Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 226 :

Ngày đăng: 03:34 19/04/20


Hiện nay bên Mỹ là ban ngày。



Sau khi Cố Minh Thành gọi xong video,thêm vào đó hôm nay có buổi họp khiến cho anh ta có chút say sẫm mặt mày,sau đó,một mình từ phòng khách sạn thương vụ bước xuống lầu,bước ra ngoài phố。



Anh ta bước đi rất chậm。



Đúng lúc gần đó có một trường đại học。



Một cô gái nước ngoài trẻ tuổi,đang ôm lại cổ của người bạn trai đó,nhón chân lên,giống như đang thì thầm lời yêu,bộ dạng ngọt ngào nồng thắm。



Đã từng,cô ta cũng trẻ tuổi như vậy。



Đã quên vì sao hôm đó anh ta lại đi đến trường đại học tại Hải Thành,giống như có một khách hàng ở đó,bước ra từ công ty của khách hàng,không kịp phòng tránh,thì có một cô gái ôm lại cổ của anh ta。



Gương mặt rất quyến rũ,dưới đáy mắt thuần khiết bất lực đó,anh ta cũng thừa nhận anh ta cũng giống như những người đàn ông khác,nếu như gặp được một phụ nữ có gương mặt xấu xí,anh ta nhất định cũng sẽ đẩy ra thì bước đi。



Nhưng lại là cô ta。



Cũng bởi vì cô ta,anh ta bắt đầu từ khi đó đã miễn dịch với tất cả phụ nữ,không phân biệt xấu đẹp。



Cô ta đã uống say,say li bì,nói chuyện không có căn cứ,nói cô ta là học sinh của đại học Hải Thành,mẹ đang bệnh nặng,cô ta buồn phiền,nói là tốt nghiệp rồi không biết đi đâu tìm việc làm,quan hệ với cha lại không tốt,đã nói rất nhiều lời。



Anh ta muốn thoát ra bàn tay của cô ta,cô ta lại dùng sức như vũ phu vậy ôm lại anh ta,không cho anh ta đi,giống như anh ta là cây cỏ cứu mạng cuối cùng của cô ta vậy。



Đến cuối cùng,cô ta lớn tiếng khóc oà lên,nói là số mạng của cô ta sao lại khổ như vậy?



Thực sự,khi đó Cố Minh Thành rõ ràng không cảm thấy mạng cô ta có chỗ nào không tốt,gương mặt có thể thấy được mà,thượng đình dài mà nổi cao,vuông mà rộng thoáng,xem như thế nào cũng là tướng mạo vượng phụ,sao lại là số mạnh không tốt chứ?Người kinh doanh cũng biết xem tướng,cũng do đi tiếp khách cần đến。



Có thể vì ban đêm,có thể vì cô ta đã uống say,cũng có thể là sự việc đã phát triển đến bước này rồi,cô ta không còn cách để giải quyết,cho nên,mượn rượu giải sầu。



Dù cho Cố Minh Thành rất muốn đi,cô ta cũng không cho。



Có thể do cô gái tha thướt yêu kiều đáng yêu lại vô trợ đó đã quyến rũ được Cố Minh Thành,hay là anh ta đã bị cô ta thu hút。



Đều có,cũng không phải như vậy mà。



Từ khi đó,vận mệnh của cô ta đã bắt đầu dây dưa với Cố Minh Thành,không thể tách ra được。



Sự tươi mới của cô ta,chặt chẽ,kể cả sau đó sợ hãi bỏ chạy,đã cho Cố Minh Thành biết đây là lần đầu tiên của cô ta。



Khi đã tỉnh rượu,thấy xấu hổ rồi,đã trốn đi。



Trên tấm ga giường,có thứ gì đó mà cô ta đã rơi xuống。



Cố Minh Thành không khống chế được cảm xúc của mình đã cười lên。



Trước đây,bên cạnh anh ta cũng vây quanh không ít phụ nữ - -




Khương Thục Đồng sợ đánh thức con,không có trả lời,trực tiếp đi đến mở cửa,đứng trước cửa phòng,đóng cửa lại và hỏi Cố Minh Thành,“Sao vậy?”



“Em qua đây một tí。”



Khương Thục Đồng cứ nghĩ anh ta đến Mỹ,có tin tức quan trọng phải nói với cô ta,vẻ mặt nghiêm túc theo anh ta đi đến phòng ngủ của anh ta。



Bởi vì,biểu tình của anh ta cũng rất nghiêm túc。



Vừa bước vào phòng,thì Khương Thục Đồng đã bị anh ta đè ngay phía sau cánh cửa,bắt đầu hôn cô ta。



Trong phòng của anh ta không có mở đèn,một màn u ám。



Trong màn đêm,trên mặt cửa Khương Thục Đồng bắt đầu nóng lên,tim đập đùng đùng。



Cô ta đột nhiên cảm thấy bản thân không biết phản ứng với nụ hôn của anh ta,đã bốn năm rồi không có hôn qua người nào,thấy rất xa lạ。



Lần này,tuy rằng anh ta cũng bá đạo,nhưng mà mang theo sự dịu dàng có thể thương lượng được。



Nhưng Khương Thục Đồng không rõ bị sao nữa。



Khương Thục Đồng luôn nghĩ quan hệ giữa họ là quan hệ người lạ sống chung một nhà,rất nhiều phụ nữ cũng có nói,sau khi có con,ly thân với chồng,không còn cảm giác,y như người thân vậy,hơn nữa có người làm tình với chồng còn có giảm giác như loạn luân vậy,Khương Thục Đồng đang từ từ tìm kiếm cảm giác của bốn năm trước,cô gắng thích ứng- -



“Nhớ anh không?” Anh ta nói bên tai của Khương Thục Đồng。



Những lời yêu này,anh ta đã hơn bốn năm không nói bên tai của Khương Thục Đồng rồi,hơi thở nóng bổng bên tai của Khương Thục Đồng。



Hiện nay Khương Thục Đồng,cả người như trên đám mây vậy,nhẹ nhàng bay bỗng。



Rất lâu sau, cô ta nói một câu,“Không nhớ!”



Cố Minh Thành lạnh lùng hanh một tiếng,“Là làm em không đủ,cho nên mới không nhớ!”



Tiếp theo bế ngang Khương Thục Đồng lên,bước lên giường。



Nhẹ nhàng vò nắn,từ từ dò thám,đi sâu vào nhẹ nhàng rút ra。



Bốn năm nay,Khương Thục Đồng chỉ quan hệ có hai lần,cũng có khi đêm tối mơ mộng,khi đó sẽ đặt biệt nhớ đến khi anh ta trên giường。



Hai lần trước,là bị động,còn lần này,sự ngang ngược của anh ta đã giảm đi rất nhiều,hoàn toàn phối hợp với tiết tấu của Khương Thục Đồng。



Thân thể của Khương Thục đồng đang lắc lư,lên xuống,âm thanh từ trong cuống họng phát ra。



Cố Minh Thành hạ quyết tâm,muốn khiến Khương Thục Đồng mang thai lần hai。



Bởi vì chỉ có mang thai lần hai,cô ta mới không rời xa bản thân được!