Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 98 : Đào ngu thần (2)

Ngày đăng: 17:42 30/04/20


Y chính đang bất bình với đãi ngộ đặc thù của Đào Đại Lâm thì đột nhiên có người vỗ vai sau lưng một cái, Thẩm Mặc quay đầu lại nhìn, thì ra là Trương huyện thừa, vội đáp lời, mỉm cười nói:

- Thì ra là Trương thúc, sao thúc còn phải quan tâm tới nơi này?



- Số khổ mà.

Trương huyện thừa cười:

- Vốn là công việc của cha cậu, ông ấy lại chạy tới Nam Kinh hưởng phúc, ta chỉ đành thay thế thôi.

Nói xong liền chỉ vào bên trong nói:

- Tới nhà mình rồi còn đứng ngây ra bên ngoài xếp hàng cái gì? Theo ta vào đi.

Rồi dẫn đội ngũ Thẩm Mặc chen ngang đi vào.



Thẩm Mặc nhìn đội ngũ dài chừng như vô tận, thầm nghĩ :" Vừa rồi còn tức người ta, hiện giờ tới lượt người ta giận mình rồi." Vẫy tay dẫn Thẩm Kinh và ba đồng môn theo vào lễ phòng.



Đằng sau lưng truyền tới những tiếng nghị luận phẫn nộ.



- Lần này lại là ai thế? Còn tận năm người!



- Bốn người không biết, một người hơi quen mặt...



- Người đi đầu hình như là tên tiểu tử đã dát vàng trong bình năm kia...



- Đúng đúng đúng, khi y chặt cây trong nước ta còn đứng xem nữa..



- Trông thật tuấn tú, còn dễ coi hơn Đào Đại Lâm mấy phần.



- Dễ coi thì có tác dụng gì? Mấy trò vặt vãnh sao so được với cao đồ của trạng nguyên?
Hạ giọng thật thấp nói:

- Chỉ có khảo sinh kiệt xuất, huyện lệnh đại nhân mới trực tiếp chỉ định lẫm sinh đảm bảo.



Thẩm Mặc gật đầu nói:

- Học sinh hiểu rồi.

Y biết thế là nguy hiểm đã giảm về 0, nhưng bản thân bị người khác thao túng, cho nên trong lòng hết sức không thoải mái.



Đợi tới hậu đường thì tâm tình của y đã hoàn toàn điều chỉnh lại, cung kính hành lễ với đường tôn, cùng với giáo dụ và một vị lẫm sinh lam sam tướng mạo đường đường ngồi đó, sau đó đứng cùng với Đào Đại Lâm mặc bạch sam.



Lý huyện lệnh vẫn dáng vẻ cũ, chỉ có tóc là hơi trắng thêm một chút, đợi Trương huyện thừa ngồi xuống rồi mới lên tiếng:

- Hôm nay gọi hai vị thanh niên tuấn ngạn các ngươi tới đây, một là mời người kết bảo cho các ngươi, hai là để các ngươi làm quen với nhau.

Nói rồi cười nói với vị lẫm sinh tên Quân Trạch:

- Ba vị đều là long phượng trong loài người, sau này ắt là rường cột của Đại Minh ta, từ giờ phải thân cận với nhau vào nhé.



Vị tú tài hai mươi sáu, Đào Đại Lâm mười tám, Thẩm Mặc mười sáu.



Vị tú tài lam sam đứng dậy chắp tay với hai đồng bạch sam, nói:

- Tại hạ Ngô Đoái, tên chữ là Quân Trách, xin chào hai vị học đệ.



- Xin có lễ với học huynh, tại hạ là Đào Đại Lâm, chữ thảo là Ngu Thần, xin chào học huynh học đệ.

Đào Đại Lâm anh tuấn tiêu sái cười nói.



- Ra mắt hai vị học huynh, tại hạ Thẩm Mặc, tên chữ Chuyết Ngôn.

Thẩm Mặc so với Đào Đại Lâm còn tuấn tú hơn một phần cũng khom người thi lễ.