Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 43 : Tất Cả Đều Kết Thúc
Ngày đăng: 01:11 22/04/20
Trong quán cơm của Triệu Ca, tiếng cười nói ầm ầm.
Phạm Hồng Vũ, Hạ Ngôn, Đóa Đóa, Ninh Hồng, bác sỹ Cảnh ngồi quanh một chiếc bàn. Triệu Ca và một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi đang ở trong bếp nấu nướng, tiểu Hoa vội vàng bưng một mâm thức ăn nóng hổi lên.
Đây coi như là một bữa tiệc ăn mừng.
Phương Văn Phong bị bắt quả tang trên giường, trong thời gian ngắn ngủi, nhà máy đã xảy ra nhiều thay đổi liên tiếp, khiến người ta phải hoa mắt.
Giám đốc Ngô nộ khí đùng đùng, lập tức triệu tập cuộc họp cán bộ phụ trách toàn nhà máy, đưa ra quyết định, kỷ luật nghiêm khắc Phương Văn Phong, còn Kiều Phượng thì bị xử phạt hành chính, đồng thời lấy danh nghĩa Đảng ủy nhà máy báo cáo cho UBND huyện và phòng Máy nông nghiệp, nêu rõ Phương Văn Phong đạo đức bại hoại, không đủ tư cách làm giám đốc nhà máy, yêu cầu hủy bỏ chức vụ Phó bí thư Đảng ủy của y.
Bị bắt quả tang, sự thật rành rành như vậy nên chẳng ai dám nói đỡ cho Phương Văn Phong một tiếng, không lâu sau, Ủy ban nhân dân huyện và phòng Máy nông nghiệp huyện đã có ý kiến phúc đáp chính thức, đồng ý quyết định xử lý Phương Văn Phong của nhà máy Cơ khí nông nghiệp, giáng chức Phương Văn Phong, sắp xếp đến trạm Máy nông nghiệp của một xã hẻo lánh.
Trong trí nhớ của Phạm Hồng Vũ, ở thế giới kia, Trương Dương cũng phải chịu một kết cục giống hệt như vậy.
Tuy nhiên Kiều Phượng thì đã được như “mong muốn”.
Trước khi UBND huyện có ý kiến phúc đáp, Ninh Hồng và Phương Văn Phong đã ký đơn ly hôn, Phương Văn Phong chính thức được “tự do”.Trong ngày Phương Văn Phong bị mất chức, Kiều Phượng đã cùng với y đến cục Dân chính đăng ký kết hôn, chính thức trở thành vợ của Phương Văn Phong.
Chính vì như vậy, sự đánh giá của mọi người đối với Kiều Phượng cũng có chút thay đổi. Trước kia thì khinh thường cô, có người còn nói cô là Hồ ly tinh, dụ dỗ đàn ông. Nhưng lúc này Phương Văn Phong đã thất thế, vậy mà Kiều Phượng vẫn nguyện lòng sát cánh cùng y, đó là điều mà không phải bất cứ cô gái nào cũng có thể làm được.
Trương Dương và Ninh Hồng thì không đi đăng ký nhanh như vậy, sợ sẽ bị người khác coi thường,
Trương Dương tạm thời chưa lên được giám đốc nhà máy, bởi vì giám đốc Ngô vẫn chưa về hưu, phải tới tháng ba sang năm mới đủ tuổi để nghỉ. Tuy nhiên, Trương Dương đã được bổ nhiệm làm Phó bí thư Đảng ủy kiêm Phó giám đốc nhà máy, toàn diện chủ rì công tác sản xuất của nhà máy. Người thông minh thì vừa nhìn cũng biết ngay rằng đại cục đã định rồi.
Việc cạnh tranh chức giám đốc nhà máy, rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Chuyện tốt như vậy, đáng để mọi người cùng nhau chúc mừng một phen.
- Đồ ăn đã xong rồi, gọi chị dâu và tiểu Triệu ra dùng cơm đi.
- Thế nào, Hồng Vũ?
Trương Dương vẻ mặt tha thiết nhìn Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ không cười, cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Được, tôi thử một chút xem sao. Nếu thật sự gây chuyện thì không ốt, đổi những người khác.
- Chắc chắn, chắc chắn được, lúc này gây chuyện thì không tốt chút nào.
Trương Dương lập tức vui mừng, liên thanh nói:
- Hạ Ngôn, đầy vào đầy vào, chúng ta cùng nhau mời Hồng Vũ một ly. Có cậu ấy thì việc cải cách ở nhà máy Cơ khí nông nghiệp này có hy vọng rồi.
Hạ Ngôn cao hứng mà đáp ứng một tiếng, sau đó lại rót rượu cho mọi người.
- Nào nào, Hồng Vũ, chúng tôi mời cậu một ly.
Trương Dương đứng lên, nhấc ly rượu, thần sắc trịnh trọng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, quán cơm liền trở nên vô cùng náo nhiệt.
- Ồ, náo nhiệt quá nhỉ, ha ha…bà chủ, quý khách đến rồi đây, mau ra đón khách đi…
Đang uống rượu, cửa bỗng nhiên vang lên một giọng nói ngọt xớt.
Vừa nghe đến giọng nói này, sắc mặt mọi người liền trùng xuống, nhất là Triệu Ca, vẻ mặt chẳng vui vẻ gì.