Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 845 : Giới thiệu bản thân

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Nếu dễ dàng thuyết phục như vậy thì đã không còn là Lý Hồng nữa rồi. Trương Nhất Phàm xem đi xem lại đoạn truyện truyền thuyết Lý Hồng gửi cho.



Nữ Nhi Quốc thật sự ra đời như vậy ư? Khả năng nối dõi tông đường của họ thật sự do thần linh ban tặng ư? Nếu thật như thế, vậy bọn họ chẳng phải dạng đồng tính ái nam ái nữ sao?



Nghĩ đến đây, Trương Nhất Phàm chợt rùng mình. “Đi ngủ thôi!”



Xem ra muốn Lý Hồng chịu khuất phục, chỉ còn cách dùng phương châm ba chữ “人 个 八”của tên Hồ Lôi kia. Phải khiến cô ta lĩnh hội sâu sắc sự kì diệu của phương châm này mới có thể tháo gỡ vướng mắc trong lòng cô ta. (人: chỉ hai chân đang khép của một cô gái, 个: có một vật đưa vào giữa hai chân đó, 八: hai chân đó bị mở ra)



Ngày mồng 1 các học viên chính thức nhập học.



Hôm nay không có tiết học, nhà trường chỉ tổ chức buổi lễ khai giảng để mọi người làm quen với nhau.



Trong buổi lễ ngày hôm nay, Phó Viện trưởng Học viện Hành chính Quốc gia cũng đến tham dự và phát biểu.



- Các bạn học viên thân mến, hôm nay tôi rất vui vì có thể gặp các bạn tại đây. Các bạn ngồi đây đều là những cán bộ thanh niên ưu tú nhất đến từ các tỉnh trên cả nước. Trong buổi lễ ngày hôm nay, tôi muốn đặt ra một câu hỏi, tại sao Đảng và Nhà nước lại phải tổ chức khóa bồi dưỡng này, tại sao phải mở lớp đào tạo các cán bộ trẻ tuổi? Chính là để tạo cơ hội học tập, bồi dưỡng trong thời gian khá dài cho những cán bộ trẻ tuổi như các bạn, qua đó phát triển những kinh nghiệm thực tiễn có được thành nhận thức lý tính, phát triển toàn diện các tố chất và năng lực hành chính, nhờ vậy giúp cho các cán bộ trẻ tuổi có năng lực có thể trưởng thành hơn.



Một tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên, Phó Viện trưởng liền khoát tay.

- Chính vì các bạn đều là những người trẻ tuổi, nên vì mục tiêu của bản thân, vì sự nghiệp của Đảng, vì quần chúng nhân dân, trên cương vị công tác của mình, các bạn hãy gắng sức chạy thật bền bỉ trên con đường dài này. Tôi tin rằng, có những lúc mọi người cũng sẽ cảm thấy hoang mang trước những mâu thuẫn nảy sinh trong quá trình phát triển kinh tế, xã hội; cũng có lúc cảm thấy mờ mịt khi giải quyết những vấn đề cụ thể liên quan đến sự phát triển, cải cách, ổn định. Mọi người đã gặp phải tình huống này chưa?



- Rồi ạ!

Mọi người lớn tiếng đáp lại, Phó Viện trưởng rất hài lòng với sự nhiệt tình của các học viên.
Tuy rằng sau khi trở về vẫn có hy vọng được đề bạt lên cao, nhưng cũng không thể chắc chắn rằng cứ vào được lớp cán bộ thanh niên là có thể leo cao. Bởi vậy, mọi người đều nhìn Lý Tư Nguyên và Phương Khiêm với ánh mắt khác hẳn.



Trương Nhất Phàm thầm nhớ kỹ hai người này, khi đến lượt hắn giới thiệu, Trương Nhất Phàm liền đứng dậy.

- Tôi tên Trương Nhất Phàm! Là người tỉnh Hồ Nam.

Nói xong câu này, mọi người vẫn đang mong chờ nghe tiếp đoạn sau, nhưng lại thấy Trương Nhất Phàm chỉ cười cười, không hề có ý định nói tiếp.



Có người thầm nghĩ, có lẽ là ngại nói, hoặc cấp bậc của hắn không lên được đến cấp Phó phòng. Phần tự giới thiệu của Lý Tư Nguyên ban nãy đã khiến Trương Nhất Phàm cảm thấy hơi áp lực. Bởi vì bọn họ đều có thể nhìn ra được, tuổi của Trương Nhất Phàm cà Lý Tư Nguyên gần bằng nhau, mà người ta đã là Giám đốc sở, Trương Nhất Phàm có lẽ tự biết không bằng người, nên nhất quyết không muốn nói.



Cho nên, toàn bộ sự chú ý của bọn họ đều hướng về phía hai bạn học viên sáng giá là Lý Tư Nguyên và Phương Khiêm. Chỉ có Đinh Viễn Phương và Hàn Ỷ Văn nhìn sang Trương Nhất Phàm, cơ hồ đang nghĩ điều gì đó.



Trương Nhất Phàm trông thấy vẻ mặt của hai người này, thầm nghĩ Đinh Viễn Phương là người tỉnh Hồ Bắc, khoảng cách gần mình nhất, liệu có đoán được ra thân phận của mình không? Ánh mắt ban nãy của bọn họ khiến Trương Nhất Phàm có chút mơ hồ.



Sau khi mọi người hoàn thành phần giới thiệu bản thân, Phó Viện trưởng mỉm cười gật đầu nói:

- Tốt lắm, mọi người đều là những nhân tài rất khá, nhất là hai bạn Lý Tư Nguyên và Phương Khiêm, tuổi còn trẻ đã là cán bộ cấp sở. Cho nên, tôi nhấn mạnh một điều, trong thời gian học ở đây, các bạn nhất định phải không ngừng bồi dưỡng ý thức công bộc, nếu không một năm bồi dưỡng này của chúng ta xem như uổng phí. Được rồi, tôi cũng không dài dòng nữa, ngày mai chính thức vào học, các bạn nhất định phải tuân thủ kỷ luật trường lớp. Không ai là trường hợp đặc biệt, đã bước chân vào trường, vào lớp này, thì từ lúc này thân phận của các bạn chỉ là học viên. Nhiệm vụ của học sinh chính là cố gắng học tập, tiếp thu sự giáo dục của nhà trường. Mọi người hiểu cả rồi chứ?



- Hiểu rồi!



Mọi người đồng thanh hô lớn. Phó Viện trưởng gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

- Hiểu được là tốt rồi! Hôm nay đến đây thôi, ngày mai không ai được đến muộn đâu đấy! Các bạn có thể về rồi!