Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

Chương 91 :

Ngày đăng: 19:57 19/04/20


Ở trước mắt bao nhiêu người, Thôi thị không thể không ngất đi, cần phải

ngất đi để không phải khó xử, bà đứng ra tổ chức tiệc mùa xuân, nhưng

làm cho thân muội muội của hoàng đế bệ hạ đẩy ngã con vợ kế của chồng

bà, trước mặt mọi người làm ra chuyện đồi phong bại tục này, bà không

ngất đi thì làm gì bây giờ?



Thôi thị chậm rãi nhẹ nhàng ngã xuống đất.



Trong Huệ Phương lầu Vĩnh Thọ trưởng công chúa giống như hoàn toàn đã mất đi lý trí, vẫn phập phồng trên người Phó Tùng...



Nhiều phu nhân cũng ngơ ngác nhìn xuân cung đồ sống động đang trình diễn trước mặt, chỉ có Hàn anh và Phó Tạ là rất hiếu thuận, chỉ lo trông nom Thôi phu nhân.



Phó Tạ dặn dò Tẩy Xuân: “Còn không bấm huyệt nhân trung cho phu nhân?” Còn phải nhờ Thôi thị tới thu thập tàn cuộc mà!



Lực tay của Tẩy Xuân rất lớn, cuối cùng cũng bấm tỉnh Thôi phu nhân.



Thôi phu nhân anh anh tỉnh dậy, thở dài nói: “Còn không đóng cửa?”



Mân côi và Đông Thanh lúc này mới phản ứng lại, xông lên trước đóng

cửaHuệ Phương lầu, che lại cả cảnh xuân, nhưng âm thanh giường gấm lay

động “Két.. Két..” và âm thanh rầm rì vẫn phá vách tường mà ra...



Sau khi trở lại chánh đường phía trước, sắc mặt Thôi phu nhân xám tro

ngồi liệt trên giường gấm, gắt gao nhìn chằm chằm Phó Tạ Hàn Anh tinh

thần sảng khoái quần áo gọn gàng: “Hai người các ngươi vừa rồi đi đâu

vậy?”



Đang trước mặt khách nhân, Phó Tạ vẻ mặt kính cẩn: “Bẩm mẫu thân, Hàn

thị cảm thấy hơi say, nhi tử liền mang nàng đi chèo thuyền du ngoạn cho

tỉnh rượu.”



Hai tay Thôi phu nhân giấu dưới ống tay áo khẽ run, muốn hỏi: vì sao

ngươi và Phó Tùng thay đổi quần áo? Các ngươi uống rượu thuốc lại dùng

hương hoa vì sao không có việc gì? Vì sao Phó Tùng mà không phải là

ngươi bị dẫn tới Huệ Phương lầu...



Nhưng lại bà không thể hỏi. Đầu óc của bà như muốn nổ tung.


trước khi chết muốn gặp ông một lần.



Phó Viễn Trình xử sự xưa nay mạnh mẽ vang dội, rất nhanh liền ép xuống

chuyện quan hệ bất chính này—— Thôi thị bị bệnh, cần phải ở Tịnh Viên

đóng cửa tĩnh dưỡng; Lam thị quay về Quốc Công Phủ, vẫn là chính thê của Phó Tùng; Vĩnh Thọ trưởng công chúa gả cho Phó Tùng làm bình thê, ở

trong phủ công chúa do Thừa Dận Đế tặng làm của hồi môn.



Về phần Phó Tùng, nguyên văn của Phó Viễn Trình là: “A Tùng, ngươi thích ăn ở Quốc Công Phủ ngủ ở phủ công chúa, hay ăn ở phủ công chúa ngủ ở

Quốc Công Phủ, cha ngươi cũng không quản ngươi, nhưng đừng khiến cho gia đình không yên, nếu không ta đánh ngươi!”



Phó Tùng ngượng ngùng nhìn Tam đệ Phó Tạ, đáp một tiếng “vâng“.



Phó Tạ trịnh trọng hành lễ với nhạc phụ đại nhân: “Chúc mừng nhạc phụ

đại nhân!” Nhạc phụ đại nhân trung niên còn có con, cũng không được chúc mừng sao?



Khuôn mặt tuấn tú của Hàn Thầm cười híp mắt, khó chịu mới vừa rồi đi gặp mẫu thân liền quét sạch: “Đệ ngươi đại danh gọi Hàn đình, và giống y

như A Anh, trên má đều có một đôi lúm đồng tiền đáng yêu!”



Thấy huynh đệ tốt vui vẻ, Phó Viễn Trình cũng thu hồi không trừng mắt nữa, nâng chung trà lên uống một hớp.



Phó Tạ thấy chủ đề chuyển hướng, liền liếc mắt ra hiệu cho Phó Tùng một cái, hai huynh đệ cùng tìm cớ đi ra ngoài.



Ra đến bên ngoài, Phó Tạ nhìn Phó Tùng hành đại lễ, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy chân thành áy náy: “Đại ca, xin lỗi!”



Phó Tùng rất độ lượng: “Được rồi, chỉ cần Phó gia chúng ta không có việc gì là được!”



Phó Tạ: “Đại ca kế tiếp...”



Phó Tùng thản nhiên nói: “Đợi ngươi giúp ta đưa quân lương đến, ta liền

mang Lam thị quay về Lương Châu; về phần Vĩnh Thọ trưởng công chúa, để

cho nàng thành thành thật thật ở phủ công chúa thôi!” một nửa phu nhân ở Kinh thành đều nhìn thấy dáng vẻ hắn sinh hoạt vợ chồng, hắn thật sự là không còn mặt mũi nào ở lại kinh thành nữa rồi, vẫn nên vội vàng mang

lão bà quay về Tây Cương, nói không chừng nỗ lực cố gắng, còn có thể

giống như Hàn thúc thúc, sớm ngày sinh con!



Phó Tạ mỉm cười: “Đại ca, việc này cứ giao cho ta!” Kế tiếp, hắn phải

quấy kinh thành này đục như nước ao, để nguyên khí Thôi thị trọng thương mới được!