Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 660 : Mất tích ba người
Ngày đăng: 01:18 22/04/20
Phạm Hồng Vũ gọi điện thoại đến văn phòng Cao Khiết, thấy không ai bắt máy. Ngẫm nghĩ một chút hắn liền gọi về nhà.
Điện thoại thông.
Người nghe là Cao Khiết:
- Xin chào, xin hỏi ai vậy?
Thanh âm của Cao Khiết vẫn tao nhã như trước, nhưng Phạm Hồng Vũ vẫn có thể nghe được sự lo âu trong đó.
- Tiểu Khiết, là anh.
Đầu dây bên kia bỗng nhiên không có tiếng động, một lát sau mới vang lên giọng nói không xác định của Cao Khiết.
- Hồng Vũ, là anh thật sao?
- Ừ, là anh. Anh không sao.
- An toàn?
Cao Khiết lại hỏi một câu, dường như không yên tâm.
- An toàn!
Cao Khiết dường như muốn nói điều gì, ống nghe lập tức bị Quản Lệ Mai đoạt mất:
- Hồng Vũ, Hồng Vũ, là con sao? Có phải là con hay không?
- Mẹ, là con.
Phạm Hồng Vũ lên tiếng.
- Con không sao chứ? Con đang ở đâu vậy? Bọn họ nói con bị nước lũ cuốn trôi, Bọn họ gạt người, có phải hay không?
Quản Lệ Mai vui mừng quá độ, nói năng lộn xộn. Tuy rằng nghe được giọng nói của con trai, nhưng Quản Lệ Mai vẫn tin tưởng Phạm Hồng Vũ đã bị nước lũ cuốn trôi ngày hôm qua.
Đó là rất dọa người rồi.
- Đúng, bọn họ gạt mẹ đấy. Con không sao, không có việc gì mà.
Phạm Hồng Vũ vội cười nói. Hiện tại, hắn đã bình yên vô sự, còn quan tâm nhiều thứ để làm gì? Cũng không cần giải thích quá nhiều.
- Công tác của hồ khu thật sự là nguy hiểm. Động một chút là lũ lụt, vỡ đê. Chủ tịch huyện không làm nữa, con mau trở về tỉnh đi.
- Nhưng Chủ tịch tỉnh đích thân đến…
- Không có việc gì đâu. Chủ tịch tỉnh có dặn dò gì, đến lúc đó anh sẽ chuyển đạt lại cho em. Nghe lời đi, mau về lại nhà khách thay quần áo. Quần áo ướt mặc lên người, rất không thoải mái, lại dễ dàng bị bệnh.
- Vậy còn anh. Anh cũng bị lạnh cả một buổi tối rồi.
Bành Na vội vàng nói.
- Anh không sao, sức khỏe anh tốt mà. Em làm sao có thể sánh bằng.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười, hướng cô phất tay rồi ra khỏi lều.
Nhìn thấy Ngụy Thanh Bình đi tới, Phạm Hồng Vũ liền đứng lại, nói một tiếng:
- Chủ tịch huyện Ngụy?
Ngụy Thanh Bình nhìn thấy Phạm Hồng Vũ, lập tức bất ngờ, kêu lên:
- A, là Chủ tịch huyện Phạm, cậu thật sự không có việc gì chứ? Thật tốt quá, thật tốt quá. Ông trời có mát, ở hiền ắt sẽ gặp lành.
Phạm Hồng Vũ khoát tay, chặn lại hỏi:
- Chủ tịch huyện Ngụy, tình huống như thế nào rồi? Còn có nhân viên nào bị thương hay mất tích hay không?
Đây đúng là điều mà Phạm Hồng Vũ chú ý nhất.
Ngụy Thanh Bình sắc mặt trở nên ngưng trọng, nhìn xung quanh rồi hạ giọng nói:
- Tôi và Chu Tử Kỳ vừa mới thẩm tra đối chiếu lại con số thôn dân, còn có ba người chưa thấy. Hỏi lại Bí thư chi bộ và Trưởng thôn thì nghe nói tối hôm qua họ dường như không sơ tán đúng lúc.
- Dường như? Không thể xác định?
Phạm Hồng Vũ nhìn chằm chằm hỏi.
- Có thể. Xác định mất tích ba người.
Ngụy Thanh Bình cũng khẳng định trả lời.
Phạm Hồng Vũ liền cau mày lại.
----------oOo------.