Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 143 : Xôn xao dư luận
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
Mộc Tịch Bắc nghiêng mặt nhìn về phía nam tử, khóe miệng nhếch lên một nụ cười chân thực, hai cặp mắt cùng ngưng tụ ở trong bóng đêm yên tĩnh, tựa như xuyên qua thời không xuyên qua luân hồi, chớp mắt đã vạn năm.
Trong phòng, Ngũ Thanh Thanh ngồi ở trước bàn trang điểm, nhìn chính mình trong gương, mặc dù đã làm vợ người ta, nhưng lại không hề có một vẻ gì gọi là già nua, ngược lại lại mang theo một cỗ khí chất thành thục, xảo diệu đem thanh thuần của thiếu nữ và thành thục của mới làm vợ người dung hợp lại cùng nhau.
Ngũ Thanh Thanh duỗi ra ngón tay như cọng hành, trên ngón trỏ mang theo chiếc nhẫn lưu ly tinh xảo, phía trên khảm một viên đá mắt mèo to lớn, vô cùng chói mắt, nữ tử nhẹ nhàng sờ lên gương mặt của mình, nhìn đi nhìn lại dung nhan của mình trong gương đồng.
Mộc Tịch Bắc ghé vào trên nóc nhà lẳng lặng nhìn Ngũ Thanh Thanh, có một cái chớp mắt, nàng bỗng nhiên thấy may mắn, may mắn tất cả những thứ vốn thuộc về mình đều bị Ngũ Thanh Thanh cướp đi, mình mới có thể làm mình của bây giờ, nhìn thấy Ngũ Thanh Thanh giống như có được hết thảy, nhưng kỳ thật sớm đã hai bàn tay trắng.
Phía sau Ngũ Thanh Thanh đứng hai nha hoàn, một người là Ngân Bình, người còn lại gọi là Kim Châu.
Ngũ Thanh Thanh nhìn mình trong gương hồi lâu, chậm rãi hạ cánh tay xuống, lại cầm lấy một cái khăn lụa bắt đầu dùng sức chà lau gương đồng, càng chà càng hung mãnh, móng tay được bảo dưỡng cực kì tinh xảo, trong nháy mắt gãy mất hai cái, chảy ra nhè nhẹ vết máu.
Trong mắt Ngũ Thanh Thanh ngậm lấy nước mắt, cắn thật chặt đôi môi, cuối cùng " Bang " một tiếng, đem gương đồng chụp ở trên mặt bàn, hai tay nắm chặt thành quyền.
" Tiểu thư... " Kim Châu mang theo vài phần lo lắng mở miệng.
" Kim Châu. " Ngũ Thanh Thanh cũng không quay đầu nhưng lại gọi tên của Kim Châu.
Trong lòng Kim Châu run lên, nàng hầu hạ bên người Ngũ Thanh Thanh nhiều năm, biết rõ nhất Ngũ Thanh Thanh cho tới bây giờ đều không phải hạng người lương thiện đơn thuần vô tội gì cả, thấy hôm nay tâm tình của nàng ta có vẻ không tốt, mình nhất định phải cẩn thận mới được.
" Ta già rồi sao? " Ngũ Thanh Thanh nhẹ giọng hỏi.
" Tiểu thư sao có thể già, thiên hạ này sợ là không còn nữ tử nào xinh đẹp hơn so với tiểu thư đâu, tiểu thư là nữ nhi ưu tú nhất Ngũ gia, là hòn ngọc quý trên tay Ngũ Quốc công, càng là thịt trong tim vương gia. " Kim Châu cẩn thận mở miệng nói.
Ngũ Thanh Thanh mang theo tia không xác định mở miệng nói: " Thịt trong tim? "
Kim Châu chắc chắn mở miệng nói: " Tiểu thư nhất định là lo lắng Vương gia hay không yêu tiểu thư, ở trong mắt nô tỳ đây là điều không thể nghi ngờ, chỉ là bây giờ Tây La thế cục khẩn trương, tình hình gần đây của Vương gia không ổn, nên đương nhiên phải đem tâm tư đặt ở trên đại sự, làm sao cứ mãi nhi nữ tình trường, Vương gia là người làm đại sự, cho nên tiểu thư thực sự không cần lo lắng."
Ngũ Thanh Thanh lúc này mới khá hơn một chút, nàng cũng không biết vì sao, từ lần mình từ chính phi biến thành Trắc Phi, thì nàng vẫn luôn bất an, cho dù về sau có hài tử, nàng cũng rất khó an tâm, lại càng bởi vì Bắc Bang công chúa tồn tại, nên vẫn luôn hoài nghi An Nguyệt Hằng có phải đã hết yêu mình rồi không?
" Tiểu thư, Vương gia gửi thư. " Một nha hoàn từ ngoài cửa đi tới.
Mộc Tịch Bắc nhìn nhìn sắc trời, đã không còn sớm, nhưng An Nguyệt Hằng lại gửi thư lúc này, thứ nhất là bởi vì có chuyện quan trọng muốn bàn giao, thứ hai là bởi vì vừa mới xong việc rồi đến trấn an nữ nhân này.
Sắc mặt của Ngũ Thanh Thanh lập tức sáng bừng lên, xán lạn như ánh bình minh, mang theo vài phần vội vàng cầm lấy thư trong tay nha hoàn, run rẩy lấy ra nhìn kỹ.
Cho nên Mộc Tịch Bắc rất sớm đã hiểu rõ một đạo lý, cho dù ngươi là Chân Long, nhưng ngươi ở trong nước cạn ngươi cũng phải cuộn lại, hoặc ngươi là mãnh hổ, nhưng nếu ngươi ở đồng bằng, ngươi cũng giống vậy phải nằm xuống!
Huống chi chỉ là một đám hồ điệp hoa bày ra vẻ ngoài mỹ lệ ngăn nắp? Ngũ gia tỉ mỉ bồi dưỡng được mấy nữ tử này, nói thật dễ nghe là hồ điệp, nói khó nghe, đó là thiêu thân.
Có lẽ có người nói thiêu thân có lẽ có một ngày có thể lột xác thành hồ điệp, nhưng trên thực tế lớp áo mỹ lệ bên ngoài hồ điệp cũng chỉ là áp đặt ở trên người nữ tử thôi, bay không cao, cũng bay không xa.
Tình cảnh của nữ tử Ngũ gia tuyệt không chỉ là gian nan như nhìn thấy, thử nghĩ ngươi ở trong nhà chồng, đột nhiên nhà chồng phát sinh tất cả chuyện xấu, chuyện khó, chuyện ác, cuối cùng hết thảy lại đều bị quy tội đến trên người ngươi, trượng phu rời xa ngươi, mẹ chồng chán ghét ngươi, con trai trốn tránh ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể dựa vào khuôn mặt xinh đẹp kia, làm cho nam nhân vì ngươi cam tâm tình nguyện làm bất luận chuyện gì?
Sẽ không, bởi vì bọn hắn sớm đã đem bất hạnh trên người mình quy tội ở trên người nữ tử Ngũ gia, cộng thêm lời đồn sôi nổi, đương nhiên không còn ai dám tiếp xúc với " nữ thần " Ngũ gia nữa, chỉ sợ tránh không kịp nữa là.
Cho nên, lúc trước nữ tử Ngũ gia là bánh bao thơm, trong lúc nhất thời lại biến thành giày cũ bị người người vứt bỏ, bị người người lên án.
Chỉ trong nháy mắt, quan hệ mà Ngũ gia vất vả gắn bó nhiều năm lại ở trong nháy mắt bị sụp đổ, Ngũ quốc công làm sao cũng không ngờ được, Mộc Tịch Bắc vậy mà lại dùng biện pháp âm hiểm đến thế, cái gì gọi là hái dương bổ âm? Cái gì gọi là hút tinh hồn!
Ông cho rằng phân tán nữ tử Ngũ gia ra, bện chặt thành một sợi dây thừng, bốn phương thông suốt, nâng đỡ lẫn nhau, đến cuối cùng sẽ chỉ thâm căn cố đế, vô luận thiếu đi ai, cây này cũng sẽ không lật được.
Nhưng mà suy nghĩ của Mộc Tịch Bắc còn vượt xa hơn suy nghĩ của ông ta, đầu tiên không phải là đối phó với ai, mà là ra tay đối phó với tiền tài của mình, trực tiếp chống lại gốc rễ làm giàu của Ngũ gia, cũng chính là nữ tử Ngũ gia.
Tỉ mỉ bồi dưỡng hơn mười năm, trong nháy mắt hoàn toàn trở thành con rơi, Ngũ quốc công trong lòng buồn bực, đúng là phun ra một ngụm máu tươi, nói rõ là tức không nhẹ.
Vào thời khắc ấy, Ngũ quốc công bỗng nhiên cảm thấy vô lực xoay chuyển trời đất!
Chuyện của Ngũ gia nhất thời huyên náo dư luận xôn xao, lòng người bàng hoàng, mà ôn dịch ngoài thành rốt cục được khống chế, càng là truyền đến một cái tin tức kinh người.
Đó chính là trận ôn dịch này căn bản chính là bị hai tên pháp sư chủ đạo, một tay điều khiển, chẳng qua là vì kiếm chút tiền tài.
Những người dân bị pháp sư lừa gạt bán vợ bán con, dập đầu cầu xin tha thứ, thậm chí đem toàn bộ gia sản ra ngoài từng người hận đến nghiến răng, lại càng sùng bái và ủng hộ với người đã vạch trần ra bộ mặt thật của pháp sư là An Nguyệt Hằng.
An Nguyệt Hằng trước mặt mọi người tức giận chém chết hai tên pháp sư, thắng được tiếng hô một mảnh, càng là tự thân đi làm, trợ giúp bách tính điều chế dược vật, thanh danh vô cùng tốt rất nhanh liền truyền vào Đế đô.
Mộc Tịch Bắc nghe Thanh Từ chỉnh lý lại tin tức mà tuyến nhân truyền đến, cho rằng trong thời gian ngắn Ngũ gia sợ là không tạo nổi sóng gió gì, ngược lại là tình hình của dịch khu có chút nằm ngoài dự liệu của nàng.
Nàng là một chút cũng không nghĩ đến ôn dịch này là do hai tên pháp sư chủ đạo, mà An Nguyệt Hằng lại xử trạm bọn họ.