Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 38 : Sự Điên Cuồng Cuối Cùng

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


Trong khi Phạm Hồng Vũ đang hành động thì Phương Văn Phong cũng đang hành động.



Hơn nữa xem ra, hành động của Phương Văn Phong có hiệu quả rõ ràng. Phạm Hồng Vũ đã từng nhắc nhở y, rằng phải báo cáo cho lãnh đạo địa khu mà y muốn lấy lòng thì mới có được cứu binh.



Những lời này, Phương Văn Phong nghe rõ ràng từng chữ.



Phạm Hồng Vũ hết lòng giúp đỡ Trương Dương, đây chính là biến số mà Phương Văn Phong chưa từng nghĩ đến. Đương nhiên, bản thân Phạm Hồng Vũ mặc dù đã lộ ra sự tài hoa không tầm thường, nhưng trong mắt Phương Văn Phong thì hắn chỉ là một công nhân viên bình thường. Hắn giúp Trương Dương chỉ là một chuyện nhỏ, như ra đề xuất vài chủ ý, viết phương án cải cách…tất cả những cái này đều không mang tính quyết định. Phương Văn Phong rất rõ ràng đạo lý “quan tự thượng xuất”.



Ai làm giám đốc nhà máy Cơ khí nông nghiệp, cuối cùng vẫn là lãnh đạo bên trên quyết định, không phải là cán bộ công nhân viên của nhà máy quyết định.



Phương Văn Phong coi trọng Phạm Hồng Vũ, vẫn là vì có Phạm Vệ Quốc đứng sau hứn. Tuy rằng Phạm Vệ Quốc đã chuyển lên cục Công nghiệp địa khu, nhưng dù sao ông ta cũng đã từng làm Phó chủ tịch huyện Vũ Dương mấy năm, ở trong huyện vẫn có uy tín nhất định. Chuyện lớn thì có thể không nói được, nhưng chuyện để ai làm giám đốc nhà máy Cơ khí nông nghiệp thì lời nói của Phạm Vệ Quốc hẳn là vẫn có trọng lượng.



Phương Văn Phong lúc đầu muốn lôi kéo Phạm Hồng Vũ, đương nhiên cũng là vì muốn Phạm Vệ Quốc sẽ mở lời nói giúp y mấy câu. Ai ngờ Phạm Hồng Vũ căn bản không để y lôi kéo, cho nên y phải thay đổi sách lược. Cho dù Phạm Vệ Quốc không thể nói giúp y mấy lời thì cũng không nói xấu y.



Lôi kéo không được Phạm Hồng Vũ thì nhất định phải ngăn chặn hắn.



Không dùng trí được thì phải dùng vũ lực.



Phạm Hồng Vũ hôm nay đi đi lại lại trong phân xưởng, thống kê một vài số liệu, có ba người đàn ông dáng vẻ như cán bộ mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, nách kẹp chiếc cặp công văn, mặt mày nghiêm túc đi sau Phương Văn Phong xuống phân xưởng, lúc này họ đi thẳng đển trước mặt Phạm Hồng Vũ.



- Phó trưởng phòng Lương, đây là Phạm Hồng Vũ.



Phương Văn Phong đứng bên cạnh giới thiệu nói, ánh mắt nhìn về Phạm Hồng Vũ hiện rõ vẻ âm u, uất hận.



Ở một nhà máy nhỏ bé này, Phương Văn Phong luôn được coi là kẻ đa trí, lòng dạ quá sâu, nhưng dù sao cấp bậc của y quá thấp, so với những đại nhân vật của địa khu mà Phạm Hồng Vũ từng tiếp xúc thì giống như một trời một vực. Những người kia vui buồn không bao giờ hiện lên trên nét mặt, còn Phương Văn Phong thì chưa “tu luyện” được đến mức đó, ánh mắt của y trong lúc vô ý vẫn lộ ra những suy nghĩ trong lòng y.



- Phó bí thư Phương, xin chào.



Phạm Hồng Vũ cười, chào hỏi Phương Văn Phong một cách rất quy củ.



Phương Văn Phong luôn thích giả bộ đứng đắn thì Phạm Hồng Vũ cũng sẽ giả bộ với y. Ở một khía cạnh nào đó, Phạm Hồng Vũ hiểu rõ đạo lý “đi với Phật mặc áo cà sa, còn đi với ma thì phải mặc áo giấy.”




Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói:



- Phó trưởng phòng Lương, không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ phối hợp với cục, đây mới là trình độ lãnh đạo của cục chứ, khác hẳn so với các đồng chí ở cơ sở.



Nói xong, hắn còn mỉm cười liếc mắt nhìn Phương Văn Phong một cái.



Còn đám công nhân thì lập tức cười ồ lên.



Toàn bộ nhà máy Cơ khí nông nghiệp, nhất là ở phân xưởng sản xuất đều không ưa Phương Văn Phong, hiện giờ thấy y như vậy, mọi người đều cảm thấy rất thoải mái.



Phó trưởng phòng Lương hừ một tiếng rồi xoay người đi luôn.



Phương Văn Phong vội vàng đi theo, vừa đi đến cổng liền thì thầm với Phó trưởng phòng Lương điều gì đó, có lẽ là mong Phó cục trưởng Lương bớt giận, đừng chấp nhặt với đám người không có thân phận này.



Đợi đám người Phó trưởng phòng Lương ra khỏi cửa, Trương Dương liền quan tâm hỏi han:



- Hồng Vũ, không sao chứ?



- Không sao.



Phạm Hồng Vũ khẽ lắc đầu.



- Đầu cơ trục lợi, thế mà họ cũng nghĩ ra được.



Cái gọi là “đầu cơ trục lợi”, chính là cách nói của thời kỳ kinh tế kế hoạch. Cùng với sự cải cách mở cửa được tiến hành sâu rộng, các thị trường cũng không ngừng thay đổi, tội danh đầu cơ trục lợi cũng biến mất.



Là một cảnh sát hình sự chứng kiến sự thay đổi của pháp luật thời kỳ cải cách mở cửa, Phạm Hồng Vũ đương nhiên biết rất rõ điều này.



- Chủ nhiệm Trương, yên tâm đi, đây có lẽ là sự điên cuồng cuối cùng thôi.