Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 191 : Đại thắng Vương Giang Kinh

Ngày đăng: 17:43 30/04/20


Được danh y đương thế Lý Thời Trân giúp đỡ, Hồ Tôn Hiến một trận chém đầu hơn bảy trăm tên giặc Oa, làm sĩ khí quân Minh phấn chấn cực cao. Khi Trần Đông dẫn chủ lực của Từ Hải hùng hổ quay lại báo thủ, Hồ Tôn Hiến bất ngờ lại mai phục ở Thạch Đường Loan. Giặc Oa cho rằng nơi này qua hai trận chiến, chắc chắn an toàn vô cùng, kết quả lại bị quân Minh đánh cho choáng váng, chém giết một hồi bỏ lại bốn trăm cỗ thi thể chạy về phía bắc.



Trận này quân Minh thua trước thắng sau, chém đầu hơn nghìn, sử sách gọi là đại thắng Thạch Đường Loan.



Nhận được tin tức giặc Oa cuối cùng cũng lọt bẫy, Trương Kinh như trút bỏ được gánh nặng, để lại Lý Thiên Sủng suất lĩnh một vạn quân tiếp tục giám thị Vương Trực, bản thân tự dân quân, nhân lúc trời tối âm thầm bỏ đi.



Lý Thiên Sủng cũng có tài đại tướng, đa mưu túc trí, hắn ta biết giặc Oa đều sợ Lang binh, liền sai quân sĩ đứng gác mặc áo màu lam, quấn khăn đen, vờ như Lang binh vẫn trong quân doanh, quả nhiên khiến giặc Oa sợ hãi, tới tận khi chiến dịch kết thúc cũng không tới nữa.



~~~~~~~



Cùng lúc Trương Kinh xuất phát lập tức ra lệnh Du Đại Du dẫn quân Vĩnh Thuận xuất phát, bắc thượng Bình Vọng, bóp chết đường lui của giặc Oa. Lại lệnh Hồ Tôn Hiến, Lô Thăng suất lĩnh quân Bảo Tĩnh đuổi địch đằng sau, ra lệnh cả thủy quân của Thang Khắc Khoan nghênh chiến. Bốn đạo đại quân đồng loạt tiến lên, đem ba hướng đông tay nam vây kín, chỉ cần chúng không thể bắc thượng, nhất định sẽ bị quân Minh bao vây.



Cho tới tận lúc này, Từ Hải Trần Đông cũng không ý thức được mình đã bị quân Minh bao vây rồi, bọn chúng vẫn cho rằng, quân Minh gặp phải ở Thạch Đường Loan là trọng binh do Trương Kinh bố trí trấn giữ Gia Hàng.



Từ Hải nói với Trần Đông:

- Huynh đệ, hơn hai vạn quân đội ở Minh Xuyên Oa kia là thứ hàng thật đó.



- Một vạn năm ngàn ở Thạch Đường Loan cũng không phải đồ giả.

Trần Đông gật đầu:

- Chúng ta đổi chỗ để đánh đi, dù sao dọc một dải Tô Hàng giàu có lắm, dù Trương Kinh có phép rải đậu thành quân cũng không thể thủ vũng nhiều nơi như vậy.



- Ừm, theo ta tính, Trương Kinh đã hết quân rồi.

Từ Hải gật đầu:


Quân Minh đúng là đuổi không kịp, hai bên đã cách nhau vài dặm rồi, nhưng muốn bắt một người, trừ đuổi ra còn có biện pháp tốt hơn, đó là chặn.



Giặc Oa tới một nơi gọi là Chu Gia Thôn thì chỉ nghe một tiếng pháo lệnh vang lên, một chiến tướng giáp bạc cầm song đao, suất lĩnh năm nghìn binh sĩ chặn đường lui của Từ Hải.



Từ Hải lúc này không còn nghĩ ngợi gì nữa, hắn gào lên với thuộc hạ:

- Nếu như không đột phá được đạo phòng tuyến này thì đây là mộ của chúng ta.

Nói rồi hắn ngửa mặt lên trời rống lớn:

- Nhưng ta không muốn chết.



Đám giặc Oa bị thủ lĩnh khơi lên thú tính, đồng thanh rống lên:

- Giết.

Liền theo sự xuất lĩnh của Từ Hải Trần Đông, điên cuồng xông vào Lang binh.



Một bên là đám giặc Oa hung tàn chó cùng rút giậu, một bên là Lang binh dũng mãnh khí thế như cầu vồng, hai bên triển khai chém giết thảm liệt.



Hiện giờ còn tác chiến đều là tinh nhuệ của Từ Hải, những tên vong mạng võ công cao cường, đúng là mạnh hơn Lang binh nhiều, nhưng con em binh sĩ do Ngõa Thị phu nhân suất lĩnh thà chết không lui, trả giá hơn nghìn người, chặn đứng được giặc Oa nửa canh giờ.



Hồng Đầu Quân cuối cùng đánh tới, Du Đại Du dẫn Thổ binh tới nơi, cho đám giặc Oa một đòn cuối cùng, như ném tuyết vào nước sôi, tiêu diệt tất cả giặc Oa.



Sau cuộc chiến tính toán chiến quả, chỉ riêng trận Vương Giang Kính, tổng cộng chém đầu sáu nghìn tên, bắt sống hơn hai nghìn, thu giữ hơn năm trăm thành Oa đao, trong đó bắt sống Trần Đông bị trọng thương, nhưng quan trọng hơn, Từ Hải lại không biết tung tích nơi nào...