Quan Khí
Chương 1315 : Nhiều nhân vật phải chú ý
Ngày đăng: 20:32 18/04/20
Đến trưa khi ăn cơm, Vương Nhạc Sơn đang rất vui vẻ nói chuyện ở trường.
- Bố tham gia họp phụ huynh đúng là tốt. Bố vừa tham gia họp thì hôm nay con đã được đổi lên ngồi ở giữa.
Người cả nhà có thể nghe rõ sự vui vẻ của thằng bé.
Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:
- Con đó, có phải đánh nhau ở trường không?
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Vương Nhạc Sơn vội vàng nói:
- Bọn họ cùng nhau ép bạn học đưa tiền cho mình, ai nói với giáo viên thì sẽ đánh người đó. Con không chịu được nên đánh, ai ngờ bọn họ đông người nên trước mặt giáo viên con lại thành kẻ gây sự.
Vương Trạch Vinh lúc này mới dịu giọng nói:
- Dù như thế nào thì đánh người cũng không đúng.
Hứa Tố Mai cười nói:
- Được rồi, Tiểu Sơn nhà ta rất ngoan, không tùy tiện ăn hiếp bạn học đâu. Sau này xảy ra chuyện như vậy thì con về nói với bà, bà cho người đi xử lý.
Vương Trạch Vinh nghe vậy thì thầm than, xem ra ông bà nuôi cháu đúng là không được.
- Bố mau xem, hiệu trưởng trường con đang cõng con kìa.
Đột nhiên Vương Nhạc Sơn chỉ vào Tv rồi vui vẻ kêu lên.
Đây là bản tin thời sự buổi trưa của Bắc Kinh, tin buổi sáng đã được phát vào lúc này.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng thấy cảnh này, chỉ thấy hiệu trưởng Hà Thủ Trung đang cõng con hắn qua nước.
Trên màn hình thì hắn đang đi ngay sau Hà Thủ Trung.
Thấy cảnh này, Vương Trạch Vinh biết mình đến trường là không thể giấu. Chỉ thấy sau đó là cảnh phóng viên phỏng vấn phụ huynh, vừa vặn chính là câu nói của hắn.
Trương Nguyên vội vàng xem xong nhưng không phát hiện ra tình hình của Vương Trạch Vinh. Y chỉ là một giám đốc sở, cũng không để ý nhiều đến nhân vật như Vương Trạch Vinh. Thấy nội dung tin tức, y đúng là không thể liên lạc Vương Trạch Vinh với Trường tiểu học Số 3.
Sau đó Trương Nguyên nhận được điện của một lão lãnh đạo Bắc Kinh gọi tới. Lúc này y mới hiểu thì ra đây là do Vương Trạch Vinh xuất hiện ở Trường tiểu học Số 3.
Các giáo viên Trường tiểu học Số 3 thấy các lãnh đạo thành phố đến trường, điều này làm các giáo viên rất tự hào. Bọn họ cho rằng hành động này đã làm lãnh đạo thành phố cảm động nên mới tới nhiều như vậy.
Chuyện sau đó làm giáo viên rất vui. Theo các lãnh đạo thành phố tới thì rất nhanh đã có vài quyết định. Một là lập tức làm mới đoạn đường này, thay hệ thống thoát nước. Hai đó là khen ngợi giáo viên cõng học sinh, yêu cầu Sở Giáo dục đưa phương án khen thưởng các giáo viên, kêu gọi tất cả các trường Bắc Kinh học tập hành động của giáo viên Trường tiểu học Số 3.
Nhìn quan chức rời đi, Trương Nguyên một lần nữa nhớ lại việc Hà Thủ Trung cõng học sinh, hắn nhìn Hà Thủ Trung thì thấy đối phương không biểu hiện gì. Trương Nguyên thầm than Hà Thủ Trung này đúng là quá thông minh.
Trương Nguyên vỗ vỗ vai Hà Thủ Trung rồi nói:
- Đồng chí Hà Thủ Trung, rất được.
Hà Thủ Trung vẫn giả vờ mà cung kính nói:
- Đều là do giám đốc Trương giúp, có thể thành hiệu trưởng tiêu biểu của Bắc Kinh, tôi rất vui mừng.
Trương Nguyên nhìn Hà Thủ Trung lần nữa rồi nói:
- Anh có suy nghĩ như vậy là rất tốt. Trường tiểu học Số 3 là một trường quan trọng của Bắc Kinh, công tác giáo dục học sinh không thể buông lỏng.
- Giám đốc nói đúng, tối qua tôi đã nói với một vị phụ huynh đó là làm hiệu trưởng thì chúng tôi phải quan tâm nhiều đến việc trưởng thành của học sinh. Tôi sẽ dành thời gian đến nhà hướng dẫn em học sinh đó.
Trương Nguyên nghe xong liền ngẩn ra, lập tức nghĩ đến cuộc họp qư tối qua, lại nghĩ đến việc Hà Thủ Trung cõng con của Vương Trạch Vinh. Mắt Trương Nguyên mở to, cười cười bắt tay Hà Thủ Trung mà nói:
- Thành tích nhà trường đạt được thì sở đều thấy. Sau này có vấn đề gì đều có thể tìm tôi. Tôi vẫn chú ý đến anh. Đối với đồng chí có năng lực mạnh thì sở nhất định sẽ bồi dưỡng.
Hà Thủ Trung vội vàng nói:
- Xin giám đốc yên tâm, Trường tiểu học Số 3 nhất định nghiêm túc thực hiện chỉ thị tinh thần của sở.
Nhìn Trương Nguyên rời đi, Hà Thủ Trung cảm thấy mình như đang nằm mơ.