Quần Long Chi Thủ [Luận Anh Hùng]

Chương 8 : Đông tuyến, Tây tuyến không chiến tranh

Ngày đăng: 14:11 18/04/20


- Hoàng đế ở nơi nào.



Dương Vô Tà đáp:



- Đầu dây sẽ ở nơi đó.



Thích Thiếu Thương như có suy nghĩ.



- Có điều.



Trên mặt Dương Vô Tà hiện lện vẻ trầm trọng hiếm thấy:



- Bất luận muốn tháo chuông hay là cắt dây, chúng ta đều cần một người phối hợp và trợ giúp.



- Ai?



- Gia Cát Tiểu Hoa.



Gia Cát Tiểu Hoa chính là Gia Cát tiên sinh, cũng là sư phụ của Tứ Đại Danh Bổ, lão sư của hoàng đế, tổ sư gia của ngự tiền thị vệ.



Thế nhưng, tại sao phải kinh động đến y?



Kinh động y vì cái gì?



Thích Thiếu Thương lập tức phái người đi truy xét một chuyện.



Hoàng đế hiện đang ở đâu?



Hoàng đế đương nhiên là ở trong hoàng cung.



Thế nhưng không phải.



Đây không phải là một vị hoàng đế thường ở trong cung.



Hắn cũng không phải vi phục xuất tuần, mà là sa vào hưởng thụ ăn chơi. Cung đình phi tần có đến ba ngàn, nhưng hắn còn chưa thỏa mãn, còn muốn hưởng hết diễm sắc dân gian.



- Muốn tìm hoàng đế không khó.



Dương Vô Tà nhắc nhở:



- Ít nhất vào tối nay không khó lắm.



Ánh mắt Thích Thiếu Thương sáng lên:



- Hắn đại khái sẽ ở khu vực đường Bán Dạ, hẻm Tiểu Điềm Thủy, hẻm Ngõa Tử?



- Đúng vậy.



Dương Vô Tà khen ngợi:



- Mấy người Lương Tiện Nhi, Dư Canh Mãnh, Hà Thái Tuyệt, Tôn Vưu Liệt cũng không phải đội dưa hấu làm đầu. Trước khi động thủ, cho dù có người báo tin, nói hoàng đế đang ở nơi trăng hoa tìm kỹ nữ, bọn họ trước tiên vẫn sẽ đi xem xét một phen, nhằm để chứng thực. Cho nên, ta thấy hoàng đế tối nay thật sự đến đó. Huống hồ, gần đây hắn si mê Lý Sư Sư, cứ cách ba đêm lại ở nơi đó vui chơi một phen. Chỉ là bọn họ cố ý bày nghi trận, khiến cho Danh Môn Tứ Tú tự chui đầu vào lưới.



Thích Thiếu Thương nắm được “trọng điểm” trong lời nói của Dương Vô Tà, lại suy đoán tiếp.



- Nếu Triệu Cát không phải ở Lam Tuyến thì chính là Hồng tuyến. Nói như vậy, bốn người xảy ra chuyện ở Hồng tuyến, hoàng đế hẳn là ở khu vực Lam tuyến.



Dương Vô Tà từ đáy lòng bội phục vị lãnh tụ này.



Người có thể khiến cho y bội phục thật ra cũng không nhiều, nguyên nhân là vì những người bên cạnh y đều rất ưu tú, nhưng có ưu tú cũng vẫn còn thua kém y.



Những chủ nhân mà y từng phục vụ đều rất tài giỏi.



Tô Già Mạc tiến bộ từ trong ổn định, gây dựng sự nghiệp từ trong vững vàng. Đương thời quần hùng nổi dậy, Quyền Lực bang vừa mất, Chu đại thiên vương thanh thế vừa tan, Huyết Hà phái lúc lên lúc xuống, Tam Chính Tứ Kỳ lại đang tranh phong đấu đá, tranh cường đấu thắng. Y vẫn có thể giữ vững cục diện một phương, gây dựng nên sự nghiệp, quả thật không dễ dàng.



Tô Mộng Chẩm lại là một người thân thể yếu ớt, nhưng hùng tâm vạn trượng. Y chẳng những phục hưng Kim Phong Tế Vũ lâu, lại nhờ thủ đoạn sấm sét “có tài thì dùng, chấp hành nhanh chóng”, Phong Vũ lâu mới có thể thoát khỏi vòng vây của bang phái trong kinh thành, bình định kẻ địch, đánh bại Lục Phân Bán đường, đánh cho Mê Thiên minh tan thành mây khói, mai danh ẩn tích. Nhưng y lại là một kỳ nhân trên người có hai mươi sáu loại bệnh, lúc nào cũng có thể tắt thở qua đời, chỉ là ngọn lửa sinh mệnh không chịu tắt mới kiên cường sống tiếp, tiếp tục hùng bá bá nghiệp, xưng vương vương đồ của y.



Dương Vô Tà chưa từng phục vụ Bạch Sầu Phi.



Bạch Sầu Phi phản bội Tô Mộng Chẩm, Dương Vô Tà cũng theo Tô Mộng Chẩm ẩn giấu tung tích.



Cũng không ai biết y đã đi đâu, cho đến khi Lôi Thuần của Lục Phân Bán đường sắp xếp cho y gặp lại Tô Mộng Chẩm.



Sau khi y và Tô Mộng Chẩm gặp nhau, lại liên thủ với Vương Tiểu Thạch lật đổ Bạch Sầu Phi.



Sau đó, người trong võ lâm ai cũng thương tiếc cho tình nghĩa giữa bọn họ.



Bạch Sầu Phi đã muốn phản bội Tô Mộng Chẩm, trước hết phải giết chết Vương Tiểu Thạch, trước tiên phải tiêu diệt Dương Vô Tà.



Thế nhưng hắn không làm được.




Nhóm người tập đoàn Hữu Kiều có hành động khác thường nào không? Đó là “Đông tuyến” trong ám ngữ của Phong Vũ lâu.



Thế lực Lục Phân Bán đường có thay đổi gì không? Đây là “Tây tuyến” trong suy nghĩ của nhân mã Tượng Nha Bồi.



Nếu như tùy tiện hành động, hai lực lượng này đang rình rập, lỡ may bọc đánh giáp công, vậy thì giống như tự chui đầu vào lưới.



Tin tức rất nhanh truyền về, đối phương cũng dùng đèn hiệu.



Người truyền tin đầu tiên là “Phá Sơn Đao Khách” Ngân Thịnh Tuyết phụ trách giám thị Lục Phân Bán đường, đáp án là “không có hành động khác thường”.



Tiếp đó là “Tảo Mi Tài Tử” Tống Triển Mi phụ trách giám sát Tập đoàn Hữu Kiều, cũng đưa tin là “không có vấn đề”.



Không có chiến sự, hai thế lực lớn này đều không có hành động gì khác thường.



Kim Phong Tế Vũ lâu vẫn luôn âm thầm mai phục, giám sát hành động của các thế lực trong kinh thành, hiện nay lập tức có tác dụng.



Một người khác cũng “có tác dụng”, hơn nữa còn là “tác dụng lớn”.



Người này đương nhiên chính là Dương Vô Tà.



- Dương quân sư!



Thích Thiếu Thương thành khẩn nói:



- Muốn biết hoàng đế hoang đàng vui vẻ ở đâu, chỗ Lý Sư Sư và Tôn Tam Tứ, không có quân sư tự mình ra tay thì không được.



- Được, ta đi một chuyến.



Dương Vô Tà cười khổ nói:



- Mặc dù thiếu tình nghĩa của nữ tử thanh lâu thật không dễ chịu, nhưng lần này ta phải chịu rồi.



- Ai bảo bọn họ tin tưởng ngài, muốn báo đáp ngài.



Thích Thiếu Thương cười nói:



- Ngoại hiệu của ngài là “Trọng Tẩu Vô Khi”, ngay cả nữ nhân trăng hoa cũng cảm kích ân tình ngài từng giúp đỡ bọn họ.



Dương Vô Tà chỉ nói:



- Bọn họ bề ngoài là giúp ta, nói nghĩa khí với ta, nhưng trong lòng là muốn ngài thiếu ân tình của bọn họ.



Nói xong liền chắp tay rời đi.



Thích Thiếu Thương lập tức sai Lợi Tiểu Cát và Chu Như Thị hộ tống Dương Vô Tà.



Dương Vô Tà là một nhân tài, một quân cờ của y trong Kim Phong Tế Vũ lâu, không thể đánh mất, không thể sơ xuất được.



Trong tứ đại hộ pháp “Cát Tường Như Ý”, Lợi Tiểu Cát và Chu Như Thị vốn bất mãn với Bạch Sầu Phi, đã sớm cải tà quy chính, còn lại Tường Ca Nhi và Âu Dương Ý Ý thấy Bạch Sầu Phi đã chết, đành phải dốc sức biểu thị trung thành với Thái Kinh, cuối cùng cũng bỏ mạng trong “chiến dịch pháp trường”.



Dương Vô Tà vừa rời đi, Thích Thiếu Thương cũng không nhàn rỗi.



Y lập tức hạ “lệnh triệu tập”.



Y triệu tập một nhóm cao thủ, đều là tâm phúc thủ hạ của y, cũng là một nhóm tử sĩ.



Người y cần không nhiều lắm, nhưng tất cả đều là tinh nhuệ.



Quân đoàn tinh nhuệ, chỉ có sáu người.



Bọn họ là Chu Đại Khối Nhi, Trương Thán, Tôn Ngư, Đường Khẳng, Long Thổ Châu, Lạc Ngũ Hà.



Y trước tiên triệu tập những người này, lại mời mấy người “Kim Tiêu Đa Trân Trọng” Thích Luyến Hà và Thái Truy Miêu, âm thầm báo cho lão đại Lôi Quyển của Tiểu Lôi môn và thủ lĩnh Tức đại nương của Toái Vân uyên một chút tình tiết quan trọng.



Người đều đã tới, chỉ chờ mệnh lệnh.



Bọn họ cũng không biết chuyện gì, nhưng đều biết là nhiệm vụ cực kỳ quan trọng.



Bọn họ cũng không hỏi, chỉ phục tùng.



Trong đó, chỉ có Tôn Ngư và Trương Thán biết được “ngọn nguồn”, nhưng cũng chỉ biết một chút khái quát mà thôi. Còn như trong lòng Thích Thiếu Thương có tính toán gì, đến bây giờ bọn họ vẫn sờ không rõ, nhìn không thấu, đoán không ra…



Bọn họ chỉ chờ xuất phát, xuất kích.



Gối giáo chờ sáng vốn đã lâu, mười năm mài một kiếm, chỉ vì một lần lộ mũi nhọn, một lần thử lưỡi dao mà thôi.



Phát huy hoài bão sở trưởng, vốn là chí nguyện xưa nay của các anh hùng.