ngoại trả lời là
thân thể Đại công tử không khỏe, hôm nay ở biệt trang bên ngoài kinh
thành dưỡng bệnh.”
Hàn Anh lúc này mới thở dài một hơi.
Tẩy Xuân lại nói tiếp: “Quốc Tử Giám Tống gia thì do Tống đại cô nương và Tống tứ công tử tới.”
Nhớ tới đại biểu tỷ Tống Di, trên mặt Hàn Anh lập tức vui vẻ, Tống Di
nên xuất giá rồi, chỉ là vị hôn phu của nàng làm quan bên ngoài, lần này gặp mặt, không biết lần sau muốn gặp lại là khi nào, thừa dịp có thể
gặp nhau thì gặp nhiều cũng tốt.
Tẩy Xuân thấy cô nương cười, liền nói: “Đợi Tống đại cô nương vừa xuất giá, thì đến hôn sự của Tống tứ công tử và Tam cô nương!”
Hàn Anh lúc này mới nhớ tới, không khỏi cũng cười: “Đến lúc đó lại được gặp nhau rồi, vui biết mấy!”
Nói đùa vài câu với Tẩy Xuân, Hàn Anh rốt cuộc buông lỏng một ít, cười mỉm nhìn Phó Trữ.
Phó Trữ lúc này mở sổ ghi chép ra: “Bẩm thiếu phu nhân, công tử bên kia
phát thiếp mời, nhất định đi có điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ Trần Hi
Trần đại nhân, thống lĩnh cấm quân Tùy Đại Nghĩa Tùy đại nhân...”
Hắn thao thao bất tuyệt đọc tên một nhóm lớn quyền thần huân quý của
Biện Kinh, Hàn Anh chuyên chú nghe, cái gì cũng chưa nói. Nàng không can thiệp vào chuyện của Phó Tạ, Phó Trữ sở dĩ tới đây, cũng là Phó Tạ dặn
dò.
Phó Trữ bẩm báo xong thì lui về sau một bước.
Phó Bình tiến lên bẩm báo tiếp theo: “Bẩm thiếu phu nhân, Hứa Lập Dương
phái người gửi cho công tử một phong thơ, công tử bảo nô tài bẩm báo với người.”
Hàn Anh nhẹ gật đầu, chậm rãi ngồi thẳng.
Phó Bình mở sổ sách ra, trầm giọng nói: “Vĩnh Thọ trưởng công chúa cũng
sẽ tham gia tiệc mùa xuân, Miêu phu nhân và Ngũ công tử Thôi Kỳ Phủ Thôi Tể Tướng cũng sẽ tham gia, đều là thiếp mời từ bênThôi phu nhân.”
Hàn Anh suy nghĩ thật lâu, mới nhẹ gật đầu: “được rồi, ta biết rồi.”
Tình địch muốn đến, Thôi Kỳ cũng đến, xem ra nàng ngày mùng ban tháng ba này phải hết sức cẩn thận rồi.