Quan Sách
Chương 856 : Việc đại hỷ!
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Năm nay nhà họ Trần ăn tết rất náo nhiệt.
Không chỉ có hai ông bà Trần Chi Đông là vào Bắc Kinh, ngay cả hai vợ chồng Trần Đình Nguyệt, hai vợ chồng Trần Xán cũng đều đưa con cùng về Bắc Kinh.
Cả đại gia đình cùng tụ họp về ăn tết, điều này đã mấy năm nay không thực hiện được, năm nay đón năm mới thế này, mọi người đều cảm thấy vô cùng ấm áp.
Ngoài ra, trong nhà còn có một chuyện đại hỷ nữa, đó là Phương Uyển Kỳ đã có bầu rồi.
Nghe tin con dâu có bầu, hai ông bà Trần Chi Đông phấn khởi tới mức cười luôn miệng.
Bởi họ tới Bắc Kinh trước tiên, trước khi tới Bắc Kinh họ cũng không biết tin này, bà Chung Tú Quyên liền gọi điẹn cho hai người con gái. Khi Trần Xán và Trần Đình Nguyệt tới Bắc Kinh, túi lớn túi nhỏ, nghĩ đủ trăm phương nghìn kếđem tới cả một nhà toàn đặc sản bổ dưỡng.
Theo truyền thống Sở Giang,
Mang bầu phải tẩm bổ, mà đồ tẩm bổ tốt nhất chính là trứng gà ô*, và gà ô hấp cách thủy.
(*chú thích: một loại gà của Trung Quốc, có hai loại lông màu trắng và màu đen, nhưng da có màu đen, thậm chí mào cũng màu đen; sau khi nấu da gà cũng không mất đi màu đen vốn có, ăn rất bổ!)
Vì vậy trong nhà bỗng trở thành một trại nuôi gà ô và trứng gà ô.
Trứng gà thì đơn giản, chỉ cần cho vào tủ lạnh là được. Nhưng nhiều gà sống như vậy thì phải làm thế nào?
Trần Kinh muốn nghĩ cách xử lý gọn gẽ, Trần Chi Đông nghiêm khắc mắng hắn một trận, vì vậy hắn đến đau đầu vị chuyện này.
Vẫn may, cách giải quyết luôn do con người nghĩ ra.
Nhà bố chồng Phương Lộ Kiên ở tứ hợp viện, một khoảng rộng của sân dùng để thả gà, Trần Kinh cười bố mẹ mình và ông bố chồng, nói hai ông bà giờ đúng là sống cuộc sống gà gáy ngọn cây của cư sĩ ở ẩn.
Ai nói Phương Uyển Kỳ hiện nay chính là bảo bối của cả nhà, nên mọi người đều phải vây quanh cô?
Cũng mới chỉ mới có bầu thôi, cả nhà đã bắt đầu thu xếp mua tã, sữa bột, quần áo. Như thể đứa bé sẽ chào đời ngay vậy!
Mà bình thường nói chuyện, chủ đề thảo luận mà mọi người thích nhất cũng chính là đứa bé trọng bụng Phương Uyển Kỳ là trai hay gái.
Người lớn thảo luận còn chưa đủ.
Họ còn luôn lôi cả Uông Linh Nhi và Tảo Tảo vào câu chuyện của mình.
Câu hỏi mà mọi người ngày nào cũng hỏi chính là: “Linh Nhi, Tảo Tảo, các con hy vọng em bé trong bụng mợ là em trai hay em gái?”
Mỗi lần hỏi câu này, câu trả lời của hai đứa trẻ đều không giống nhau.
Linh Nhi là con gái, câu trả lời đương nhiên là em gái.
Phong cách của Trần Kinh là ổn định tình hìh nội bộ trước, đầu năm nay, hắn phải bỏ chút công sức ở mặt này rồi.
Đóng lại công việc bên ngoài, mở rộng mạng lưới quan hệ, tìm nguồn tài nguyên, trước mắt vẫn chưa thấy rõ được.
Cần ổn định nội bộ, chỉnh đốn tác phong, và những công việc còn chưa hoàn tất.
Đây không thể không nói là thử thách vô cùng quan trọng đối với Trần Kinh.
Mùng bốn tết, Trần Kinh một mình bay tới Lĩnh Nam, giây phút bước lên máy bay, lòng hắn liền thay đổi một trăm tám mươi độ.
Sự thanh thản và ấm áp bỗng chốc biến mất, tinh thần thoải mái nháy mắt đã trở nên căng thẳng.
Mỗi năm một lần, mỗi một năm đều là sự khởi đầu mới.
Mỗi khởi đầu mới của một năm, mọi người đều đặt ra những kỳ vọng mới.
Về điểm này thì người nông dân, công nhân, hay cán bộ trí thức đều giống nhau như vậy, xưa có câu, tính kế một ngày lúc sáng sớm, tính kế một năm vào tiết xuân.
Việc sắp xếp kế hoạch và công tác của cả năm, sẽ phải công bố nhanh thôi, điều này sẽ quyết định nhiệm vụ mục tiêu của cả một năm.
Từ Bắc Kinh bay tới Việt Châu mất hai giờ đồng hồ.
Trần Kinh vừa đặt chân xuống Việt Châu, cuộc điện thoại đầu tiên hắn nhận hoàn toàn bất ngờ.
Triệu Đông Cường của cục thuế vụ tỉnh gọi điện cho hắn, ngữ điệu rất khách khí, rằng có thế nào cũng phải mời Trần Kinh dùng cơm bằng được, hai người gặp nhau một chút.
Trần Kinh vừa nghe đến cái tên Triệu Đông Cường này,
Trong đầu đã lờ mờ đoán, nhất thời nghĩ đến người này tìm tới mình có chuyện gì đây?
Trước đây Trần Kinh cũng biết đến tên tuổi nhân vật số một của cục thuế vụ tỉnh, nhưng hắn và Triệu Đông Cường trước nay chưa từng gặp mặt, cũng chưa từng có công việc gì mà hai người có quan hệ với nhau.
Tại sao vào lúc này, tại sao cục trưởng Triệu lại phải gọi điện cho hắn, hơn nữa câu chữ lại khách khí như vậy.
Trong lòng Trần Kinh bỗng thấy nghi hoặc, hắn nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ nghĩ được tới chuyện giữa phần mềm Vạn Hữu và đại học Việt Châu, lẽ nào là có liên quan tới lúc đó?
Trong đầu Trần Kinh nảy ra vô số suy nghĩ, nhưng cũng chỉ nghĩ tới những khả năng như vậy, đây cũng là khả năng có thể duy nhất!
(còn nữa)
DG: Du Lạc Tiểu ^^