Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1287 : Đây chỉ là chuyện nhỏ

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Tỉnh ủy âm thầm thành lập tổ điều tra sự việc của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, đây được coi là sự việc tuyệt mật của Ủy ban Kỷ luật tỉnh.



Người của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh biết sự việc này cũng không nhiều lắm, nhưng Lý Hồng thấy chẳng yên tâm chút nào với đám người của Ủy ban Kỷ luật, hầu hết bọn họ đều rất trung thành với Lục Chính Ông, nói không chừng việc điều tra chưa bắt đầu mà thông tin đã rò rỉ ra bên ngoài rồi cũng nên.



Cô chỉ còn biết gửi gắm hy vọng vào tổ chức Tây Phong thôi. Tổ chức Tây Phong trước đến nay chỉ trung thành với Lý Hồng, cô rất tin tưởng Duệ Quân. Việc điều tra lần này, cho đến bây giờ chỉ có năm người biết.



Đó là lý do vì sao mà khi Duệ Quân tiếp nhận nhiệm vụ này lại có vẻ bình tĩnh đến như vậy.



Lục Thiên Trường là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Kim Tử Quang là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, bọn họ làm sao có thể làm chuyện đó cùng nhau được? Về phần dòng họ Kim Tử Quang ở Giang Hoài, cũng được coi là một dòng họ lớn, con đường phát triển của anh ta có liên quan đến gia tộc.



Về lý mà nói, loại người như y hẳn là không thiếu tiền, nhưng tại sao Kim Tử Quang lại dính vào chuyện đó chứ? Lý Hồng ngờ vực điều này, sự ngờ vực đó xuất phát từ việc bàn tay đứng sau khán đài, bởi vì động cơ của người này rất đáng nghi, trước khi chưa tìm ra bằng chứng phạm tội của Kim Tử Quang thì cô sẽ không mù quáng tin vào bất cứ một người nào.



Giải thích xong cho Duệ Quân, gọi Chủ nhiệm Long đên. Nhận được mệnh lệnh này, có phần sửng sốt?



- Bí thư Lý, thật sự là muốn điều tra Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường sao?



- Sao? Không được à?



Đồng chí Long già:



- Không phải, chỉ là tôi nghĩ rằng Bí thư Lục vừa rời khỏi thì chúng ta nhận được thư tố cáo, có cần báo với Bí thư Lục không nhỉ.



Lý Hồng nhận thấy Long chủ nhiệm có vẻ là tâm phúc của Lục Chính Ông đây, thế là cô đưa ra một kế đơn giản:



- Không cần đâu, đây chỉ là chuyện nhỏ, bác bảo thư ký đi xác minh là được mà. Đừng kinh động đến nhiều người thế, không có chuyện gì thì tốt, có chuyện gì thì xin chỉ thị của Bí thư Lục, chúng ta đừng vội bắt giữ người.



Long chủ nhiệm nghĩ thấy cũng đúng, vì lần trước chỉ mỗi chuyện bắt Phó chủ tịch thành phố Cao thôi đã khiến Lục Chính Ông mất vui, ông thật không dám gấp gáp, lỡ ngày nào đó Lục Chính Ông không làm gì được Lý Hồng, lại lôi mình ra để trút giận thì chết.



Nếu Lý Hồng đã nói thế này thì ông thấy yên tâm rồi. Chỉ là đang xem xét một chút, đi theo trình tự mà không xảy ra chuyện gì thì tốt, còn lỡ xảy ra việc gì thì phải tùy theo tình tiết nặng nhẹ mà hành động.



Long chủ nhiệm vừa đi, Lý Hồng liền đến văn phòng Trương Nhất Phàm.



- Người của Ủy ban Kỷ luật phần lớn đều không đáng tin cậy.



- Chẳng phải là em có Duệ Quân làm ở đó sao? Sao không bảo anh ấy đi điều tra, sẽ nhanh hơn đấy, thực tế một chút nhé, nếu để người của Ủy ban Kỷ luật làm việc này thì sẽ cho kết quả mà em không bao giờ nghĩ đến đâu.



Đương nhiên là Trương Nhất Phàm biết, bọn họ làm việc đều dựa vào ý của lãnh đạo, giống như lần trước chuyện của Phó chủ tịch Thành phố Cao đấy, Lý Hồng muốn bắt người ngay lập tức, bọn họ biết rõ không thể nào lảng tránh được, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh thôi.



Nhưng trước mắt, vụ án này nhìn từ bên ngoài thì vẫn chưa rõ ràng, bọn họ sẽ không bao giờ cố gắng tìm ra sự thật đâu, tự nhiên thấy vui mừng.



Tổ chức Tây Phong chắc chắn vẫn còn tồn tại, trong mắt của Trương Nhất Phàm thì chẳng có điều gì là bí mật cả.



Do vậy, Lý Hồng cũng chẳng cần phải che dấu điều gì hết.



Hai người bàn bạc việc công xong thì chuyển sang bàn việc riêng.




Tình thế nhất thời cấp bách, Lang Hổ hưng phấn xông lên, ôm Duệ Quân hôn một cái.



Duệ Quân lúc ấy tức giận đến nỗi hận không thể xé người này ra, con bà nội nó, ông mày đây sợ mày hả!



Vừa hay lúc này, Cù Tĩnh ôm máy tính tiến vào, nhìn thấy cảnh này, tỏ ra ngạc nhiên, rất ngạc nhiên.



- Ồ_________



- Các anh…



Cô lập tức xoay người đi:



- Xấu hổ quá, xem ra tôi đến thật không đúng lúc!



Lang Hổ nhìn Cù Tĩnh, hơi điên tiết:



- Trời ạ, cô đến hơi muộn rồi!



Cù Tĩnh chẳng giải thích lời nào, thành viên tổ chức Tây Phong ở bên cạnh nói:



- Nếu cô đến sớm một chút thì anh ấy sẽ không đi đầu rồi.



Cù Tĩnh lập tức sầm mặt lại, dáng vẻ sợ hãi, sau đó anh cười ha hả:



- Tôi cho rằng…



Duệ Quân mặt mày ủ rũ, đá vào mông Lang Hổ một cái:



- Tôi cáo buộc anh làm bẩn hình tượng của tôi.



Lang Hổ và mấy anh em vừa đi vừa cười ha hả.



Cù Tĩnh nhìn bộ dạng xấu hổ của Duệ Quân, không tránh khỏi vui mừng:



- Bị đàn ông làm thân cũng không sai, tôi thật không ngờ, nam nữ anh đều xơi tất.



Duệ Quân nhìn cô hằm hằm:



- Cô muốn đến làm một hơi không!



Cù Tĩnh nhún nhún vai:



- Sorry, tôi không có sở thích ấy.