Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 303 : Nho nhỏ gợn sóng

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Thu lại Cuồng Phong kiếm trong tay, Nhạc Vũ nhìn về phương hướng Lý Nại Lạc bỏ chạy, trong mắt chợt lóe ra tinh quang.



- Ngay cả đại thần thông như Thuấn Kiếm thuật cũng có thể sử dụng. Tư chất người này quả thật quá bất phàm. Nếu chờ khi hắn trưởng thành đến Kim Đan cảnh, sợ là còn khó dây dưa hơn hôm nay gấp trăm lần! Nếu không phải hắn là đồng môn của ta, ngày sau là bạn không phải địch, hôm nay ta thật muốn đem người này sớm giết chết.



Gọi là Thuấn Kiếm thuật, cũng chính là lợi dụng phương pháp ngự kiếm tích súc rút ngắn thời gian, mười giây chuyển thành một giây, vô cùng nhanh chóng, không người nào có thể làm.



Nhưng loại bí thuật này cần có được thể chất đặc thù cùng công pháp mới có thể tu tập, mà nếu người nào có thể tu thành, căn bản đã có đủ vốn liếng tung hoành thế gian. Vài ngàn năm nay, nhân vật tới bậc này luôn có uy danh hiển hách trong tu chân giới.



Nhìn qua vừa rồi tuy không thể thương tổn được hắn, nhưng nếu có trăm ngàn thanh kiếm không ngừng đâm tới hắn, hắn thật sự cũng khó lòng phòng bị.



Phương pháp này tiêu hao thật lớn, chẳng qua Lý Nại Lạc chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng, tự nhiên không đủ uy lực. Nhưng một khi đợi hắn tiến vào Kim Đan cảnh giới, pháp lực hùng hồn, bằng vào bí thuật này đã đủ trở thành cường địch của Nhạc Vũ.



Vì vậy trong lòng Nhạc Vũ vừa rồi mới nổi lên sát ý.



Trầm ngâm chốc lát, tâm tình Nhạc Vũ chợt bình phục lại, trong nháy mắt hắn lại tiện tay huy ra một đạo hàn mang đâm về nơi xa.



- Vị sư tỷ này, xem kịch đủ rồi chứ? Xin hiện thân gặp mặt thế nào?



Ở phương hướng kiếm quang quét tới, không gian nhìn qua như không có vật gì chợt di động một trận, sau đó một thiếu nữ mắt ngọc mày ngày, xinh đẹp vô cùng không chút dự triệu xuất hiện ngay trước mặt Nhạc Vũ, đầu tiên nàng bật cười khanh khách đem màn sa mỏng màu trắng che trước người tu lại, sau đó hướng Nhạc Vũ khom người thi lễ.



- Phù Dung Phong Thư Khiết, ra mắt Nhạc Vũ sư đệ!



- Thư Khiết? Ngươi đến đây làm gì?



Nhạc Vũ cơ hồ theo bản năng nhớ lại hai người Hải Hi Nguyên cùng La Mộng, chân mày chợt cau lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL




Chân mày Trưởng Tôn Tử Vận cau lại, trầm ngâm một hồi lâu. Trong lòng hắn chợt nghĩ tới một chuyện, một thanh tiểu kiếm màu tím lại bay vào, ánh mắt hắn chợt đọng lại, chộp vào trong tay sau đó thở ra một hơi.



- Lý Nại Lạc nói hắn vừa đánh thua bên Tiểu Quan Phong!



- Tiểu Quan Phong? Là Nhạc Vũ?



Hành Dĩ Ninh chợt ngẩn ra, sau đó tinh quang trầm tĩnh:



- Vì sao lại thua? Với tu vi của hắn làm sao có thể? Nhạc Vũ kia chỉ sợ đang tìm hiểu Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, hôm nay còn chưa thể sử dụng được mới đúng.



- Bên trong Hồn Thạch không có nói rõ, hắn có thể không để ý tới mặt mũi, ta đã cảm kích vô cùng!



Trưởng Tôn Tử Vận khẽ thở ra một hơi, sau đó trong mắt hàm chứa mong đợi nhìn về phương hướng Tiểu Quan Phong:



- Vô luận đến cuối cùng là như thế nào, lần này ta cũng phải thử một trận chiến! Cho dù là thua cũng phải biết thiếu sót của mình ở đâu. Nhược điểm của hắn như thế nào, như vậy cũng là chuyện tốt. Đủ có thể lần sau tái chiến!



Cùng một thời gian, La Mộng bên Phù Dung Phong vừa nghe tin tức này, giễu cợt nhếch môi:



- Khó hiểu, một tên điên mà thôi, không cần phải để ý tới hắn!



Một tiếng cười nhẹ, La Mộng đem một viên đan dược ném vào trong miệng. Đây là đan dược chuyên điều chế riêng cho Linh Hư Tâm Động kỳ tu sĩ, tuy không cách nào giúp người vượt qua tâm kiếp, lại có thể tạm thời áp chế giúp cho hắn có thể phân ra tinh lực cùng người đấu pháp đấu kiếm.



Vì trận chiến ba ngày sau, La Mộng cần đem trạng huống thân thể mình điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất!