Quan Thần

Chương 435 : Hạnh phúc của Hạ Tưởng

Ngày đăng: 03:49 20/04/20


Vệ Tân chỉ nhẹ nhàng "Ừ!" một tiếng rồi không nói thêm về việc này và nói:



- Chị Liên rất dũng cảm, kiên trì không sinh mổ em rất phục chị ấy.



Hạ Tưởng nhớ đã nghe Liên Nhược Hạm nói qua sinh mổ sẽ để lại vết sẹo ở bụng không đẹp. Đương nhiên đây không phải lý do cơ bản mà Liên Nhược Hạm kiên trì không sinh mổ. Liên Nhược Hạm tin rằng đứa bé được sinh tự nhiên sẽ thông minh, khỏe mạnh hơn và cũng hợp với quy luật tự nhiên.



Hạ Tưởng tôn trọng lựa chọn của cô.



Vệ Tân nói liên miên về mọi chuyện của Liên Nhược Hạm chờ sinh ở Mỹ cho Hạ Tưởng nghe, nói rất chi tiết, mỗi lần cảm cúm mỗi lần khó chịu cô đều nhớ rất rõ. Ưu điểm lớn nhất của Vệ Tân là cẩn thận, cũng chính vì tính tỉ mỉ nên đã đan kết thành một tấm lưới tình yêu kín đến không có kẽ hở, giữ gìn Hạ Tưởng ở trong đó. Có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân làm cho Hạ Tưởng vẫn cứ muốn thoát ra.



Bây giờ lại một lần nữa cảm nhận được sự tỉ mỉ của Vệ Tân, Hạ Tưởng chỉ biết cảm động.



Hai người trò chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ thì nghe được tiếng khóc "Oa" của đứa bé. Tiếng khóc to khỏe. Hạ Tưởng rất vui:



- Đứa bé ra đời rồi!



Liên Nhược Hạm được đưa ra khỏi phòng sinh, vẻ mặt mệt mỏi nhưng đầy vẻ hạnh phúc, trong lòng đang ẵm một đứa bé còn đỏ hỏn, đầu rất nhiều tóc, mập mạp tròn ú đang nằm trong lòng cô, lâu lâu lại khóc một tiếng dúi đầu qua lại như muốn bú sữa.



Hạ Tưởng bước đến muốn ẵm lại không dám ẵm, nhìn sinh linh bé nhỏ đó là con của mình và cũng là kết tinh của hắn cùng Liên Nhược Hạm, trong lòng bỗng chốc ngập tràn tình yêu thương.



Xúc động hết nửa ngày mới nói được một câu:



- Con trai, suy cho cùng con là người Trung Quốc. Tuy là được sinh ra ở Mỹ nhưng tiếng khóc vừa chào đời của con chính là tiếng Trung Quốc.



Mấy cô y tá tóc vàng mắt xanh cũng bật cười, trong đó có một cô thân hình đầy đặn rất gợi cảm nói:



- Chồng của chị nói chuyện thật khôi hài. Tiếng trẻ con khóc đều như nhau cả, không thể phân biệt được là tiếng Mỹ hay tiếng Trung Quốc.



Liên Nhược Hạm ôm siết con trong lòng, vẻ mặt say đắm, ánh mắt chỉ nhìn vào sinh linh bé bỏng, một lúc sau mới quay sang nhìn Hạ Tưởng nói:



- Sau này em có con là đủ rồi, về cơ bản anh đối với em mà nói thì không còn quan trọng nữa rồi.



Hạ Tưởng xấu hổ nói:



- Qua cầu rút ván! Lòng dạ phụ nữ là độc ác nhất! Đứa nhỏ cũng có một nửa là của anh, em đừng hòng độc chiếm, tên anh cũng nghĩ sẵn rồi, gọi là Hạ Liên.
Tào Vĩnh Quốc ngồi trên ghế cả nửa ngày cũng không đứng lên, sau đó đã tỉnh táo lại bỗng nhiên cười ha hả, gọi thư ký lập tức thông báo cho tất cả các Ủy viên thường vụ, nhanh chóng mở cuộc hợp Ủy viên thường vụ khẩn cấp thảo luận về vấn đề hùn vốn của Tập đoàn Kodak và Tập đoàn Đạt Phú. Sau khi mệnh lệnh được truyền xuống, Tào Vĩnh Quốc đã tự lẩm bẩm:



- May là đã nuôi được một đứa con gái tốt. Hạ Tưởng đúng là một đứa con rể hiền tài.



Trong khi ở trong nước đang xôn xao thì Hạ Tưởng đã bay đến trụ sở chính của Kodak có cuộc gặp mặt ngắn ngủi với Phó tổng Shelton. Sau khi quyết định về hành trình viếng thăm thành phố Bảo thì cùng Khâu Tự Phong thu dọn hành lý chuẩn bị về nước.



Hạ Tưởng cũng biết rõ, Shelton là một trong những nhân vật chủ chốt thúc đẩy Kodak đầu tư. So với Chủ tịch Smith thì ông ta có khuynh hướng hướng đến thị trường máy ảnh kỹ thuật số hơn, cũng là do ông ta thuyết phục Smith. Hơn nữa bài diễn thuyết của hắn đã làm động lòng các thành viên hội đồng quản trị, lại được các chuyên gia phân tích thị trường tán thành, cuối cùng mới có được kết quả đáng mừng như ngày hôm nay.



Khâu Tự Phong thấy rất cần phải cảm ơn Hạ Tưởng nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị Hạ Tưởng ngăn lại:



- Đươc rồi, không cần nói đâu. Cũng không phải là công lao của riêng tôi mà là kết quả sự cố gắng của mọi người.



Thường Thanh Tùng kính cẩn khom người cúi lạy Hạ Tưởng ba cái rồi nói:



- Trưởng phòng Hạ, trước đây có chỗ nào đắc tội xin cậu bỏ qua cho. Là tôi có mắt không tròng, không có con mắt nhìn xa trông rộng, không có khả năng nắm bắt thị trường. Cậu đã thuyết phục được Kodak, thành công thu hút được một tỷ rưỡi đôla vốn đầu tư, không những là người có công lớn nhất của Đạt Phú mà còn đã giúp bản thân tôi rất lớn. Ở đây tôi xin dùng danh nghĩa cá nhân bày tỏ lòng biết ơn từ tận đáy lòng của mình. Xin cám ơn!



Hạ Tưởng vội vàng đỡ Thường Thanh Tùng đứng dậy, nói:



- Phó tổng Thường ngài khách sáo quá! Tôi là thành viên trong tổ lãnh đạo, thu hút vốn đầu tư nước ngoài vào thành phố thí điểm là công việc của tôi, không thể nói tôi là người có công lớn. Hơn nữa đây là kết quả mà mọi người đã đồng tâm hợp lực, Phó Thị trưởng Khâu đã phối hợp từ trong, phó tổng Thường thì có trí thức lý luận sâu rộng, còn tôi chỉ vận dụng một số kỹ thuật đàm phán mà thôi. Công lao là của tất cả mọi người chúng ta.



Khâu Tự Phong thầm tán thưởng. Có công lớn, Hạ Tưởng lại không kể công, không tham công, mọi việc đều nghĩ đến mọi người đúng là một phẩm chất đáng quý. Cũng chính vì hắn có con mắt nhìn xa trông rộng, biết khiêm nhường nên mới khiến hắn ở trong quan trường có giao thiệp rộng như vậy. Mối quan hệ giữa người với người chính là quá trình dùng lễ nghĩa để đối đãi nhau, Hạ Tưởng càng nghĩ cho người khác thì lại càng thu phục lòng người, cho nên các mối quan hệ ngày càng rộng.



Chính trị cũng giống như kinh tế, chỉ có hai bên cùng có lợi thì mới được lâu dài. Có rất nhiều người hiểu đạo lý này nhưng lại không thể làm được, là vì sao? Vì ai cũng có lòng tham, có công lao và thành tích thì sẽ muốn ôm hết lên người mình, nhưng lại không biết làm như vậy là giết gà lấy trứng, chỉ có một lần và không có lần sau, vả lại cũng sẽ khiến người khác ghê sợ, cứ kéo dài như vậy cuối cùng sẽ rơi vào hoàn cảnh đơn độc.



Quan tham nhiều như vậy tại sao có người thất thế lại bình yên vô sự? Những quan tham thất thế đa số là do quá tham lam có một đồng cũng cho vào túi mình mà không chịu chia cho người khác thì có ai mà chịu giữ bí mật cho họ?



Lòng của Hạ Tưởng bây giờ không nằm ở một tỷ rưỡi đôla. Hắn đang suy nghĩ khi nào sẽ đón Liên Nhược Hạm về nước. Cô ở bên ngoài một mình lại mang theo con nhỏ dù gì cũng không tốt, mặc dù có người chăm sóc nhưng cô ấy vẫn rất cần sự quan tâm của mình, nhưng bây giờ đứa bé còn quá nhỏ ít nhất cũng phải nửa năm sau.



Sự lựa chọn cuối cùng của Kodak vẫn nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng. Là một thương hiệu lâu đời sản xuất máy ảnh và phim nhựa đương nhiên sẽ rất quan tâm đến xu hướng thị trường sau này. Trong lúc Hạ Tưởng diễn thuyết đã lấy ví dụ về việc mạnh tay đầu tư vào máy ảnh kỹ thuật số của các xưởng sản xuất máy ảnh lớn của Nhật Bản. Từ đó có thể kết luận, Nhật Bản đang đặt cược vào tương lai của thị trường máy ảnh kỹ thuật số, hơn nữa các xưởng sản xuất lớn của Nhật Bản rất có thực lực, tỷ suất chiếm lĩnh thị trường rất cao. Họ kết hợp với nhau lực đẩy có tác dụng rất lớn, chỉ một hãng Kodak thì không thể ngăn cản được sự trỗi dậy của máy ảnh kỹ thuật số.



Điều quan trọng nhất là những số liệu mà Hạ Tưởng đã trích dẫn về thì trường máy ảnh kỹ thuật số không phải là suy luận, mà là ví dụ về những việc thật sự sẽ xảy ra, cho nên khi đem ra giảng giải thì hoàn toàn khiến người khác phải tin tưởng không chút nghi ngờ. Hơn nữa hắn không chỉ liệt kê về máy ảnh kỹ thuật số mà còn dự đoán về thị trường tương lai của các sản phẩm kỹ thuật số như: máy tính, mạng truyenfull.vn, máy ảnh kỹ thuật số, điện thoại di động cùng với máy MP4 sau này và các tính năng ngày càng cao của điện thoại di động, trong đó có một số liên quan đến những lĩnh vực mà Kodak mới vừa nghiên cứu. Tự cho mình là người dẫn đầu về mặt kỹ thuật, khi Kodak nghe được Hạ Tưởng miêu tả sơ lược đã nói đến những bí mật tối cao của họ khiến họ rất kinh ngạc.



Điều này cũng đã khiến Kodak nhìn Hạ Tưởng với con mắt khác, rất coi trọng những kết luận phân tích về triển vọng thị trường của hắn, đã liên tiếp mở nhiều cuộc họp, cuối cùng đã thống nhất tin vào dự đoán của Hạ Tưởng về triển vọng của thị trường. Vì để không bị thị trường đào thải, vì để mở ra thị trường Trung Quốc và thống nhất thị trường Kodak, đồng ý hùn vốn với Đạt Phú trước khi Nhật Bản hoàn toàn tiến vào thị trường Trung Quốc.