Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 171 :

Ngày đăng: 03:33 19/04/20


“Nếu mà điện thoại của em bị mất, sau đó bị người ta nhặt được, đặc biệt là bị những phần tử phạm pháp nào đó nhặt được liền sẽ biết đượcmối quan hệ giữa anh và em. Số điện thoại của anh, rồi ba em, còn có một vài bạn bè thân thiết em đều không lưu số điện thoại, tất cả các số điện thoại em đều ghi nhớ rồi. Nếu lỡ có bị tống tiền thì cũng sẽ không tống lên người bọn anh được!” Khương Thục Đồng thấy dáng vẻ không vui của Cố Minh Thành, liền vội vàng giải thích.



“Thân đến mức nào?” Cố Minh Thành hơi ngẩng đầu lên hỏi Khương Thục Đồng.



“Hả?” Khương Thục Đồng không hiểu.



“Anh và em, chúng ta thân đến mức nào?” Cố Minh Thành nghiêng nghiêng dựa vào sau ghế, lấy ra một điếu thuốc, chuẩn bị châm lửa.



Khương Thục Đồng nghiêng đầu xuống, kêu lên một tiếng: “Lại hút thuốc! Sặc chết mất!”



Cố Minh Thành nhìn nhìn Khương Thục Đồng, sau đó cất thuốc đi, “Đừng đánh trống lảng. Chúng ta thân đến mức nào?”



“Biết rõ còn hỏi!” Khương Thục Đồng hạ thấp âm thanh kêu lên, đầu nghiêng sang một bên.



“Tối nay có làm hay không?” Cố Minh Thành lại hỏi, giọng điệu cực kì ngang nhiên.



“Cái gì?” Khương Thục Đồng không hiểu, lại quay đầu lại hỏi Cố Minh Thành.



Ánh mắt Cố Minh Thành sáng rỡ, ngữ khí hào hùng.



“Yêu!” chỉ một chữ như vậy.



Khương Thục Đồng nhất thời vẫn chưa tiêu hóa kịp những lời Cố Minh Thành nói, nhưng liên hệ đến cái việc “làm” mà anh lúc nãy vừa nói, mặt cô đột nhiên mặt đỏ tim run, lại lo lắng nhìn người qua lại xung quanh, sợ người ta nghe thấy được.



“Vô sỉ! Đi ăn!” Khương Thục Đồng quay người đi về phía quán mỳ kéo.



Cố Minh Thành cười cười, đi theo phía sau cô. Khương Thục Đồng quay lại bấm khóa xe, mắt còn liếc Cố Minh Thành một cái.



Đại khái vẫn giận dỗi anh giữa thanh thiên bạch nhật thế này lại nói ra hai cái từ đó, cứ như sợ cả thế giới không biết vậy.



Với Cố Minh Thành, trong thời gian gần đây, đây là ngày đầu tiên anh thấy trong lòng không còn u ám nữa.



Hai người ngồi xuống, chọn mỳ, rồi lại thêm mấy món phụ, nói chung rất rẻ nên Khương Thục Đồng bảo là cô mời.


Kiều Uy nhíu nhíu mày, hắn không ngờ sẽ gặp phải cửa ải Khương Lịch Niên này.



“Cô ấy đang ở nước ngoài, gọi điện thoại quốc tế đâu có dễ thế?” Kiều Uy trừng mắt nói.



“Vậy cũng không còn cách nào khác! Cây thu lôi này trước đây ở trong công xưởng của tôi, tôi cũng không biết cậu Kiều lấy nó về để làm gì. Tôi thấy, cái này chắc chắn là vật chứng rồi.” Khương Lịch Niên nói, dùng thái độ nhanh như chớp cướp lại cây thu lôi, đồng thời, tay của ông cũng đặt sẵn trên điện thoại, chỉ cần Kiều Uy dám động thủ, thì ông sẽ gọi điện ngay lập tức.



Ông cũng không phải là kẻ chỉ biết ăn chay!



Kiều Uy lần này gặp đúng người mạnh, liền hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.



Sau khi Kiều Uy đi, Khương Lịch Niên cẩn thận xem cây thu lôi này. Đây căn bản không phải là cây thu lôi mà. Đây là cây dẫn điện, với lại đoạn đầu còn làm giống như hình dáng của cây thu lôi, hèn gì…



Khương Lịch Niên liền chụp lại từng chi tiết vật này, tất cả đều chụp lại rồi, rất rõ ràng từng thứ một. Nhìn một cái cũng biết làm bằng vật liệu gì, sau đó ông bắt taxi đến tập đoàn Minh Thành.



Hiện tại Khương Thục Đồng không ở nhà, khó tránh khỏi Kiều Uy sẽ có chủ ý không tốt, cái này đưa cho Minh Thành, thì anh ta xác định luôn rồi.



“Đâu ra vậy?”Cố Minh Thành tỉ mỉ nhìn món đồ.



“Khương Thục Đồng cất giấu đó. Chắc là có quan hệ gì đó với Kiều Uy. Bởi vì lúc trước, anh ta đến nhà tôi tìm, nhưng tôi không đưa cho hắn, tôi đã chụp hình lại rồi sau đó đưa đến cho Cố tổng.” Khương Lịch Niên ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc của Cố Minh Thành, hai tay để trên đầu gối, thái độ vô cùng cung kính.



Cố Minh Thành nhíu nhíu mày, hèn gì gần đây không thấy trên mạng đối với tập đoàn của anh như nghẽn lại, chắc chắn là Khương Thục Đồng làm ra biện pháp khống chế Kiều Uy làm hắn sợ hãi, không dám động nữa.



Anh ngẩng đầu không nhịn được nhếch môi cười, nhưng nhìn thấy Khương Lịch Niên trước mắt lại không dám quá thể hiện ra.



Xem ra cô ấy cũng rất ác liệt, đến loại thủ đoạn này cũng nghĩ ra được!



Sau khi Khương Lịch Niên đi, Cố Minh Thành nhắn cho Kiều Uy một tin nhắn, đồng thời gửi kèm bức hình này qua cho anh ta.



Còn nói: Tôi nói làm sao gần đây trên mạng không có động tĩnh gì, thì ra là do cái thứ này cản anh lại. Giờ nó ở trong tay tôi rồi. Sau này còn dám làm ra chuyện gì nữa, thì chờ ngồi tù đi.



Thế thôi cũng đủ để dọa khiếp Kiều Uy rồi.



Nhưng mà, Cố Minh Thành có chút tò mò, Khương Thục Đồng đã uy hiếp Kiều Uy như thế nào, mà làm anh ta đem hết tất cả trên mạng đều xóa đi hết rồi.