Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 239 : Bên trong Vạn Tiên Quật

Ngày đăng: 20:44 20/04/20




Tạ Hạo khẽ mỉm cười xem như là đáp lễ, sau đó ánh mắt quét qua Nhạc Vũ, ánh mắt mang theo vài phần ý vị thâm trường.



Rất nhanh ba người đi sát bên người mà qua, khi thiếu niên kia đi xa, trên mặt Hà Phàm hiện lên vẻ thổn thức:



- Vi tiểu sư thúc tổ này sau khi chuyển thế thiên tư đúng là rất cao, lấy tu vi còn chưa đạt tới Linh Hư cảnh lại bắt đầu thu nạp pháp lực kiếp trước, từ khi Quảng Lăng Tông khai phái cho tới nay đây chính là lần đầu, người giống như hắn vậy, chỉ sợ mới chính thức có hi vọng trường sinh, Hà Phàm ngày sau có được một nửa thành tựu của hắn cũng đã cảm thấy hài lòng, nghe nói mấy vị trưởng lão trong tông môn mấy lần cũng có ý mốn để cho vị tiểu sư thúc tổ này kế nhiệm chức chưởng giáo ngày sau…



Nói tới đây, Hà Phàm chợt nhớ nói những lời này với Nhạc Vũ có chút không thích hợp, liền im miệng, tiếp tục dẫn Nhạc Vũ vào bên trong.



Đi đến tầng thứ hai, chợt nhìn thấy hai bên được chia đều những động hố rộng chừng ba mươi trượng, nơi này linh khí không kém hơn Dược Viên nơi biệt phủ Tĩnh Hải Tông, có thể thấy được cạnh vách tường có vô số phù văn cấm chế, cứ khoảng cách vài thước đều có linh thạch bát phẩm khảm vào, số lượng nhiều tới mức làm người ta chắt lưỡi.



Mà làm cho Nhạc Vũ chú ý chính là những thứ bên trong động, bên trong hơn phân nửa không có bóng người, nhưng có thể thấy được bóng người ngồi xếp bằng bên trong, tuy dung mạo không thay đổi, song thân thể không có chút dấu hiệu của sự sống.



Trái tim Nhạc Vũ nhảy lên cuồng loạn, nỗ lực mới đè nén được dục vọng xông tới phân tích những thi thể cao cấp kia, nhưng trong ánh mắt của hắn lại phát ra thần sắc hưng phấn, cũng may lúc này hắn đang đi sau lưng Hà Phàm, không làm vị tu sĩ tiền bối Linh Hư cảnh phát giác được vẻ dị thường.



- Chỗ chúng ta cũng không có việc làm gì cực nhọc về thể lực, chủ yếu là mệt tinh thần, tuy có những linh trận này, nhưng muốn bảo tồn di thể của các vị tiền bối, cũng thật không đơn giản như vậy!



Hà Phàm vừa đi vừa giải thích, lúc này Nhạc Vũ cũng không cần hắn nhắc nhở, nhìn thấy bên trong những cổng nhỏ hai bên hành lang, có vài tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng Linh Hư kỳ đang vẽ tâm phù, hoặc là sửa đổi, mà thần sắc mỗi người đều vô cùng cẩn thận.



- Nói tóm lại, trạng huống thi thể của mỗi vị tiền bối trong này đều khác nhau, mỗi tháng đều có biến hóa, mà Linh trận cũng không thể vĩnh viễn không thay đổi, muốn đem di thể bảo tồn càng lâu, vậy cần thận trọng thật nhiều mới được! Cũng chính vì vậy, trong những hình phạt lao dịch của Quảng Lăng Tông, chỗ từ đường chúng ta lại xếp thứ ba!



- Vì sao lại như vậy?
Thấy Nhạc Vũ không còn nghi vấn gì, Hà Phàm dự định rời đi, nhưng vừa xoay người hắn chợt nhớ ra điều gì, quay đầu lại:



- Đúng rồi! Còn có một chuyện, gần đây nghe bên Chức Phương Điện thông báo tin tức, nói có mấy tu sĩ sở trường về Luyện Thi thuật lẫn vào bên trong Quảng Lăng Tông, ý muốn trộm đi di thể của các tiền bối tổ sư. Hôm nay bên Thông Vấn Điện cùng Tuần Sơn Điện đều đang toàn lực tra xét, bình thường sư điệt nên chút ý chút ít, nếu có phát hiện liền cho ta biết một tiếng, thật ra chuyện này cũng không phải đại sự gì, nhưng làm cho người ta có chút phiền lòng…



Bản thân Nhạc Vũ cũng dùng Luyện Thi thuật, hiện tại nơi này là nơi giữ di thể của các tu sĩ Nguyên Anh Kim Đan, nếu thật sự bị người tinh thông phương pháp Luyện Thi thuật đoạt được, vậy thật sự nhặt được bảo khố. Nhưng Vạn Tiên Quật phòng ngự sâm nghiêm, lại có tu sĩ Kim Đan cảnh đỉnh phong trấn giữ, muốn ở chỗ này chiếm tiện nghi, vậy thì thật sự muôn vàn khó khăn.



Đưa mắt nhìn Hà Phàm rời đi, đầu tiên Nhạc Vũ liếc nhìn quyển sách trong tay, sau đó phát hiện tâm tính của Tào Vấn thật sự phúc hậu như lời Hà Phàm đã nói, trận phù nơi này trên cơ bản đã hoàn thành chủ trận cùng những bộ phận khó khăn, còn dư lại chỉ là chút ít chuyện lặt vặt cuối cùng, thật đơn giản cực kỳ.



Nhưng thay lời khác mà nói, cho dù Nhạc Vũ có làm xảy ra vấn đề gì, cũng không có gì đáng ngại.



Trong lúc này, ánh mắt Nhạc Vũ lại tập trung ở trung ương, nhìn vào thi thể đang ngồi trong Linh trận.



Hắn vốn cho rằng muốn tiếp xúc thi thể Kim Đan tu sĩ là chuyện cực kỳ khó khăn, không ngờ cuối cùng lại đơn giản như vậy, chỉ cần đưa tay liền có thể chạm đến.



Nhưng sau thoáng chần chờ, Nhạc Vũ lại dời đi tầm mắt, hắn liên tục dùng linh thức xác nhận không ai đang thăm dò, nhưng loại phương pháp này thật sự có thể chân chính bảo đảm an toàn.



Hắn dùng nửa canh giờ giả vờ nghiên cứu kết cấu của pháp trận, sau đó mới từ từ đi tới trung ương, khi còn cách thi thể chưa đầy vài thước, Đại Hỗn Nguyên Chân Khí đã từ dưới lòng bàn chân phát ra, truyền vào trong thi thể Kim Đan tu sĩ kia.



Rất nhanh, một mô hình kết cấu cơ thể đầy đủ đã từ từ hình thành trong đầu hắn.