Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 511 : Tính toán không bỏ sót
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
- Được, em tán thành. Anh đến Trung ương Đoàn công tác đi, em giơ hai tay tán thành.
Không đợi những người khác lên tiếng, Lý Thu Vũ đã giơ tay cao lên.
Lý Xuân Vũ vội vàng trừng mắt nhìn em, trách cứ:
- Ít gây sự một chút đi. Còn con nít thì hiểu cái gì?
Ở nhà, Lý thiếu vẫn bày cái giá anh trai ra đầy đủ.
Hùng Diễm Linh hỏi:
- Hồng Vũ, sao cậu lại có ý tưởng này?
Dường như cảm thấy rất hứng thú.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Tính tình Xuân Vũ thì không thích ngồi trong phòng làm việc. Trung ương Đoàn chủ yếu là cần thanh niên làm. Hơn nữa, công trình Hy vọng lại cần phát động toàn bộ xã hội quyên tiền, lại còn phải khảo sát thực địa các địa khu nghèo khó. Hoạt động bên ngoài tương đối nhiều. Cháu thấy rất hợp với tính tình của Xuân Vũ.
Lý Xuân Vũ vốn tính toán đem việc này từ chối, nghe Phạm Hồng Vũ nói như vậy, trước mắt nhất thời sáng lên.
Hình như là có đạo lý.
Kể từ đó, chính mình không phải danh chính ngôn thuận chạy loạn cả nước sao? Quả thật chính là tạo ý kiến hay cho y. Về phần Lý thiếu đi công tác, vì công hay là tư thì người khác làm sao mà rõ ràng. Chỉ cần làm tốt quan hệ với lãnh đạo, thì có thể làm được kín mít không chút khe hỡ. Kết giao bằng hữu thì chính là sở trường của Lý thiếu.
Mắt thấy mặt con trai đang trắng bệch trở nên hưng phấn, Lý Thạch Viễn hừ một tiếng nói:
- Tôi còn đang muốn rèn luyện cho nó một chút. Trưởng thành rồi mà suốt ngày chỉ biết chung chạ với thứ gì đâu không?
Lý thiếu đãi ngộ so với em gái hoàn toàn cách xa nhau. Lý Thạch Viễn nửa phần mặt mũi cũng không cấp.
- Ha ha, đây là đang trong nhà, không cần phải khiêm nhường như vậy. Có cái gì thì nói cái đó, nói sai rồi cũng đừng lo. Chúng ta đây không phải họp.
Lý Thạch Viễn cười nói, cảm xúc thật tốt.
- Chú Lý, cô Hùng, cháu có suy tính như vầy. Công trình Hy vọng của Trung ương Đoàn, theo như cháu hiểu rõ, trước mắt điểm chủ yếu vẫn là nhằm vào học sinh trung tiểu học. Cháu đề nghị Xuân Vũ sau khi qua đó, có thể thêm một cái nội dung đằng trước, chính là thành lập quỹ cho vay giúp đỡ người nghèo học tập, đặc biệt dành cho những học sinh gia đình nghèo khó đã thi lên đại học, trung học và trường kỹ thuật. Giai đoạn này, gia đình họ phải gánh nặng nhất. Mà bọn họ sau khi tốt nghiệp, lập tức liền có thể làm việc, có thu nhập vào. Vào lúc này mà bỏ học là điều đáng tiếc nhất. Quỹ cho vay giúp đỡ người nghèo học tập cũng không phải miễn phí cung cấp trợ giúp, mà là lấy hình thức cho vay cung cấp trợ giúp. Bọn họ lên đại học, xin quỹ học tập cho vay, sau khi tốt nghiệp tìm được công việc, sẽ chậm rãi hoàn lại. So với miễn phí học bổng cũng có ý nghĩa khích lệ, hơn nữa có thể hình thành tuần hoàn tốt, có thể trường kỳ liên tục làm xuống, quy mô dần dần mở rộng. Phạm vi bao trùm càng lớn, những học sinh nghèo khó được lợi sẽ càng nhiều.
- Ừ, đề nghị này rất tốt, rất có tính xây dựng và khả năng dự đoán tương lai, tính thao tác cũng tương đối mạnh.
Hùng Diễm Linh ngắt lời, giọng điệu có chút tán thưởng.
Lý Thu Vũ cười hì hì nói:
- Con vốn nghĩ rằng nên chỉ điểm lãnh đạo trường học cấp cho từng học sinh nghèo khó của địa khu học bổng, nhưng chỉ sợ Hiệu trưởng sẽ không nghe con đâu, hì hì... Trưởng phòng Phạm phương pháp này so với ý kiến của con mạnh hơn nhiều. Mẹ, những học sinh vùng núi kia, cả đám đều rất khắc khổ, nhưng lại rất cố gắng. Bạn học Trần Tinh Duệ của con, mỗi lần có cuộc thi đều cầm cờ đi trước. Cậu ấy nếu có thể xin quỹ cho vay học tập, chờ sau khi cậu ấy tham gia công tác, nhất định sẽ hoàn trả lại. Bọn họ đều rất thành thực. Con thấy biện pháp này của Trưởng phòng Phạm thật tốt, nhất định sẽ giúp đỡ được rất nhiều người.
- Ơ, con gái của chúng ta khi nào thì trở nên khiêm nhường như vậy rồi hả?
Hùng Diễm Linh liếc Lý Thu Vũ một cái, cười trêu chọc một câu.
Lý Thu Vũ liền chu cái miệng nhỏ nhắn, nói:
- Mẹ, con bình thường đều rất khiêm tốn mà. Người ta nghĩ biện pháp thật là tốt nha...
Nhưng thật ra là tận hết sức lực, ra sức ủng hộ Trưởng phòng Phạm.
Lý Xuân Vũ gãi gãi đầu, nói:
- Biện pháp này, con cũng cho là không tệ, nhưng con lên tiếng thì có được không? Con chỉ là cán bộ cấp Trưởng phòng, còn đây là chuyện đại sự.
Hoá ra Lý thiếu cũng có lúc lo lắng.