Quan Khí
Chương 576 : Hạng Nam rất lo lắng
Ngày đăng: 20:17 18/04/20
Vương Trạch Vinh đến Hạng gia thì phát hiện bố mẹ mình đã sớm ở đây.
Vương Trạch Vinh vui vẻ nói:
- Bố, mẹ, hai người đến bao giờ vậy?
Vương Đại Hải bực mình nói:
- Cháu sắp sinh mà con không bảo bố mẹ đến. Cũng may là Hàm Yên chu đáo nên phái người đến đón bó mẹ.
Vương Trạch Vinh cũng muốn đến hai người lên Bắc Kinh, nhưng nghĩ Hạng gia là gia tộc lớn quen gặp người quyền quý, hắn sợ bố mẹ mình không quen nên không đi đón. Không ngờ Hàm Yên lại phái người đi đón.
- Bố mẹ mấy hôm nay có đi đâu chơi không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Tiền Thanh Phân nói:
- Sao không đi, mấy hôm nay bố mẹ đi cùng chị Lữ đến các nơi nổi tiếng ở Bắc Kinh xem.
- Trạch Vinh, ở đây sao vào cũng phải kiểm tra?
Tiền Thanh Phân nói.
Vương Đại Hải nói:
- Bà này, bà cho rằng đây là huyện nhỏ của chúng ta sao? Đây đều là lãnh đạo cao cấp ở đó.
- Lãnh đạo thì sao chứ, bọn họ không phải đi vệ sinh sao? Có gì cơ chứ, ông đó, gặp lãnh đạo thì cứ như con giun vậy.
Tiền Thanh Phân nói với Vương Đại Hải.
Sau khi vào nhà thấy Hạng Nam không ở nhà, Hứa Tố Mai đang ở đây. Thấy Hứa Tố Mai đã về, bà nói:
- Tiểu Mật hôm nay còn sợ con bận công việc nên không về kịp.
- Chuyện đúng là hơi nhiều nhưng con cũng đã bố trí xong.
Hứa Tố Mai rõ ràng rất hài lòng vì Vương Trạch Vinh đến, bà nói:
- Tiểu Mật đang trong bệnh viện, mẹ đang định đi thăm.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Con cũng đến.
Sau đó hắn nói với Vương Đại Hải:
- Bố mẹ ở đâu thế?
Vương Đại Hải nói:
- Tạm thời ở đây.
Vương Trạch Vinh nói:
- Con đi thăm Hàm Yên đã.
Tiền Thanh Phân nói:
- Bố mẹ cũng muốn đi, cùng nhau đi thôi.
Hạng Nam hiểu rõ tình hình cũng có chút buồn cười. Hôm đó Vương Đại Hải phê bình cờ của ông kia kém, kết quả ông kia hỏi nguồn gốc của Vương Đại Hải, biết Vương Đại Hải là bộ đội xuất ngũ, lại hỏi đến lãnh đạo. Cấp trên của Vương Đại Hải trong quân đội vừa vặn là ông lão này, vì thế Vương Đại Hải bị mắng cho một trận.
Hạng Nam cười nói:
- Ông thông gia, tôi cũng ở chỗ mẹ tôi mà, ở đây đều là lão lãnh đạo.
Vương Đại Hải thở dài nói:
- Buổi sáng ra đi bộ đều gặp phải lãnh đạo lớn.
Nghe thấy Vương Đại Hải nói như vậy, Hạng Nam không biết nói gì nữa:
- Ông thông gia, tôi thấy như vậy đi. Tôi sẽ bảo Tiểu Mật tìm mua biệt thự cho ông bà. Sau này ông bà đến Bắc Kinh sẽ vào đó ở.
Vương Đại Hải xua tay nói:
- Cần biệt thự gì chứ, Trạch Vinh nói nó có nhà ở Bắc Kinh và bảo chúng tôi đến ở.
Hạng Nam nhìn Vương Đại Hải rồi thầm thở dài một tiếng. Với tình hình gia đình Vương Đại Hải, bọn họ không thể biết quan hệ trong gia tộc lớn là như thế nào. Không ngờ con gái Hạng gia lại lấy một gia đình bình thường như vậy. Cũng may Vương Trạch Vinh có năng lực, nếu không Hạng gia còn không bị người Bắc Kinh cười chết.
Nghĩ đến Vương Trạch Vinh phát triển càng lúc càng nhanh, tâm trạng Hạng Nam liền vui vẻ. Con rể mình mặc dù còn có tật xấu nhưng tổng thể cũng được.
Sau khi trấn an Vương Đại Hải, Hạng Nam liền đi gặp lão thái thái.
Tâm trạng lão thái thái không quá tốt, thấy Hạng Nam đến bà liền nói:
- Tiểu Mật sinh chưa?
- Con mới đi thăm nhưng vẫn chưa sinh.
Lão thái thái nói:
- Các anh, mẹ không giúp được các anh bao lâu nữa. Có mẹ thì các anh còn được yên ổn. Chẳng may ngày nào đó mẹ đi thì sao?
Hạng Nam cố cười gượng mà nói:
- Mẹ, không phải con đã là Bộ trưởng bộ Nông nghiệp sao, còn không có ai có thể làm gì con. Hạng gia cũng sẽ không sao.
Lão thái thái nói:
- Tiểu Lâm và Tiểu Lục đấu nhau thế nào rồi?
Hạng Nam biết bà hỏi về hai phó Thủ tướng nên nói:
- Bọn họ cũng chỉ là có cách hiểu khách nhau về công tác nông nghiệp, không có mâu thuẫn quá lớn.
Lão thái thái nói:
- Hai người bọn họ đều có lý của mình. Bây giờ quan trọng là ai có thể nhanh chóng làm ra thành tích.
Hạng Nam nói:
- Công tác Luân chuyển đất đai dần dần có hiệu quả rồi.
- Con là người phụ trách công tác nông nghiệp toàn quốc, nhất định phải làm tốt công tác này mới được. Mẹ sẽ nhân lúc còn sống xem có thể đem con lên làm phó Thủ tướng hay không?
Lão thái thái rất lo lắng vì Hạng gia không có ai làm người nối nghiệp.
Hạng Nam vâng một tiếng rồi đi ra. Tình hình bây giờ càng lúc càng phức tạp, ông mặc dù là Bộ trưởng bộ Nông nghiệp nhưng đối mặt tình hình phức tạp như vậy cũng cảm thấy bất lực.