Quan Khí
Chương 1314 : Cõng học sinh qua đoạn đường ngập nước
Ngày đăng: 20:32 18/04/20
Nhìn Vương Trạch Vinh rời đi, Dương Mẫn Mẫn rất khó hiểu hỏi Hà Thủ Trung:
- hiệu trưởng, có một Vương Nhạc Sơn thì như vậy lớp chúng tôi không dám đảm bảo thành tích khi kết thúc năm học.
Hà Thủ Trung lại rất nghiêm túc nói:
- Đồng chí Dương Mẫn Mẫn, dù là hoàn cảnh nào thì đầu tiên các cô phải biết mình là giáo viên. Mỗi một học sinh đưa đến lớp các cô đó là gia đình bọn họ tin tưởng các cô, không thể khiến các em học sinh học giỏi, tiến bộ là do chúng ta không làm tốt công việc. Tôi bây giờ giao cho cô nhiệm vụ đó là phải khiến em Vương Nhạc Sơn học tập tốt hơn hẳn. Chỉ cần như vậy thì nhà trường sẽ có khen thưởng.
Thấy Hà Thủ Trung nói như vậy, ấn tượng của Dương Mẫn Mẫn về Hà Thủ Trung thay đổi nhiều. Lúc này Hà Thủ Trung chính là một người thầy đáng trân trọng.
Dương Mẫn Mẫn nói:
- Hiệu trưởng Hà, anh nói đúng. Xin anh yên tâm, tôi nhất định chú ý nhiều đến em Vương Nhạc Sơn.
Dương Mẫn Mẫn càng nghĩ càng thấy hiệu trưởng Hà nói có lý, mình sao có thể lùi bước trước khó khăn.
Nhìn thoáng qua ngực Dương Mẫn Mẫn, Hà Thủ Trung thầm nghĩ chỗ đó đúng là được, bên trong chắc không phải đồ giả.
- Ừ, cô có thể hiểu như vậy là rất tốt. Phải quan tâm nhiều đến sự trưởng thành của các em học sinh. Như vậy đi, lần trước tôi thấy em Vương Nhạc Sơn ngồi phía dưới, cô xem có thể đổi cho Vương Nhạc Sơn lên trên không. Như vậy mới có thể khiến cho Vương Nhạc Sơn học tốt hơn.
- Hiệu trưởng Hà, như vậy không tốt mấy. Vương Nhạc Sơn cao to nếu ngồi đằng trước thì sẽ khiến các em học sinh ngồi sau khó nhìn.
- Tiểu Dương, vừa rồi còn nói sẽ giúp đỡ cơ mà. Em Vương Nhạc Sơn đã học không được, như vậy càng phải xếp lên phía trên. Chúng ta phải cho các em học sinh kém điều kiện học tập, cho ngồi cùng các em giỏi thì mới làm cho Vương Nhạc Sơn tiến bộ. VIệc này cô không cần quan tâm, tin rằng các em học sinh giỏi cũng không phản đối.
Nhìn Hà Thủ Trung nói xong và rời đi, Dương Mẫn Mẫn lẩm bẩm một tiếng:
- Hôm nay hiệu trưởng Hà sao vậy nhỉ?
Đối với việc Hà Thủ Trung thi thoảng lén nhìn ngực mình, Dương Mẫn Mẫn sớm biết. Bình thường cô cũng đề phòng nhưng hôm nay thấy Hà Thủ Trung rất nghiêm túc, hết lòng vì học sinh làm cô bị đánh sâu về mặt tư tưởng.
Véo véo tay, Dương Mẫn Mẫn thầm nghĩ mình đúng là như lời Hà Thủ Trung nói, không có trách nhiệm nhiều đối với nghề, không quan tâm đủ tới Vương Nhạc Sơn.
Thấy Hà Thủ Trung dẫn đầu cõng học sinh, các giáo viên khác cũng đành phải lục tục đến cõng học sinh đi vào.
Các phóng viên không ngờ Hà Thủ Trung lại đi cõng học sinh qua vũng nước liền vội vàng chạy đến và vừa vặn nghe thấy lời của Hà Thủ Trung nói với Vương Trạch Vinh.
Nghe thấy câu này, một nữ phóng viên rất cảm động nói:
- Ngay bây giờ chúng ta thấy một cảnh thật cảm động. Hiệu trưởng Hà của nhà trường tự mình cõng học sinh qua đoạn đường ngập nước. Hiệu trưởng Hà còn nói tình hình này chưa được giải quyết thì sẽ dẫn đầu cõng học sinh vào trường.
Các giáo viên chỉ đứng chỉ huy, không ai cõng học sinh cả. Bây giờ Hà Thủ Trung cõng học sinh như vậy làm mấy nam giáo viên đều phải cõng học sinh qua đoạn nước.
Các phóng viên thấy vậy liền đuổi theo Hà Thủ Trung mà phỏng vấn. Bản thân Hà Thủ Trung lại không ngờ là như vậy. Thấy thế y không khỏi cười thầm trong lòng.
Vương Trạch Vinh đi sát theo Hà Thủ Trung, thấy nhiều giáo viên cõng học sinh qua nước như vậy liền thầm than lực lượng tấm gương đúng là vô cùng. Dù Hà Thủ Trung có động cơ gì thì cũng đã khiến các giáo viên khác thực hiện theo, điều này nói rõ hầu hết giáo viên hết lòng vì học sinh.
- Xin hỏi vị phụ huynh này, khi hiệu trưởng Hà tự mình cõng con của anh qua đường, anh có suy nghĩ gì?
Đột nhiên có một phóng viên hỏi Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh không hy vọng mình xuất hiện trên màn ảnh nên vội vàng nói:
- Các giáo viên là những người cao quý. Từ việc này tôi có thể thấy nghề giáo viên là nghề cao quý, tôi cho rằng các đồng chí nên phỏng vấn các giáo viên nhiều hơn.
Nói xong Vương Trạch Vinh thấy con mình đã qua đoạn đường nước liền lên xe rời đi.
Mặc dù Vương Trạch Vinh không nói gì nhưng Hà Thủ Trung rất kích động. Việc hôm nay mà y làm coi như quá chuẩn. Thật không ngờ trận mưa lại kịp thời như vậy. Nếu không như vậy thì sao mình có thể cõng con Vương Trạch Vinh, sao có thể khiến các giáo viên đều đi ra cõng học sinh?
Lần này mình nhất định lên Tv.
Lại nghĩ tới Vương Trạch Vinh đi phía sau mình, mình lại cõng con của Vương Trạch Vinh, Hà Thủ Trung muốn cười phá lên. Y tin chương trình này mà đưa lên sẽ có nhiều người chú ý. Mọi người sẽ đoán như thế nào về quan hệ của mình và Vương Trạch Vinh? Có lẽ đoạn đường ngập này thì cấp trên phải lập tức xử lý.