Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 779 : Quyển bình cương(1)
Ngày đăng: 17:51 30/04/20
Hội nghị về chiến thuật cụ thể kịch liệt mà dài dằng dặc, Thẩm Mặc nghiêm túc nghe một hồi, thấy Hồ Dũng lại xuất hiện tại cửa lần nữa. Thẩm Mặc ý bảo hắn đừng vào, Thẩm Mặc khoác thêm áo rồi đi ra ngoài doanh trại.
Bên ngoài gió vừa lạnh vừa sắc như muốn len lỏi vào trong cổ. Thẩm Mặc vội vàng dựng thẳng cổ áo lên, cảm giác thân thể như muốn co rút lại rồi.
- Đại nhân, đã xảy ra chuyện. - Hồ Dũng vội vàng bẩm báo.
- Đông Ninh hầu hay là trấn phủ ti?
Hồ Dũng khẽ nói:
- Cũng không phải. . .là Mã tướng quân. . .
- Mã Phương làm sao? - Thẩm Mặc nhíu mày nói.
- Hắn đi vào doanh trại của viện quân Tuyên Đại người ta. - Hồ Dũng nói: - Xúi giục quan binh cùng hắn đi đánh thát tử, tại chỗ có quan binh cả doanh muốn đi cùng hắn, tổng đốc Tuyên Đại đứng ra cũng ngăn không được.
Cái này thì to gan quá rồi. Thẩm Mặc tức thì không cảm thấy lạnh gì nữa, truy hỏi:
- Tình huống hiện tại thế nào?
- Các huynh đệ, năm Gia Tĩnh 31 ta thượng tấu với triều đình, đề xuất Phái hết khách binh của Tuyên Phủ, lấy hương nhân thủ hương thổ., triều đình tiếp thu kiến nghị này, mới cho phép ta tại vùng Sơn Tây chiêu mộ thanh niên tòng quân, lúc này mới có lần gặp mặt của huynh đệ chúng ta.
Hắn nói lời này cũng không chỉ vì ôn chuyện, càng là vì tiến hành động viên:
- Vì sao phải hương nhân thủ hương thổ, bởi vì bảo vệ gia hương, bảo vệ cha mẹ vợ con mới là bản tính của nam nhân.
- Bản tính là gì, con cọp biết bảo vệ lãnh địa của mình, trâu ngựa biết giữ gìn con nhỏ của mình, đây là bản tính. Nếu như làm không được điểm ấy, thì cầm thú không bằng.
Mã Phương da thô đen, vóc dáng không cao, mặt vuông miệng rộng, râu rậm, trong đôi mắt hổ lóe lệ quang, đề cao giọng nói:
- Chúng ta thân là thủ quân Tuyên Đại, cũng không thể bảo vệ gia hương của mình, để mặc thát tử chà đạp khắp các phủ Sơn Tây. Thành Thạch Châu bị phá, đó là 5 vạn oan hồn. Chúng ta có mặt mũi nào để đối mặt với các phụ lão gia hương? Lẽ nào chúng ta ngay cả súc vật cũng không bằng sao?
Cách chiến đấu động viên của Mã vương gia mặc dù lỗ mãng, nhưng lại có được hiệu quả rõ rệt. Các tướng lĩnh giống như bầy sói tìm được con cầm đầu, tất cả đều lâm vào trong điên cuồng, la lên như gào thét:
- Báo thù rửa nhục xua đuổi Thát Lỗ, báo thù rửa nhục xua đuổi Thát Lỗ.
Trận gầm rú rung trời động đất này đã kinh động tổng đốc Tuyên Đại Vương Chi Cáo đang cùng với mấy người tổng binh Tuyên Phủ Hình Ngọc, tổng binh Đại Đồng Chu Liên Tiệp ở trong doanh trại uống rượu giải sầu. Họ hoảng hốt:
- Gì thế, doanh bị nổ rồi sao?