Quan Môn

Chương 739 : Chuyện ở Lăng Cương

Ngày đăng: 12:50 18/04/20




Diệp Khai tức giận mắng hắn một câu, rồi lại nói:

- Chưa từng gặp ai mà lại ngu xuẩn như thế, cất nhiều vàng như thế để mài ra ăn à? Cho dù anh có giấu chút bạch phiến cũng còn dễ ra tay hơn mà!

Hắn đây cũng chẳng phải là đang nói chuyện phiếm, nếu thật sự số lượng bạch phiến trị giá vài trăm triệu thì thể tích đúng là chẳng lớn tới như thế, hơn nữa thật sự rất dễ dàng ra tay, chỉ cần bán qua tay mấy quốc gia hải ngoại thì xong xuôi luôn rồi.

Thế nhưng lại chính là vàng cơ, nếu anh tự ra tay thì đúng là không đễ dàng gì.

Quốc gia quản lý khá chặt chẽ với những việc chế phẩm vàng kim, xuất nhập cảng cũng không thể nhanh chóng được, không có quan hệ mạnh mẽ thì căn bản là không thể ra tay với quy mô lớn được.

Hai người liền bàn lại vấn đề giải quyết hậu quả cuối cùng, Thiệu Giang Bình cảm thấy những điều kiện phải ký còn nhẹ hơn những gì mà hắn tự tưởng tượng. Hơn nữa Diệp Khai còn cho phép hắn tiếp tục giữ vị trí Tổng giám đốc Lăng CƯơng như hiện tại, chỉ là muốn phái một Bí thư Đảng ủy tới để phân quyền, điều này hoàn toàn có thể tiếp thu được/

Dù sao Thiệu Giang Bình cũng cảm thấy bản thân mình vừa mới thoát khỏi quỷ môn quan, Diệp Khai chịu dễ dàng buông tha hắn như thế đúng là không dễ dàng gì. Điều này cũng làm cho hắn thấy được quả là thiên mệnh không thể làm trái được, quả nhiên Vạn Phương Phương nói không sai.

- Ông chủ, anh đã sớm biết hết tình huống của tôi, thì bắt lấy tôi cũng chỉ là việc đơn giản, tại sao lại cho tôi cơ hội này chứ?

Thiệu Giang Bình cảm thấy chuyện này là hắn không thể nào hiểu được.

- Ha ha, tôi đồng ý tha cho anh một mạng, đơn giản chính là con người anh có năng lực, hơn nữa chẳng những có năng lực mà còn có cả mưu lược, cũng có cả chí tiến thủ. Điều quan trọng nhất chính là anh có thể dẫn đầu xí nghiệp Lăng Cương tiếp tục phát triển, hơn nữa lòng dạ cũng không quá đen tối.

Diệp Khai cười cười nói.

- Còn lòng dạ chưa quá đen tối?

Thiệu Giang Bình nghe xong cảm thấy có chút kinh ngạc.

Hắn cũng đã tham ô mấy trăm triệu rồi, thế mà Diệp Khai còn nói lòng dạ hắn không quá đen tối cơ chứ?

Những lời này lại làm cho Thiệu Giang Bình cảm thấy không thể nào hiểu được.

- Lòng dạ không quá đen tối?

Thiệu Giang Bìnhb nghe xong, cảm thấy có chút kinh ngạc

Hắn cũng đã tham ô mất tận vài trăm triệu, Diệp Khai còn nói lòng dạ của hắn còn chưa quá đen tối cơ?

Những câu này của Diệp Khai làm cho Thiệu Giang Bình cảm thấy không thể nào hiểu được.

- Con người anh, thực chưa tính là quá đen tối.

Diệp Khai thấy Thiệu Giang Bình có chút khó hiểu, liền vừa cười vừa nói:
- Đương nhiên là có vấn đề, nhưng đều là vấn đề nhỏ ạ.

Diệp Khai nói:

- Nhưng với tư cách là một xí nghiệp đang trên bờ vực phá sản, Thiệu Giang Bình lại giúp cho việc hồi sinh lại sản xuất kinh doanh rất tốt, hơn nữa lại sáng tạo rất nhiều công trạng. Tôi cảm thấy cái xí nghiệp Lăng Cương này cũng thế, bản thân Thiệu Giang Bình cũng thế, đều đáng giá để khẳng định. Hiện tại cũng có một vấn đề, nếu không xử lý triệt để vấn đề đãi ngộ của những cán bộ cao tầng, thể hiện phân phối theo giá trị nhân tài lao động thì những chuyện tham ô hủ lậu sẽ không ngừng phát sinh mất.

Bí thư Lâm Viễn Hành nghe Diệp Khai nói xong, hơi trầm ngâm một chút, sau đó mới lên tiếng:

- Tôi vẫn luôn khá hài lòng về công tác làm việc của cậu. Nhất là ngoài việc thực hiện chức trách của mình, cậu còn xâm nhập vào tìm hiểu, phân tích tìm ra được nguyên nhân của những sự việc tham quan hủ lậụ trong những xí nghiệp nhà nước, điều này làm cho tôi thấy rất vui mừng.

Tiếp theo hắn còn nói thêm:

- Làm sao để có thể kiểm soát được tình hình tham ô hủ lậu, kiến thiết chương trình quy phạm vấn đề trong sạch hóa bộ máy chính trị, đều là những việc rất có ý nghĩa. Cậu có thể chủ động triển khai phương diện này, thăm dò hơn nữa, thời điểm ở Long Thành liền có thể thăm dò, đưa ra chế độ làm trong sạch hóa bộ máy chính trị, lấy được thành tích cũng không tệ. Trước đó lần đầu tiên lại xử lý vấn đề của nhà máy thép thành phố Long Thành, lần này lại xử lý rất tốt chuyện ở nhà máy Lăng Cương.

- Ha ha, đây đều là những việc nên làm ạ. Đã đứng trên vị trí này, cũng không thể ngồi không không làm việc nữa.

Diệp Khai khiêm tốn nói.

- Ài, nếu đại đa số cán bộ đều có thể nghĩ được như cậu thì phiền phức của chúng ta cũng bớt đi nhiều rồi.

Lâm Viễn Hành thở dài nói.

Việc kiểm tra Kỷ luật giám sát cho tới giời đều là những việc khá phức tạp, mặc dù là Bí thư Lâm Viễn Hành đã ngồi trên vị trí quan trong này cũng đều cảm thấy đau đầu. Nếu như không tiến hành theo chế ước chế độ, cắt đứt vấn đề căn nguyên của việc tham ô, thế thì cho dù hắn cố gắng công tác thế nào cũng chỉ trở thành công cốc mà thôi.

Cắt đi một mảnh vụn thì nó sẽ lại mọc ra một cải mầm tươi tốt hơn nữa ra.

Diệp Khai hoàn thành việc báo cáo đối với Lâm Viễn Hành, chuyện ở Lăng CƯơng coi như cũng cáo đoạn một thời gian.

Về chuyện kho vàng kia, Diệp Khai vẫn là thông qua con đường bí mật cho chuyển đi rồi. Đương nhiên hắn cũng không trở thành kẻ tham tiền mồ hôi nước mắt của những người từ trên xuống dưới của Lăng Cương được, chuẩn bị xong mọi chuyện thì sẽ lấy số tiền đó dùng vào việc thay đổi xã hội ở Lăng Cương.

Nguồn tài chính mấy trăm triệu có thể đối lấy khoảng chừng 10% cổ phần của Lăng CƯơng, trở thành đại cổ đông bên ngoài của xí nghiệp quốc hữu, bảo đảm được địa vị lãnh đạo của Lăng Cương. Đây cũng chính là để cam đoan Lăng Cương còn có thể nằm trong tay Thiệu Giang Bình, là bảo đảm để Lăng Cương còn có thể có được sự dẫn dắt của Thiệu Giang Bình, tiếp tục đi về phía tương lai huy hoàng.

Ngược lại Vạn Phương Phương mới là phiền toái, cô nàng đã bắt đầu bán sạch khách sạn Nguyệt Hoa đi, sau đí chạy tới Long Thành tìm nơi nương tựa vào Diệp Khai.

Diệp Khai suy g nghĩ chút, chuyện này đúng không thỏa đáng, vạn nhất tin bên cạnh mình đột nhiên có một mỹ nữ lộ ra thì đám người muốn xông tới ăn dấm chua đúng là làm cho gà chó không yên mất.

Cuối cùng cộng lại, Vạn Phương Phương cũng chịu nghe theo sự sắp xếp của Diệp Khai, nhờ khách sạn lấy được tài chính, hơn nữa số tiền bán được vàng bạc của cải lấy được tiền mặt cũng tổng cộng lên tới ba trăm triệu, một mình đi thẳng về thành phố Minh Châu, chuẩn bị khai phát ngành đầu tư bất động sản.