Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 381 :

Ngày đăng: 03:36 19/04/20


Lúc ăn cơm, Miêu Doanh Cửu vô tình nói đến, dượng của cô bị xơ gan rất nặng, chỉ mới là việc của mấy hôm nay, bây giờ đang chờ nguồn gan.



Cố Tam Nhi đã nghĩ rất lâu, mới nhớ ra dượng của Miêu Doanh Cửu chính là cha của Nam Lịch Viễn, cũng chính là cha cô.



“Cha chị bị làm sao?” Tay cầm đũa của Cố Tam Nhi khựng lại một lúc, cực kì ngạc nhiên.



Khương Thục Đồng vừa nghe thấy “Cha chị” cũng rất kì lạ, nhưng nghĩ rất lâu, mới nhớ ra, Miêu Doanh Cửu đang nói đến Nam Lịch Viễn, cô cũng rất quan tâm.



Miêu Doanh Cửu nói dượng cô lúc trẻ rất liều mạng, gan có vấn đề, bây giờ rất nghiêm trọng, nhưng anh cô giàu có đến mấy đi nữa, cũng không tìm được nguồn gan.



Cố Tam Nhi ngơ người, Nam Lịch Viễn không có nói với cô.



Những chuyện gần đây, chắc là trước khi cô phải đi Pháp, anh không muốn ảnh hưởng cảm xúc của cô, nên lựa chọn không nói cho cô biết.



Cố Tam Nhi rất buồn bã.



Tối hôm nay, Miêu Doanh Cửu ăn cơm tối xong rồi về, Khương Thục Đồng rửa chén.



Nếu như Nam Lịch Viễn không muốn để cô biết, thì cô coi như không biết, Cố Tam Nhi gọi điện cho anh hai, dù sao anh cũng là người trong giới y học, nghĩ chắc có một số tài nguyên có tiền cũng không mua được.



Nghe Cố Niệm Đồng nói như vậy, Cố Hành Cương nói, “Chuyện này anh Nam không nói với anh, bác Nam bệnh, anh nhất định giúp hết sức mình!”



Cố Tam Nhi phải cúp máy, trước khi cúp lại nói với anh một câu, “Có tin tức gì thì báo cho em ngay nhé, không chờ được!”



“Biết rồi!”



Trong lòng Cố Tam Nhi cảm thấy cực kì bồn chồn khó chịu.



Anh xem bản thân là trẻ con sao? Bản thân một chút khả năng chịu đựng cũng không có?



Khương Thục Đồng nói với Cố Tam Nhi, nói nếu như Nam Lịch Viễn muốn đến, ngày mai bà phải dọn đến khách sạn ở quảng trường thời đại, Cố Minh Thành đã đặt khách sạn cho bà rồi, chuyện này, cũng đả kích không nhỏ đến Khương Thục Đồng, mặc dù có chút không hài lòng với Nam Lịch Viễn, nhưng với Nam Minh Tuấn thì lại không, người ta cũng không có chỗ nào có lỗi với Tam Nhi, việc thay gan này, nếu như ông ta không tìm được nguồn gan, bà chỉ có thể gọi điện tìm Cố Minh Thành thôi.



Nhưng mà trước mặt Tam Nhi, Khương Thục Đồng có những lời không nói được, vì vậy buổi chiều ngày hôm sau, bà gọi điện cho Cố Minh Thành, nói chuyện của Nam Minh Tuấn, cũng đã nói việc Nam Lịch Viễn không cho Tam Nhi biết, không biết sao lại nhắc đến Diệp Mậu Thâm, còn nói mẹ của Diệp Mậu Thâm là làm thuốc đông y.



“Mẹ anh ta là làm gì?” Trọng tâm của Cố Minh Thành hiển nhiên không đặt ở Diệp Mậu Thâm.



“Là làm thuốc đông y!”



“Là người trong giới y học à? Tưởng chỉ có nhà họ là người trong giới y học sao?” Cố Minh Thành nói với giọng nghiêm nghị.


Nhưng mà nếu như cha mẹ của cô bệnh, cô cũng sẽ hiến cho họ mà, người khác có muốn cản cũng cản không được.



Cố Tam Nhi vẫn ngồi dưới lầu ăn cơm, nước mắt chảy lách tách trong chén, không thể nào ăn tiếp được nữa.



Đèn trên lầu của anh tắt rồi, chắc là đã ngủ rồi.



Cố Tam Nhi vào bếp, học rửa chén, còn bất cẩn làm bể một cái.



Tiếng động vang trời như vậy, Nam Lịch Viễn vẫn không có động tĩnh gì.



Chắc là giận cô thật rồi!



Động tác rửa chén của Cố Tam Nhi rất chậm, luôn dùng tiếng nước chảy để che đi tiếng khóc của cô.



Rửa chén xong, cô liền đi ngủ.



Cố Tam Nhi gọi điện cho cha cô.



Bây giờ, Trung Quốc vẫn là ban ngày.



Cố Minh Thành đang ở nhà, Hề Dao đến tận nhà rồi.



Cố Minh Thành ngồi trên sofa, dáng vẻ của một ông vua, nói với Hề Dao, “Trước giờ tôi chỉ thích gái trinh, nếu như hôm đó khách bao cũ của cô cũng đến rồi, cô nói tôi còn làm gì được? Trước giờ tôi không thích chia sẻ một người phụ nữ với người đàn ông khác. Vợ tôi cũng vậy, người phụ nữ khác càng là như vậy! Vì vậy, bây giờ, cô làm sao thì làm.”



Hề Dao đứng trước mặt Cố Minh Thành, cả người cực kì hoảng loạn.



Hôm đó rõ ràng là Cố Minh Thành hẹn cô đi khách sạn, nhưng mà ai biết được người bước vào lại là một người 40 mấy tuổi, người này thua xa Cố Minh Thành.



Hề Dao đã nghĩ rất lâu mới nghĩ ra được, người này là lúc cô làm việc ở hộp đêm, người khách đầu tiên mà cô tiếp!



Cái người 40 mấy tuổi đó nói với Hề Dao, “Đã làm gái, thì đừng làm bộ trong sạch nữa!”



Vừa đúng lúc này, Cố Minh Thành bước vào, nói một cách vô cùng bất ngờ, “Thì ra cô từng làm việc ở hộp đêm.”



Khoảnh khắc đó, trái tim của Hề Dao phút chốc từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.



Cố Minh Thành vừa nhìn thấy cuộc gọi của Tam Nhi, bắt máy lên, “Sao vậy? Tam Nhi?”



Cố Tam Nhi khóc trong điện thoại, câu nói thế nào cũng không nghe rõ nữa, chỉ là nói, “Làm sao bây giờ, cha?”