Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 844 : Lý Hồng yêu rồi
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Sau lễ khai giảng, vẫn còn mấy ngày nữa mới phải chính thức đi học.
Trương Nhất Phàm về Trương gia một chuyến để thăm con. Bố hắn nghe tin hắn được tham gia khóa học cho Thanh niên xuất sắc của Tỉnh thì cũng không nói gì. Việc của đám trẻ, ông cũng chẳng muốn quản, cứ để chúng tự phát huy khả năng của mình.
Có điều, việc Trương Nhất Phàm có thể vào được trường Đảng khiến ông có chút bất ngờ.
Khóa học này tuyển sinh trên cả nước, điều kiện vô cùng khó khăn, dưới bốn mươi tuổi, phải là lãnh đạo từ cấp phó, chủ tịch huyện (phòng) trở lên, là Đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc, có bằng ĐH chính quy trở lên. Lần tuyển sinh này chỉ nhận ba mươi lăm học viên.
Trương Nhất Phàm phù hợp với tất cả điều kiện họ đặt ra, hơn nữa cán bộ dưới bốn mươi tuổi có thể leo được lên đến vị trí như hắn bây giờ quả là không nhiều. Những cán bộ như vậy trong cả tỉnh cũng chẳng được mấy người.
Trương Nhất Phàm có thể lọt vào danh sách này, thật sự có chút bất ngờ.
Bởi vì, có nhiều người ở các phe cánh cũng rất chú ý đến chỉ tiêu này. Mãi sau này Trương Nhất Phàm mới biết, chỉ tiêu này do Lý Hồng nhường lại cho hắn. Vốn dĩ ứng cử viên lần này là cô, nhưng cô cho rằng, Trương Nhất Phàm cần cơ hội này hơn mình.
Tin này Trương Nhất Phàm nghe được từ chính miệng ông cụ, bởi vậy, ngay tối hôm ấy, hắn định gọi cho Lý Hồng.
Cũng không biết vì lí do gì, chỉ cần nghĩ đến Lý Hồng, Trương Nhất Phàm lại có một cảm giác xốn xang khó tả.
Cho đến bây giờ, điều khiến hắn nhớ nhung nhất chính là đôi môi non mềm như sương sa của Lý Hồng. Lúc hắn hôn cô, hương vị ngọt ngào ấy khiến người ta có cảm giác nhớ mãi không quên.
Mỗi lần nghĩ đến điều này, trong đầu Trương Nhất Phàm lại vang lên lời cảnh báo, Lý Hồng không phải là dạng phụ nữ có thể tiếp cận, phải tránh xa cô ta ra.
Một giọng nói khác lại vang lên, mày không thích Lý Hồng sao? Đừng lừa dối bản thân mình, lẽ nào mày định trơ mắt đứng nhìn một cô gái xuất sắc như cô ấy bị Tống Hạo Thiên cướp đi sao?
Giành lấy cô ấy, giữ cô ấy lại!
Một đàn gia súc phía sau rống lên!
Trương Nhất Phàm nghĩ ngợi một chút, vẫn cảm thấy nên gọi điện thoại cho cô, nếu không chẳng phải rất có lỗi với người ta hay sao?
Về mặt này, Lý Hồng thật quá vĩ đại, có phải cô có ý gì không? Trương Nhất Phàm chợt mỉm cười, cười bản thân thật ngốc nghếch. Đến giờ hắn mới hiểu được tại sao lúc ở Hồ Nam, Lý Hồng lại nói với mình những lời như vậy.
Nói thực thì Trương Nhất Phàm không sợ gặp mặt Lý Hồng, hắn sợ là sợ sau khi gặp cô, bản thân lại không kìm chế được.
Hắn đã được hôn cô rồi, hắn còn muốn gì hơn nữa?
Theo lý mà nói, có phải hắn nên thấy thỏa mãn rồi hay không? Hắn không thể phá vỡ giấc mộng đẹp trong lòng cô. Nhưng một khi rơi vào tình huống như vậy, ai cũng chẳng thể khống chế được mình mà sẽ muốn làm chuyện kia.
- Không kịp nữa rồi! Kể từ lần trước anh xâm phạm em trên bãi cỏ, anh đã không thể chạy thoát được rồi.
Trương Nhất Phàm:
- Em tính kế lừa anh phải không?
Lý Hồng: Không liên quan đến em, là tự anh đâm đầu vào mà! Vốn em đã đóng cửa trái tim rồi, là anh cứ xông vào làm loạn thế giới của em đấy chứ.
Trương Nhất Phàm: Phải làm sao bây giờ? Anh không muốn chết!
Lý Hồng: Còn phải xem biểu hiện của anh thế nào đã! Nếu lần sau gặp mặt, anh không nghĩ linh tinh, em sẽ suy nghĩ đến việc buông tha cho anh. Sau đó Lý Hồng còn gửi kèm theo một biểu tượng đắc ý.
Như thể cô thật sự nắm trong tay cả thế giới này, cô chính là nữ thần duy nhất trên thế giới này, ai làm trái lại quy tắc của cô, cô nhất định giết không tha!
Trương Nhất Phàm chán nản nói:
- Để anh đào hầm đã rồi tính!
Lý Hồng: Muộn rồi, chôn sống cũng không sao chứ?
Trương Nhất Phàm: Không, anh định chôn sống em!
Lý Hồng gửi một biểu tượng giết người!
Hai người tán gẫu một thôi một hồi, Trương Nhất Phàm mới nghiêm túc nói: Lý Hồng, giờ anh có một chuyện quan trọng muốn nói với em.
Lý Hồng đáp: Anh nói đi!
Trương Nhất Phàm nói: Thực ra anh không cố ý, thật sự là không cố ý, chỉ là không kìm lòng được thôi. Em cũng nói rồi, em là một nữ thần băng giá, những cô gái như em, nếu anh không có phản ứng về khoản kia, thì anh chính là một thằng đần. Không được, anh thật không làm được, anh không thể kiềm chế bản thân được. Cứ thế này anh sẽ điên mất.
Cái cảm giác kiềm chế này rất khó chịu, rất mệt mỏi, em không phải là đàn ông nên không thể hiểu được cảm giác này đâu.
Lý Hồng ờ một tiếng, ý anh là, muốn em buông thả rồi để anh muốn làm gì thì làm hả?
- Không đến mức nghiêm trọng như vậy! Anh chỉ muốn em hiểu, thực ra chuyện ấy cũng không dơ bẩn như em vẫn nghĩ đâu.
Lý Hồng không nói gì nữa, chỉ gửi một biểu tượng byebye rồi logout.