Quái Phi Thiên Hạ

Chương 386 : Gặp nguy hiểm

Ngày đăng: 11:20 30/04/20


Dạ Dao Quang nằm trên giường nghỉ trưa không khỏi chán nản nắm tóc nắm gối, sao cô không có tiền đồ thế này, bị hôn mà lại dễ dàng bỏ qua cho cậu như vậy. Phải biết rằng tên nhóc này ngày càng gian xảo, muốn bắt thóp cậu là chuyện khó như lên trời, lại bị cậu lừa gạt dễ dàng như vậy.



“Mỹ sắc họa nhân, mỹ sắc họa nhân mà!”



Thì thầm một lúc lâu, Dạ Dao Quang mơ màng ngủ, đợi đến khi cô tỉnh đã là một canh giờ sau. Sau khi rửa mặt cô liền đến học xá của Tiêu Sĩ Duệ, lại không ngờ Ôn Đình Trạm đi tìm Tuyên Lân. Dạ Dao Quang quay đầu đi tìm cậu nhưng bị Tiêu Sĩ Duệ kéo lại. 



“Dao tỷ tỷ, tỷ đừng giận Doãn Hòa nữa.” Buổi trưa Tiêu Sĩ Duệ đã ngủ, đợi đến khi hắn tỉnh lại Ôn Đình Trạm đã đi rồi. Lúc này nhìn thấy Dạ Dao Quang lại hấp tấp như vậy nên hắn cho rằng hai bọn họ lại giận dỗi nhau nhưng trên cơ bản hắn cảm thấy Ôn Đình Trạm cũng không dễ dàng gì. Từ trước đến giờ chưa từng thấy người con trai nào đối tốt với một cô gái như Ôn Đình Trạm, nên hắn khuyên nhủ:



“Ngoại trừ việc ứng phó với đối thủ, Doãn Hòa còn phải ứng phó với các thúc thúc của ta, nếu tỷ lại giận huynh ấy, nhất định tinh thần và sức lực của huynh ấy đều kiệt quệ.”



Tiêu Sĩ Duệ cảm thấy Ôn Đình Trạm cực kỳ bận rộn, đương nhiên nguyên nhân một phần là do hắn, trong lòng có chút áy náy. Hắn đã mười lăm tuổi lại lớn lên trong thâm cung, mặc dù không quá hiểu nội tâm người khác nhưng hắn đặt mình vào lập trường của Ôn Đình Trạm, nếu như hắn bận trong bận ngoài như Ôn Đình Trạm, mà người mình yêu lại cáu gắt hắn, chỉ khiến hắn càng thêm tâm phiền ý loạn. Một lần hai lần có lẽ hắn sẽ vì tình yêu mà nguyện ý đi dỗ dành nhưng nhiều lần như vậy, tình cảm có sâu đậm cũng sẽ bị làm cho phai mờ. Hắn tuyệt đối không hy vọng Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang đi đến bước này, vì vậy mới đứng trên lập trường của một người đàn ông khuyên giải Dạ Dao Quang. 



“Liên quan gì đến các thúc thúc của đệ?” Dạ Dao Quang nhíu mày hỏi.



“Bọn họ cõ lẽ luôn nhìn ta chằm chằm, lúc này bệnh ta còn chưa khỏi hẳn lại đánh cờ dẫn đến “trúng độc”, đang lo không có cách nào diệt trừ Doãn Hòa. Đây có thể là một cơ hội tốt. Họ sẽ tới trước mặt hoàng gia gia của ta cáo trạng, nói Doãn Hòa dẫn dụ ta mới khiến ta mang bện trúng độc. Cho dù ta ra sức bảo vệ, hoàng gia gia ta cũng sẽ không để Doãn Hòa tiếp tục làm bạn bên cạnh ta, cũng sẽ để lại ấn tượng trong lòng hoàng gia gia ta rằng Doãn Hòa tuổi trẻ lông bông, không biết nặng nhẹ.”



Tiêu Sĩ Duệ thành khẩn nói: “Có lẽ tỷ không biết, Tứ hoàng thúc của ta vì chuyện “ám sát” ta, hôm nay mới được hoàng gia gia thả ra nhưng hoàng gia gia ta lại khai trừ tước vị thân vương của hắn, cách chức thành quận vương. Điều này còn tàn nhẫn hơn việc đánh hơn một trăm trượng vào người.” 




Dạ Dao Quang đầy hiếu kỳ, gật đầu ý nói cô đã biết, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi. Đợi sau khi cô đi được một đoạn càng phát hiện sự việc kỳ lạ, hơn nữa trong lòng mơ hồ có bất an. Cô đi đến cửa lớn học xá của học viện Doanh Thiên, cố ý kéo một học viên của học viện Doanh Thiên hỏi: “Hôm nay người thân của Tuyên công tử đến sao?”



“Không sai, sáng sớm đã đến rồi, nghe nói Tuyên phu nhân dẫn theo dì của Tuyên công tử đến.” Học viên kia gật đầu. 



Nghe xong lời này, Dạ Dao Quang cũng cảm thấy bản thân suy nghĩ nhiều, vì vậy cô nói cảm ơn, sau đó liền đi tìm Ôn Đình Trạm. Tìm một vòng cũng không thấy đâu, trong lòng cô cảm thấy không ổn bèn gọi Kim Tử đang đi chơi tự do ngoài Đầm Châu về:



“Chỉ biết chơi chơi chơi, mau đi tìm Trạm ca đang ở đâu.”



Kim Tử ấm ức vò vò lỗ tai, sau đó nhanh chóng cảm nhận được khí tức của Ôn Đình Trạm, hóa thành một vệt kim quang phóng ra. Dạ Dao Quang tung thân bay theo, cũng không quan tâm các học viên trong học viện kẻ đến người đi vì cô biết tâm trạng của Kim Tử có chút lo lắng, nhất định là Ôn Đình Trạm gặp nguy hiểm. 



Thế nhưng nơi cô chạy theo Kim Tử đến chính là học xá của Tuyên Lân!



“Dạ công tử?” A Kỳ nhìn Dạ Dao Quang đã đi lại quay lại, đồng thời khí thế toàn thân ác liệt, không khỏi nghi hoặc.



Ánh mắt Dạ Dao Quang dò xét nhìn A Kỳ một lúc lâu, xác nhận hàng còn nguyên đai nguyên kiện, hơn nữa bộ dạng không thay đổi mới nói: “Theo ta đi vào, công tử nhà ngươi gặp nguy hiểm.”