Quan Lộ Thương Đồ
Chương 714 : Thấy được đối tượng
Ngày đăng: 00:11 22/04/20
Về phần thị trường phần mềm tài vụ, bởi sức mua chủ yếu của thị trường này là xí nghiệp quốc hữu cùng bộ môn Chính phủ, lực cạnh tranh chính của loại công ty phần mềm này là quan hệ xã hội, mà không phải là kỹ thuật.
Xí nghiệp bình thường phần lớn không cần dùng nhiều tiền vì phần mềm cùng giữ gìn phục vụ cho người đến sau. Bởi cơ sở quản lý của các xí nghiệp quốc nội rất yếu, trình độ thông tin hóa quản lý rất kém. Những xí nghiệp này đối với nhu cầu phần mềm quản lý có đủ loại, rất tùy ý.
Hầu như mỗi khi phát triển một xí nghiệp, người sử dụng liền muốn đặc biệt chế định ra một phần mềm cho nó. Công ty phần mềm phải đưa vào số lượng lớn nhân lực hiệu quả thấp, vật lực để đi thỏa mãn nhu cầu của những xí nghiệp này. Hiệu suất của khoản lợi nhuận này liền trở nên thương đối thấp.
Trương Khác trong lòng nghĩ như vậy, nhưng không mở miệng nói, càng sẽ không rảnh đi tranh luận với Vương Hải Túc ở trên bàn cơm. Sự vụ của công ty hữu hạn đầu tư Sáng Vực y đều muốn do Đỗ Phi, Mông Nhạc tự đi quyết sách, dù cho bởi vì kinh nghiệm không đủ bị tổn thất cũng không có gì đáng kể, có đôi khi bài học kinh nghiệm cũng là tài sản khó có được.
Nhưng Trương Khác càng tỏ thái độ như vậy, cũng làm cho trong lòng Vương Hải Túc càng bất an, càng nói càng chột dạ, cuối cùng chỉ nhìn Trương Khác, nói với y:
- Cậu có cái nhìn gì, nói ra nghe thử xem, chẳng lẽ cậu cho rằng tôi không có tư cách nghe?
Trương Khác cười cười, khẽ thở dài một hơi:
- À, tôi ở trong Sáng Hiệp, cũng chỉ ăn rồi chơi thôi, việc của tiệm Internet Sáng Vực tôi cũng không có tham gia. Anh muốn hỏi tôi có cái nhìn gì, tôi không có cái nhìn gì, nói thế nào?
Vương Hải Túc cắn răng báo danh bỏ một khoản phí dụng xa xỉ để tham gia đoàn khảo sát, chẳng qua là muốn nhìn xem có thể mượn cơ hội kéo gần quan hệ với quan viên của Bộ Khoa học Công nghệ hay không, tham gia hoạt động lần này cũng hy vọng trát thêm một lớp vàng cho KHCN Hải Túc.
Đoàn khảo sát do một phó chủ nhiệm của trung tâm giao lưu KHCN dẫn đầu, phó chủ nhiệm đó là quan viên cấp phó cục, được đám cao tầng của các công ty phần mềm lớn Trung Nhuyễn, Đông Nhuyễn cả ngày vây quanh hàng đêm sanh ca, Vương Hải Túc vẫn chỉ là một tiểu nhân vật, căn bản không có cơ hội chen chân, tiếp xúc.
Trong mắt Vương Hải Túc, Hồ Tôn Khánh, phó thị trưởng Thường vụ TP.Kiến Nghiệp thuộc về cái loại nhân vật thủ đoạn thông thiên, nhân vật như vậy chỉ cần liếc một cái với bộ môn phía dưới, nói một câu đại loại như "hẳn là có thể chú ý KHCN Hải Túc một chút", KHCN Hải Túc ở trên thị trường phần mềm tài vụ của TP.Kiến Nghiệp sẽ không còn phải nhọc nhằn như thế nữa.
Bộ môn Chính phủ cùng xí nghiệp quốc hữu là khách mua chủ yếu của thị trường phần mềm tài vụ quốc nội.
Trong phạm vi toàn quốc, Dụng Hữu, Kim Điệp, hai công ty phần mềm tài vụ lớn đã có tiếng, nhưng thị trường phần mềm tài vụ khu vực vẫn có không gian rất lớn, vừa vặn Hồ Tôn Khánh phân quản tài thuế thành phố, công tác ở các phương diện cải chế doanh nghiệp nhà nước đối với công ty của Hải Túc mà nói, là một người rất hữu dụng.
Nghe Trương Khác giới thiệu thân phận của Hồ Kim Tinh, trong lòng Vương Hải Túc đập thình thịch. Hắn đảo mắt nhìn qua, liếc nhìn Hồ Kim Tinh vài lần. Quần áo trên người mặc dù không thấy nhãn hiệu, bằng cảm giác đủ biết là không phải loại hàng sida. Vương Hải Túc nghĩ thầm cái này dễ làm rồi.
Thấy Hồ Kim Tinh ngồi ở bên kia, không giống như các cán bộ sinh viên của Hội Sinh viên khác đi qua chào hỏi, mà quay đầu nhìn nơi khác, chắc có lẽ cảm giác được bên này đang thảo luận về hắn, mới quay đầu nhìn một cái, trong ánh mắt cũng nói không nên lời cảm giác thế nào, rất nhanh lại ngoảnh đầu qua nơi khác.